Sử Tiền Đại Hốt Du

Một Ngày Mới


trước sau

Advertisement
Dưới nước có cá. Cá có thể làm được nhiều món, vừa bổ dưỡng, thơm ngon lại rất tốt cho cơ thể. Thế nhưng nơi này không có gương, tình cờ lại có một dòng sông, Hạ Mẫn còn không biết mình dáng dấp trông ra sao. Ngồi xổm cạnh bờ sông soi soi, hảaa! Cái quái quỷ gì thế này!!

Nhìn thấy hình ảnh phản chiếu của mình trong nước, Hạ Mẫn không khỏi sửng sốt, nhìn một nữ nhân tóc dài, trên mặt đen một chỗ trắng một chỗ, thật sự là rất bẩn!

Nơi này bình thường sẽ không có người đến, xuống sông tắm rửa chắc sẽ không sao a. Nghĩ tới đây, tâm tình khẽ lay động, Hạ Mẫn xưa nay thích sạch sẽ, bẩn như thế, thật sự có chút chịu không nổi.

Nơi này không phải là thảo nguyên, bốn phía toàn là cây cối, nhưng cũng không nhiều. Hạ Mẫn đi dọc xuống phía dưới bờ sông, quan sát bốn phía một hồi, cảm thấy không có vấn đề gì, cô cởi bỏ lớp da thú quấn quanh thân trên cùng váy da thú bên hông rồi đi xuống sông.

Tuy rằng đã vào mùa thu, nhưng nắng cũng không phải quá gay gắt, đang lúc giữa trưa, xuống sông tắm rửa rất hợp lí. Hạ Mẫn cũng sợ ngộ nhỡ có người đến, cho nên tắm rất nhanh, tắm xong cũng không khác là mấy. Tẩy rửa mình cho sạch sẽ lần nữa, không phải là rõ nhưng đại khái cũng thấy cái bóng phản chiếu trong nước cùng mình giống như trước kia. Điều này khiến Hạ Mẫn cảm thấy nhẹ nhõm, nếu là mỗi ngày đều trưng ra gương mặt lạ lẫm kia, dù ai đi nữa cũng thấy khó chịu đi.

Sau khi thu dọn xong, Hạ Mẫn nghĩ đến việc quay trở về. Còn việc bắt cá, hiện tại cô không thể tự mình bắt được! Trước hết cứ quay về, trở lại hỏi Kiêu rồi tính sau. Dù sao cũng là lần đầu đến, cái gì cũng đều không hiểu, cũng không nên chạm vào thứ cấm kị gì!

Trở lại lều vải, Hạ Mẫn lại một mình buồn chán, dù sao cũng không có việc gì, cơn buồn ngủ lại ập đến.

Thời điểm Kiêu trở về, Hạ Mẫn vừa tỉnh dậy không lâu, lúc này trời còn chưa tối, tầm 3-4 giờ chiều. Trở về, Kiêu đem con mồi để lại, dặn dò một tiếng liền đi, nói là đi làm thêm một cái giường.

Bản thân Hạ Mẫn cũng không biết phải xử lý với con mồi này như thế nào. Con mồi này cũng không lớn lắm, có chút giống chó, nhưng răng nanh rất dài, hình dáng trông khá đáng sợ. Thầm thở dài một tiếng, nơi này mức độ nguy hiểm thật sự rất cao a!

Hạ Mẫn bỗng cảm thấy bi thương, trở về cũng không được, nơi này lại quá nguy hiểm.

Ngồi bên ngoài lều, vùi đầu vào đầu gối, trong lòng rơi lệ không ngừng.

Thời điểm Kiêu khiêng tảng đá trở về, liền nhìn thấy một bộ dạng này của Hạ Mẫn.

“Hạ, em sao vậy, có phải là bị bệnh rồi không?” Kiêu lộ ra vẻ lo lắng hỏi. Ở đây sinh bệnh cũng không phải là chuyện tốt, có thể nguy hiểm đến tính mạng, huống chi nữ nhân này yếu như vậy, nếu bị bệnh có khi sẽ không qua khỏi. Kiêu nghĩ vậy.

Hạ Mẫn ngẩng đầu nhìn Kiêu, chỉ thấy hắn khiêng một tảng đá lớn trên vai. Bề mặt của tảng đá không tính là vuông vức, rộng chừng hơn một mét, liền đoán đây có lẽ là giường chuẩn bị cho cô. Trong tay còn cầm theo một bộ lông lớn, đại khái dùng để trải lên trên. Trong lòng không khỏi thắc mắc, ở hiện đại lông đắt cỡ nào a, đến nơi này thế nào lại thành vật dư thừa.

Cô vội vàng đứng dậy định giúp một tay, ai ngờ đứng lên đột ngột, liền lảo đảo, suýt nữa ngã sấp xuống. Sau khi ổn định thân thể mới hướng Kiêu đi tới, thuận tay cầm lấy tấm da lông nói: “ Tôi không sao, là không có nghỉ ngơi tốt, anh không cần lo lắng”.

Quay người trở lại lều vải, Kiêu cũng vác theo tảng đá đi vào. Đem tảng đá đặt song song với giường, quay đầu nhìn Hạ Mẫn một chút, cô liền vội vàng đem da lông trải lên trên.

“Ừm! Thế này ngủ sẽ không phải chen chúc nữa.” Kiêu nói.

“Là sẽ không chen, đây là không có ý định ở riêng phải không.” Hạ Mẫn trong lòng nghĩ như vậy, ngoài miệng cũng không dám nói, “Ừm, đúng vậy, ha ha. Kia là cái gì, anh có đói không? Anh đánh về con mồi, ta sẽ đi xử lý, kia là sói sao? Tôi chưa từng thấy.”

“Không sao, để tôi làm, đây là sói răng kiếm. Nó rất hung hãn, thường thì không có nhiều. Răng này rất tốt, có thể đem đi đổi, chờ khi xuống chợ tôi sẽ đổi chút muối.” Kiêu nói.

Hạ Mẫn lúc này mới kịp phản ứng, nguyên lai là nơi này có muối, cô cũng đã hai ngày không ăn muối. Cô nghĩ rằng cuộc sống nơi này chính là rất nguyên thủy, nhưng khi nghe đến phiên chợ và muối, xem ra mình nghĩ đơn giản quá rồi. Nơi này đã có nhiều bộ lạc tập trung, chứng tỏ đã có sự quản lý thô sơ ở đây, càng không thể xem thường nơi này.

Truyện convert hay : Siêu Cấp Con Rể

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện