Sủng Thê Vô Độ: Thủ Trưởng Đại Nhân Gõ Cửa Ban Đêm

Vô sự hiến ân cần*


trước sau

Chương 22.2: Vô sự hiến ân cần*
“Chỉ sợ chuyện này, tôi không giúp được mọi người.” Lạc Hâm bất đắc dĩ ôm trán.
“Lạc Hâm, sao thế?”
“Tôi và anh ấy căn bản… Không thân quen!” Câu nói này, Lạc Hâm quả thật không nói sai, mặc dù cô và anh đã đăng ký kết hôn, nhưng quả thật không quá quen thuộc. Hơn nữa ngay cả tính tình của anh, cô đều chưa biết được rõ ràng, làm sao dám đi chụp ảnh của anh? Đây chẳng phải là tự đi tìm đường chết à?
Hơn nữa, nói gì thì nói, anh chính là quân nhân.
“Không thân quen? Cô lừa chúng tôi à? Lạc Hâm, một chuyện nhỏ như thế cô cũng không chịu giúp chúng tôi!”
“Đúng thế, chỉ là một số điện thoại mà thôi, cô cũng không đồng ý, cô quá hẹp hòi.”
“Không ngờ nhìn bề ngoài cô có vẻ hào phóng, kết quả lại nhỏ nhen như thế.”
“Chẳng lẽ cô muốn một mình độc chiếm anh ấy?”
“Đúng thế Lạc Hâm, làm người không nên như thế, nói không chừng Kiều Tử Mặc chướng mắt với cô đó, cô phải cho chúng tôi một cơ hội cạnh tranh công bằng.”
Khóe môi Lạc Hâm giật giật, trên trán hiện ra ba vạch đen, cô đã không biết nên nói gì.
“Này, các cô nói gì thế? Các cô hào phóng như thế, sao không tự mình đi làm? Chẳng lẽ các cô không biết cái gọi là kỷ sở bất dục vật thi ư nhân sao?” Đường Tiểu Tuyết bày ra dáng vẻ gà mái bảo vệ gà con, đứng chắn trước mặt Lạc Hâm.
(*Kỷ sở bất dục vật thi ư nhân (己所不欲勿施於人). Ở đời điều gì bản thân không muốn thì chớ ép người khác phải làm.)
Ở trong bệnh viện, tất cả mọi người đều biết Đường Tiểu Tuyết và Lạc Hâm có quan hệ tốt, hơn nữa Đường Tiểu Tuyết có tiếng là mẫu dạ xoa, rất bao che khuyết điểm.
Tuy Đường Tiểu Tuyết và Lạc Hâm đều là thực tập sinh mới vào bệnh viện, nhưng có ai không biết gia thế bối cảnh sau lưng Đường Tiểu Tuyết, làm cô ấy nổi giận cũng không có quả ngon để ăn.
Rất muốn nổi giận, nhưng lại ngại quan hệ giữa hai người, cho nên mọi người chỉ có thể u oán trừng mắt nhìn Lạc Hâm, sau đó giải tán.
Đợi đến khi mọi người rời đi, lúc này Đường Tiểu Tuyết mới nhìn cô: “Cậu không sao chứ?”
“Tớ đương nhiên không việc gì, cậu thì sao?”
“Tớ nhất định cũng không việc gì!”
Sau khi nói xong, hai người nhìn nhau cười một tiếng.
“Chẳng qua, cậu hãy thành thật nói cho tớ biết, Kiều Tử Mặc kia và cậu, rốt cuộc có quan hệ gì không?”
Nhìn dáng vẻ bà tám của cô ấy, Lạc Hâm rất muốn nói ra chân tướng cho cô ấy biết, vốn dĩ hai người là chị em tốt, giấu diếm cô ấy cũng không tốt lắm.
Nhưng con nhóc Đường Tiểu Tuyết này có tiếng là miệng rộng, chuyện gì đều không biết giữ miệng, nếu như nói cho cô ấy biết, chẳng phải hai ngày sau, toàn bộ người trong bệnh viện đều sẽ biết?
Điều này không được!
Được rồi, vẫn nên chờ đến khi thời cơ chín muồi sẽ nói cho cô ấy.
Nghĩ đến đây, cô mím môi cười nói: “Thật sự không quá thân quen.”
“Thật ư? Cậu không lừa tớ chứ? Nếu không quen, ngày đó, sao anh ấy phải đến tìm cậu?”
“Chính là giống như cậu đã thấy rồi đó, lần trước chẳng phải tớ đã cứu được bọn họ ư? Anh ấy đến cảm ơn tớ!”
“Thật sự chỉ đơn giản như vậy?”
“Nếu không, cậu cho rằng là như thế nào?”
“Anh ấy và cậu ở bên trong lâu như thế, cậu nhanh nói đi! Có phải cậu và anh ấy có một chân?”
“Đường Tiểu Tuyết, cậu nhìn kỹ tớ đi!”
Nghe thấy thế, Đường Tiểu Tuyết nhìn cô: “Nhìn cậu làm gì?”
“Tớ có xinh đẹp không?”
Đường Tiểu Tuyết giống như nhận lấy khiếp sợ, đưa tay che ngực.
“Tớ có khí chất không?”
Chân Đường Tiểu Tuyết sắp đứng không vững.
“Cậu nói xem, Kiều Tử Mặc có khả năng có một chân với tớ không?”
Nói đến mức độ này, Đường Tiểu Tuyết gật đầu: “Tớ hiểu rồi, chuyện này căn bản không có khả năng, haizz, thật hâm mộ cậu, nếu lúc đấy người cứu bọn họ là tớ thì tốt biết mấy, nếu như vậy, tớ có thể tiếp xúc thân thiết với hai anh chàng đẹp trai, cho dù không thể ở bên nhau, nói được mấy câu cũng tốt.”
Cô ấy vừa cảm thán, vừa đi xa.
Nhìn thấy bóng lưng rời đi của cô ấy, nụ cười trên mặt Lạc Hâm dần dần thu liễm.
Đúng thế, cô không xinh đẹp, cũng không có khí chất, vì sao một người được mọi người chú ý như Kiều Tử Mặc lại nhìn chúng cô?
Haizz, thật đúng là trăm mối ngổn ngang vẫn không có lời giải thích.
Dù sao kết hôn cũng kết hôn rồi, cô còn nghĩ nhiều như thế làm gì.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện