Sư Phụ, Dạy Ta Chơi Ván Này Đi!

Chương : 11


trước sau

Cô cố gắng giải thích nhưng hình như Mộ Ngôn không có để ý. Cô dừng lại, Mộ Ngôn vẫn cứ uống chén nước.

" Chén gì đấy mà sư phụ lại uống nhiều đến vậy?"

Cô lại cầm lấy cốc nước trên tay anh, lúc xem thì mới biết được đó là rượu. Mộ Ngôn cứ cầm chén uống tiếp, cô thở dài:

- Sư phụ ơi, đưa cho con, người đừng uống nhiều.

- Đó là thứ gì vậy?, ta uống cứ thấy cảm giác ngon miệng? - anh thắc mắc

" Làm tiên lâu rồi chẳng lẽ mà người cũng không biết"

- Đó là rượu nhưng người đừng có uống nhiều không có say. - cô đáp

- Ta chưa có say. -Mộ Ngôn vẫn tỉnh táo cầm chén rượu uống.

Cô ngồi bên cạnh thấy anh vẫn cứ tiếp tục uống, bèn đứng lên

" Đúng là nam nhân vẫn là nam nhân. Có điều sư phụ vừa uống rượu vừa tỉnh táo mà nghiêm túc như vậy thì đúng là trường hợp đặc biệt mà."

Còn về chuyện những mỹ nhân vây quanh, Đông Hoa cũng chưa định tính sổ.

" Để còn xem có lần thứ hai không"

Cô rời ra khỏi phòng và để cho Mộ Ngôn ở đó.

- Được tự do rồi, hôm nay phải chơi thật nhiều mới được. - Tâm trạng cô hào hứng, vui vẻ.

Đi đến chỗ rạp hát của nơi này, có rất nhiều người ở đây nhưng chủ yếu là nam nhân. Các cô gái thì bên cạnh hầu hạ họ, dùng đủ mọi cách để nịnh nọt cho những chàng trai này uống rượu.

"Hừm, nơi này có chút đáng nghi"- Cô nghĩ

Màn biểu diễn bắt đầu, một cô gái bước ra nhảy múa, mặc một bộ quần áo rất đẹp, đôi mắt cô ta liếc nhìn nam nhân, bọn họ đều say mê đắm chìm:

- Oa, tiểu cô nương nhảy rất đẹp a.

- Cô nương đúng là mỹ nhân, xinh đẹp như tiên.

Rồi bọn họ dần dần bắt đầu không tỉnh táo. Trong khi đó, Đông Hoa laf người ngồi ở góc khuất cũng không hề bị gì. Cô nghi ngờ hẳn là cô gái đó đã dùng thuật gì đó đẻ mỗi khi nhìn vào là lại mê hoặc.

Cô gái xinh đẹp liếc nhìn chúng cô, Đông Hoa giật mình quay mặt ra chỗ khác.

Kết thúc buổi biểu diễn, cô gái đó bước xuống dưới, đi lại gần cô:

- Quý công tử tuấn tú này, uống cùng ta chén rượu.

Vẻ mặt cô ta đầy bất mãn, y như đã có kế hoạch gì rồi. Những người xung quanh đây đều đã lâm vào trong giấc ngủ.

Đông Hoa hất chén nước ra, cốc nước vỡ choang. Cô gái kia khóc lóc thảm thương, trưng ra bộ mặt đầy yếu đuối.

- Hừ, đến bây giờ mà ngươi vẫn còn giả vờ, cũng biết đóng kịch đấy nhỉ. - Đông Hoa tức giận

- Cảm ơn công tử đã khen- cô ta cười khẩy rồi lật ra lớp mạt nạ.

Đằng sau lớp hóa trang đó lại là một khuôn mặt tuyệt mỹ nhưng tà ác cùng với bộ răng nanh dài.

Truyện convert hay : Thần Cấp Cuồng Tế

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện