Sử Tiền Đại Hốt Du

Trở Về


trước sau

Advertisement
Kiêu ra ngoài xử lý con mồi, lột da, đem thịt tách ra, treo lớp da lông lên rồi chuẩn bị nhóm lửa nướng thịt. Nhớ đến món thịt nướng hôm qua, Hạ Mẫn liền rùng mình, vội vàng chạy tới trước mặt Kiêu nói: “ Ạnh bận nịu cả ngày, nhất định rất mệt mỏi, không bằng cơm tối hôm nay để tôi làm đi, ha ha.”

“Sức khỏe em không tốt, vẫn là để tôi làm”. Nghĩ đến việc Hạ Mẫn cảm động thế nào khi ăn thịt nướng, dù sao cũng là nữ nhân của mình, vẫn là nên chiếu cố thật tốt, thân thể suy yếu như vậy, về sau nếu là sinh non, khẳng định là phải chịu khổ.

Nếu biết lúc này Kiêu đang nghĩ gì, Hạ Mẫn nhất định sẽ phun một ngụm máu ra thôi.

“Không có, kỳ thật thân thể của tôi rất tốt. Thân thể nhìn thì có chút gầy yếu nhưng tôi ăn rất nhiều. Không bằng để tôi thử xem.” Hạ Mẫn vội vàng nói, nghĩ thầm, nếu còn ăn thịt nướng như tối qua, thân thể của mình mới thực sự là không tốt đi!

Kiêu nhìn thấy Hạ Mẫn có vẻ tích cực như vậy, trong lòng không khỏi thỏa mãn, nhìn xem, đây chính là nữ nhân của hắn, thật biết thướng người a, biết nam nhân của mình mệt mỏi, thân thể không tốt còn muốn dành phần nấu cơm, trách không được những nam tử khác đều nghĩ muốn có một nữ nhân của riêng mình. Quả nhiên có người quan tâm thật tốt a! Nghĩ vậy, liền đem việc nấu nướng để lại cho cô, rồi đi nhóm lửa.

Hạ Mẫn liền hỏi Kiêu trong nhà có muối không, Kiêu nói rằng hắn là người duy nhất uống máu con mồi để bổ sung muối trong quá trình đi săn, cho nên trong nhà là không có. Hiện tại đã có thêm Hạ Mẫn, lần sau ra chợ sẽ đổi lấy về. Ngoại trừ không có muối, thịt nướng tối nay coi như thành công, ít nhất hương vị cũng không tệ, bắt đầu ăn có chút giống thịt chó, rất thơm, nếu có nồi ở đây thì thêm ít bắp cải, thêm mấy quả ớt, hầm lên hẳn là là mỹ vị a! Ở hiện đại, Hạ Mẫn sống ở vùng Đông Bắc, ở đây lại có rất nhiều người Hàn Quốc sinh sống, cô đã từng đến quán thịt chó, nơi đó có canh hầm, cá cùng bánh ngọt đều là những món ăn đặc sắc của Hàn Quốc, cô lại vô cùng yêu thích nên thường xuyên ghé qua.

Ăn xong bữa cơm, Hạ Mẫn nhớ tới ở con sông bên kia chân núi có cá, liền nói với Kiêu việc này, Kiêu nói không có vấn đề, cá dưới sông đều là có thể ăn, chỉ là thịt ít nhưng có nhiều gai, lại rất tanh nên các tộc nhân đều không thích ăn.

Mấy ngày gần đây, Hạ Mẫn cũng không có việc gì liền hướng sau núi mà đi tới, đối với cô mà nói nơi đó như là thiên nhiên bảo khố (kho báu của thiên nhiên). Cùng Kiêu nói chuyện mới biết được người sống ở đây nóichung đều là ăn thịt, rất ít người ăn rau, chỉ có vài nữ nhân trong bộ lạc thỉnh thoảng hái chút quả dại ăn. Nhưng bình thường sẽ không đến phía sau núi hái, bởi vì rừng cây xung quanh bộ lạc có nhưng không nhiều.

Là một Trung y hiện đại đối với thực vật khẳng định rất hiểu biết về thực vật hơn người ở đây, vì vậy những ngày này Hạ Mẫn luôn thích đến đây thám hiểm, đương nhiên cũng thu hoạch được không ít.

Chẳng hạn, cô đã tìm thấy được nhiều quả dại, khoai, hành lá và có một loại quả màu trắng có chút dẹp, bắt đầu ăn có chút giòn, rất ngọt, hơi giống đường. Tạm thời cứ gọi là đường. Những ngày này phát hiện được rất nhiều thứ, liền khích lệ tâm trạng của Hạ Mẫn tiếp tục đến sau núi. Hi vong hôm nay cũng là một ngày thu hoạch được nhiều.

Mấy ngày nay Kiêu cơ bản đều đi săn thú, bởi vì mùa đông dài đằng đẵng, cho nên ngoại trừ cùng các nam tử trong bộ lạc ra ngoài, thời gian khác hắn sẽ đi săn. Bộ lạc tách ra các nhóm một phân để bảo quản và phân chia, còn một phần là cung cấp, hỗ trợ người già trong bộ lạc. Một mình ra ngoài săn con mồi thù không cần chia cho tộc nhân, có thể tự mình làm chủ, cho nên hắn càng siêng năng, mùa đông đến thì sẽ bớt lo lắng hơn.

Truyện convert hay : Huyền Huyễn: Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện