Sau Khi Thỏa Thuận Kết Hôn Tôi Muốn Ly Hôn Cũng Không Được

Chương 6


trước sau

Lục Nan nói xong liền rời đi, chỉ còn lại Lâm Dữ Hạc đứng một mình ở chỗ cũ ngạc nhiên.
Cậu nhìn chằm chằm hướng Lục Nan rời đi. Lưng đối phương thẳng tắp, bờ vai lạnh lẽo cứng rắn, nhìn thế nào cũng không giống người sẽ nói câu "nhớ phải thương lượng với ca ca trước".
Lâm Dữ Hạc vẫn còn đang hoài nghi xem mình có nghe nhầm hay không.
Thì một trận gió rét thổi tới, cóng đến nỗi chóp mũi cũng lạnh queo. Lâm Dữ Hạc che mặt hắt hơi một cái, ngón tay cũng đông cứng luôn rồi, vẫn phải quan tâm mình trước đã.
Lạnh quá.
Trở về ký túc xá, đến lúc cởi áo khoác ra Lâm Dữ Hạc mới phát hiện là mình quên trả khăn quàng cổ lại cho Lục Nan.
Lấy khăn quàng cổ xuống nắm trong tay, cậu thấy chất vải mềm mại trong lòng bàn tay, có hơi chút thất thần.
Lâm Dữ Hạc nghĩ, Lục tiên sinh thật sự rất chuyên nghiệp.
Nói cosplay tình nhân thì sẽ chuyên tâm tới cùng, không khiến người khác cảm thấy cao cao tại thượng một chút nào, các loại chi tiết nhỏ đều làm rất mỹ mãn.
Thảo nào còn trẻ như vậy mà đã làm tới chức chủ tịch, không quan tâm là làm cái gì, cũng đều phải hoàn mỹ.
Lâm Dữ Hạc không nhịn được thức tỉnh chính mình, so với anh, biểu hiện của cậu bây giờ còn thua kém rất nhiều, mấy lần vẫn còn gọi bằng kính ngữ.
Lần sau nhất định sẽ sửa, sẽ cố gắng không làm vướng bận anh ấy.
Cũng không biết biểu hiện của mình có làm lỡ chuyện của anh không nữa... Lâm Dữ Hạc nghĩ, gập khăn quàng cổ lại cẩn thận, tùy ý nhìn lướt qua điện thoại.
Tin nhắn nhắc nhở của Ngô Hân chất đống rất nhiều, lúc ở trên xe vì chuyện miệng môi khô nứt mà Lâm Dữ Hạc quên luôn vụ điện thoại, Ngô Hân vẫn gửi kha khá tin, truy hỏi tình hình tối hôm nay của Lâm Dữ Hạc.
Lâm Dữ Hạc trả lời một câu "Rất tốt ạ" xong, vừa định khoá điện thoại lại, một tin nhắn nhắc nhở bạn mới bỗng nhiên nhảy ra.
Cậu lướt qua đã thấy một tên xưng hô cực kỳ dễ nhìn.
-- "Ca ca" .
"..."
Ngón tay Lâm Dữ Hạc cứng lại một chút, phản ứng đầu tiên là nhẹ nhàng vuốt đi cái tin nhắn tự động đó. Vuốt đi xong mới thở phào nhẹ nhõm.
Cậu suy nghĩ một chút, cuối cùng cũng không 'gửi lời chào' đến người bạn mới này.
Tuy nói muốn làm bộ thật thân mật, cơ mà hẳn là chỉ cần biểu hiện ở trước mặt người ngoài thôi đi chứ nhở? Tán gẫu online cũng không thuộc phạm vi có thể bị người khác nhìn thấy, cậu tùy tiện làm thân, e rằng sẽ bị chê là mất hết phép tắc.
Lâm Dữ Hạc tự hỏi, không nhịn được giơ tay xoa xoa thái dương.
Dù trên mặt không nhìn ra, nhưng đáy lòng cậu vẫn sinh ra một chút uể oải.
Sự việc cần suy nghĩ thực sự còn quá nhiều, mỗi lần mở miệng ra đều phải cẩn thận từng câu từng chữ, mỗi hành động đều phải cân nhắc đúng sai.
Lâm Dữ Hạc vốn không am hiểu nhiều về phương diện tình cảm, sáng giờ bận rộn suốt, cậu thực sự cũng hơi mệt.
Lâm Dữ Hạc ngồi xuống ghế, kinh ngạc mà bắt đầu phát ngốc.
Hồi tưởng lại hôm nay, trải qua khá nhiều chuyện phong phú, sáng sớm thì bị điện thoại gọi, xin nghỉ để đi ra ngoài gặp mặt...
Chờ chút, xin nghỉ? !
Lâm Dữ Hạc hốt hoảng, bỗng nhiên hoàn hồn.
Sáng nay cậu xin nghỉ mà vở cũng chưa kịp bổ sung nữa!
Cậu liền vội vàng gửi tin nhắn cho mấy người bạn cùng phòng còn chưa quay về, nhắn bọn họ mượn vở ghi, bổ sung kiến thức, theo kịp tiến độ học nghiệp nặng nề.
Vấn đề tự học của sinh viên Y khoa rất khó. Bận túi bụi xong, rất nhanh sau đó chuyện tối nay liền bị vứt qua một bên.
--
Mặc dù đột nhiên xuất hiện chuyện kết hôn trọng đại trước mặt, cơ mà những sinh hoạt bình thường của Lâm Dữ Hạc thực ra cũng không thay đổi quá lớn.
Ngô Hân vẫn gửi rất nhiều tin qua cho cậu như cũ, nào là liên quan tới việc kết hôn, nào là liên quan tới Lục Nan. Chuyện học tập của Lâm Dữ Hạc đã có thể tính là liên tiếp, nhưng Lục Nan thật ra còn bận rộn hơn so với cậu.
Riêng từ lần nghe được vài tin tức hoặc công khai văn kiện Lâm Dữ Hạc cũng có thể thấy đối phương khá bận rộn.
Từ sau bữa tối kia, bọn họ cũng không có liên lạc thêm lần nào nữa, nghĩ đến cái đêm hẹn hò đó cũng là Lục Nan cố ý rút chút thời gian ra mới hẹn được. Dù tin thông báo nhắc nhở bạn mới có nhảy ra một lần nữa mà không bị Lâm Dữ Hạc lướt mất, cậu cũng không muốn quấy rối Lục tiên sinh vào thời điểm này.
Cậu cảm thấy mình chỉ cần ngoan ngoãn phối hợp theo thời gian của anh là được rồi.
Trước mắt, kì thi giữa học kỳ thực sự mới là việc làm Lâm Dữ Hạc nhọc lòng nhất. Huống hồ ngày đính hôn còn chưa được xác định rõ ràng, rất có thể sẽ trùng vào thời gian thi, nên cậu càng phải dành thời gian học tập.
Mặc dù đã là năm thứ tư Đại học, nhưng khóa học phổ thông năm năm với sinh viên năm tư thì cũng chẳng khác ba năm phía trước là mấy. Sinh viên Y khoa vốn bề bộn nhiều việc, đặc biệt là thời gian thi cử, mười mấy môn lận. Lịch thi môn chất thành một đống, thời gian thực sự rất gấp rút.
Kiến thức ôn tập rất nặng, khi nào không có lớp Lâm Dữ Hạc căn bản cũng sẽ đi cùng bạn bè đến thư viện học.
Buổi trưa, bốn người còn có thể cùng đi đến nhà ăn để ăn cơm.
Vì để tránh 'giờ cao điểm' ăn trưa mà bọn họ cố ý tới sớm một chút, thuận lợi tìm được bàn trống.
Anh hai Chúc Bác vừa ăn cơm vừa soạn một trạng thái đăng lên trang cá nhân.
Đăng xong, cậu ta đặt điện thoại di động lên bàn, điện thoại liền bắt đầu điên cuồng rung chấn, rung đến nỗi điện thoại xoay nửa vòng so với vị trí ban đầu.
Chân Lăng không cảm thấy kinh ngạc đối với chuyện này: "Nổi tiếng quá ta?"
Chúc Bác ngày thường khá ít nói, còn có chút ngại ngùng, trong mắt các bạn học chỉ đơn thuần là hình tượng của một người hướng nội hay thẹn thùng. Nhưng stream game của cậu ta thật sự rất lợi hại, ID tên là Cải Bó Xôi Luộc, livestream trên website có lần số người xem đã đột phá đến năm triệu người, thời gian livestream hằng ngày được cố định, nhân số căn bản đều vượt quá mười nghìn người.
Cơ mà mỗi lần thời điểm thi cử tới gần, Chúc Bác đều sẽ xin nghỉ không live, bây giờ cũng đăng thông báo giống như vậy, ở website livestream và weibo đều để treo.
Thông báo mới vừa đăng ra ngoài, liền lập tức thu được những reply oanh loạn của một số fans cuồng.
【 Vừa nhìn thấy cửa sổ treo quen thuộc là biết đợt 'phong ba bão táp' lại sắp tới, thi tốt nha! 】
【 Trời ạ, lại thi cử, tui follow blogger game thủ hay là blogger học tập vậy trời ? ? 】
【 Đại thừn Cải Bó Xôi thực sự đã khiến tôi vô cảm với game chỉ muốn học tập thôi


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện