Sau Khi Tận Thế Tôi Được Bạn Trai Cũ Cứu

Phán Đoán


trước sau

"Sau này Mạnh Giang Thiên không có ở đây, tôi có thể làm vệ sĩ của cậu, an toàn của cậu tôi phụ trách, tôi chỉ cần một chút thức ăn và nước uống là được." Người đàn ông cơ bắp chân thành nhìn Thôi Tây Sinh.

Thôi Tây Sinh không nghĩ tới nam nhân cơ bắp tới làm vệ sĩ cho cậu, sống hai mươi mốt năm, cậu cư nhiên cũng có thể dính vào vệ sĩ.

Chậm rãi đi ra khỏi bể nước, Thôi Tây Sinh ném nước khoáng cho nam nhân cơ bắp, nhìn đường cong cơ bắp trên cánh tay nam nhân cơ bắp, Thôi Tây Sinh rất hài lòng với vệ sĩ này.

Loại chuyện tốt tìm tới cửa này vốn nên vui vẻ đáp ứng. Chỉ là thức ăn và nước uống của cậu cũng là Mạnh Giang Thiên cho.

Nhớ tới ngày đó Mạnh Giang Thiên lãnh khốc vô tình nói chia tay, dứt khoát lưu loát xoay người rời đi, một tia lưu luyến cũng không có bóng lưng, Trong lòng Thôi Tây Sinh cũng rất không yên tâm.

Người này hiện tại không biết trúng gió gì đối với cậu còn rất tốt, ai biết sau này có thể lại một lần nữa nói chia tay vô tình hay không, đem cậu không chút do dự vứt bỏ.

Không có thức ăn và nước uống để trả thù lao, người đàn ông cơ bắp muốn gϊếŧ cậu, cậu cũng không thể phản kháng.

"Bạn học, cậu..." Thôi Tây Sinh nhìn nam nhân cơ bắp ừng ực một hơi uống sạch một chai nước khoáng, muốn nói lại thôi.

"Tôi là Triệu Gia Khắc." Nam nhân cơ bắp tiện tay ném chai nước khoáng rỗng xuống dưới lầu, zombie dưới lầu lại kêu loạn một trận.

"Triệu Gia Khắc, tôi rất muốn để cậu làm vệ sĩ của tôi, bất quá, thức ăn của tôi đều là người khác cho, về sau có thể tự mình ăn cũng không đủ, chỉ sợ không có dư thừa cho cậu. Tôi không có thức ăn trong tay, cũng không thể mời cậu làm vệ sĩ."

"Thức ăn của chúng ta đều là bốn dị năng giả kia mang về, Mạnh Giang Thiên chăm sóc cậu như vậy, chỉ cần có thức ăn, Mạnh Giang Thiên nhất định sẽ cho cậu. Nếu quân đội thật sự có thể đến cứu chúng ta, trong khoảng thời gian được cứu, tôi có thể làm vệ sĩ cho cậu. Sau này nếu cậu còn cần tôi, tôi cũng có thể làm vệ sĩ cho cậu." Triệu Gia Khắc ngược lại so với Thôi Tây Sinh còn có lòng tin với Mạnh Giang Thiên hơn.

"Nếu cậu cảm thấy Mạnh Giang Thiên có thể mang thức ăn về, không bằng đi tìm Lưu An Na, cô ta là bạn gái của Mạnh Giang Thiên, Mạnh Giang Thiên nhất định sẽ cho cô ta thức ăn." Thôi Tây Sinh chỉ vào Lưu An Na.

Lưu An Na vẫn chú ý bên này, thấy hai người đột nhiên nhìn về phía mình, khuôn mặt vốn âm trầm trong nháy mắt tươi cười như hoa.

"Cô ta là bạn gái của Mạnh Giang Thiên là do cô ta nói, tôi thấy Mạnh Giang Thiên đối với cô ta cũng không có ý nghĩ như vậy. Kỳ thật tôi quan sát Mạnh Giang Thiên đã lâu, cậu ấy đối với cậu tốt hơn lưu An Na rất nhiều. Bốn lon cháo Bát Bảo cho cậu ba lon, đây chính là thiên vị trắng trợn." Ánh mắt Triệu Gia Khắc càng ngày càng mập mờ, còn nhướng mày hèn mọn với Thôi Tây Sinh.

Có lẽ hắn chỉ là đang nói đùa, nhưng Thôi Tây Sinh và Mạnh Giang Thiên đúng là từng có tầng quan hệ kia, hơn nữa tên này còn tự mình nói quan sát Mạnh Giang Thiên thật lâu.

Thôi Tây Sinh cảnh giác nhìn chằm chằm Triệu Gia Khắc, không khỏi hoài nghi tên này có phải cũng là đồng đội hay không, đã sớm mưu đồ bất chính với Mạnh Giang Thiên, âm thầm quan sát thật lâu, sớm phát hiện quan hệ của cậu và Mạnh Giang Thiên.

Ánh mắt Thôi Tây Sinh quá mức nghiêm túc, Triệu Gia Khắc sửng sốt, vội vàng giải thích, "Cậu đừng hiểu lầm, lúc trước tôi cũng không biết Mạnh Giang Thiên. Bốn dị năng giả kia tôi đều đã quan sát qua, tôi chỉ muốn tìm một dị năng giả đáng giá đi theo mà thôi. Tôi không có một thân khí lực cơ bắp, không có dị năng có thể đánh lại zombie, cho nên muốn tìm dị năng giả làm đại ca, về sau chờ đại ca tôi có quyền có thế, tôi là nhóm người đầu tiên đi theo, cũng có thể cáo mượn oai hùm một phen."

"Tôi nhìn người rất chuẩn, Mạnh Giang Thiên tuy rằng nhìn lạnh như băng, nhưng cậu ấy là người duy nhất trong mấy dị năng giả này có khí chất lãnh tụ."

.....


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện