Sau Khi Cùng Tinh Phân Bá Tổng Ly Hôn

Phong ba poster quảng bá. [2]


trước sau

"Cậu không biết đâu. Tôi có một người bạn làm đại diện ở công ty môi giới của Tần An, nghe anh ấy nói, tên này chính là trà xanh thành tinh, nếu cậu ta có ý định cướp Nghiêm tổng với cậu, khó đối phó a." Tiêu Hàn nghiêm túc nói: "Bất quá cũng không phải không có cách, không phải chỉ là một tên trà xanh thôi sao, đối phó với trà xanh, chỉ cần cậu chứng minh bản thân trà xanh hơn cậu ta là được."

Đường Trì: "Ăn cơm của cậu đi."

Sau khi Tiêu Hàn khó chịu đủ thì ngậm miệng lại, Đường Trì lấy điện thoại, sao chép đường link dẫn đến blog kia gửi cho Nghiêm Ngộ Sâm, không nói gì thêm.

Ngày hôm qua mới tỏ tình với mình, chỉ còn kém chưa lên giường làm, sáng nay tỉnh dậy đầu tiên là quên hết thảy việc phát sinh với mình tối qua, sau đó lại có scandal cùng người khác lên hot search.

Nói không tức giận, đều là nói dối.

Mà anh chàng này ngã bệnh, chín mươi phần trăm scandal này là giả, mình tùy tiện nổi giận với anh, cũng không tránh khỏi quá nhỏ mọn không phóng khoáng.

Khi cậu đang xoắn xuýt, Nghiêm Ngộ Sâm bước nhanh chạy đến, các học viên thấy thần sắc anh vội vã, còn tưởng có chuyện gì gấp, dồn dập liếc mắt.

Nhìn thấy Nghiêm Ngộ Sam đứng trước mặt Đường Trì, vẻ mặt "tôi sai rồi" bày ra bộ dáng thấp kém, thoáng chốc hai mặt nhìn nhau.

"Đây là tình huống gì?"

"Nghiêm tổng vừa bởi vì scandal mà lên hot search, hiện giờ gấp gáp chạy đến tìm Đường Trì như vậy, hai người bọn họ sẽ không phải thật sự... ừ hử chứ?"

"Tôi đã sớm nói rồi, Nghiêm tổng mỗi ngày tự mình huấn luyện phụ đạo cho cậu ta đến nửa đêm, tuyệt đối có vấn đề, hiện tại các cậu tin chưa?"

"Chẳng phải Nghiêm tổng đã kết hôn rồi sao?"

"Kết hôn rồi lẽ nào không được có tiểu tam sao?"

"Douma, ý cậu. Đường Trì là tiểu tam?"

..........

Chu vi thì thì thầm thầm rất nhỏ, Đường Trì ngồi ở giữa trung tâm tầm mắt mọi người, chỉ cảm thấy lúng túng: "Anh làm gì vậy?"

Nghiêm Ngộ Sâm nhỏ giọng nói: "Em đừng nóng giận, tôi sai rồi, tôi sẽ chịu trách nhiệm với em."

Đường Trì: "???"

Mặc dù Nghiêm Ngộ Sâm đến đây dỗ cậu, nói xin lỗi cậu, trong lòng cậu vẫn có chút vui vẻ, nhưng nói sẽ chịu trách nhiệm với cậu là sao?

"Có thể không ly hôn không?" Nghiêm Ngộ Sâm cẩn thận nói.

Một người lạnh lùng, lại ôn nhu khiến người khác cảm thấy rung động.

Một người cao cao tại thượng, tự nguyện hạ thấp bản thân đi cầu xin.

Nhìn dáng dấp vừa thấp kém vừa ôn nhu của Nghiêm Ngộ Sâm, Đường Trì có tức thế nào cũng không nỡ giận dỗi.

Đường Trì trợn mắt khinh thường nhìn Nghiêm Ngộ Sâm: "Xem biểu hiện của anh."

Hai mắt Nghiêm Ngộ Sâm sáng rực, giống như đứa nhỏ được cho kẹo ngọt: "Cho nên có cơ hội thương lượng?"

"Đúng." Đường Trì nhân nhượng đáp lại một tiếng, sau đó lấy điện thoại ra, mở bảng hot search: "Nhưng có điều kiện, anh phải xử lý chuyện này cho tôi."

"Đây là gì?" Nghiêm Ngộ Sâm hoàn toàn không biết chuyện mình lên hot search, cầm điện thoại nhìn, lập tức từ đứa trẻ biến thành con sói hoang.

"Tần An? A, cậu ta là cái thá gì, tôi không mù, sao có khả năng coi trọng cậu ta! Em đừng tức giận, tôi tìm người hỏi một chút." Nghiêm Ngộ Sâm sầm mặt lại, gọi điện cho Bành Nghiêu: "Hot search hôm nay là chuyện thế nào?"

"Bên bộ phận quan hệ công chúng nói là do trợ lý của Tần An chụp. Vốn định dùng để xào, nhưng ngày đó sau khi bị anh từ chối, liền bỏ ý định đó đi. Nhưng có một sesaeng fan đã hack vào điện thoại của trợ lý Tần An, sau đó nguồn ảnh bị rò rỉ ra ngoài." Bành Nghiêu nói: "Bất quá ông chủ yên tâm, bộ phận quan hệ chông chúng đang đè áp, lâu nhất nửa giờ, hot search nhất định có thể đè xuống. Còn sesaeng fan kia, cũng đã tìm được người, bộ phận pháp luật đang chuẩn bị khởi tố rồi."

*Sasaeng fan: hiểu nôm na là fan cuồng, được biết đến rộng rãi như là bị ám ảnh quá mức bởi làn sóng . Mặc dù "sasaeng" phần lớn không được coi là người hâm mộ, nhưng nhiều nguồn vẫn gọi họ là "sasaeng fan". Các Sasaeng fan chủ yếu là nữ ở độ tuổi từ 13-21. mô tả sasaeng fan như là một người hâm mộ cực độ, họ săn đuổi và xâm nhập sự riêng tư của thần tượng với nhiều cách thức đáng ngờ.

Nghiêm Ngộ Sâm ừm một tiếng: "Tôi hỏi cậu vài vấn đề, cậu thành thật trả lời."

Nói tới đây, Nghiêm Ngộ Sâm bật âm lượng lớn của điện thoại lên, điều chỉnh thành giọng nói đến mức chỉ đủ để anh cùng Đường Trì có thể nghe thấy, sau đó nghiêm túc nói: "Trước kia tôi từng quen Tần An không?"

Bành Nghiêu đang bận đè hot search của Nghiêm Ngộ Sâm, nghe vậy thì cực kỳ mờ mịt: "Không quen biết a, tổng tài anh hỏi cái này làm gì?"

"Cậu không cần thiết phải biết, nghiêm túc trả lời là được." Nghiêm Ngộ Sâm lại hỏi: "Trong bữa ăn ngày đó, tôi có làm chuyện gì vượt quá giới hạn với Tần An không?"

Bành Nghiêu: "Chuyện này chẳng phải ngài là người biết rõ hơn tôi sao?"

Nghiêm Ngộ Sâm: "Cậu lại đánh lạc đề nữa xem, tiền thưởng cuối năm trừ toàn bộ."

Bành Nghiêu vì tiền thưởng cuối năm mà khom lưng: "Ban đầu, Tần An ám chỉ với ngài, muốn ngài chơi trò quy tắc ngầm bao dưỡng, mà tổng tài ngài băng thanh ngọc khiết, gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn, thẳng thừng cự tuyệt cậu ta."

*Băng thanh ngọc khiết: Trong như giá, sạch như ngọc. Tỉ dụ phẩm hạnh cao khiết.

*Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn: Con người sống trong môi trường xấu, nếu là người tốt, hiểu rõ các xấu ấy và biết tránh xa thì vẫn sẽ cao quý, đẹp nổi trội như bông hoa sen giữa đầm lầy.

Nghiêm Ngộ Sâm chỉ chỉ điện thoại, không ngừng nháy mắt với Đường Trì, giống như đang khoe khoang — Em xem đi! Tôi vô tội.

Bành Nghiêu chỉ sợ câu trả lời của mình không vừa ý Nghiêm Ngộ Sâm, vô sự nói: "Ngài còn nói, con người của Đường tiên sinh đặc biệt thích ăn dấm chua. Ngày thường khi ngài về nhà, trên người không thể dính một chút mùi nước hoa của người khác, bằng không cậu ấy sẽ tra hỏi ngài cả nửa giờ, coi như cuối cùng tự mình chứng minh vô tội, cậu ấy vẫn sẽ phạt ngài quỳ lên bàn điều khiển, đồng thời phạt ngài ngủ ngoài phòng khách, nếu như để cậu ấy biết ngài cùng người khác không minh bạch, cậu ấy chắc chắn sẽ..."

Bành Nghiêu còn chưa nói hết, Nghiêm Ngộ Sâm đầu toát mồ hôi lạnh cúp điện thoại.

Đường Trì dù bận vẫn ung dung nhìn anh: "Anh ấy còn chưa nói hết đau, sao anh lại cúp rồi?"

Nghiêm Ngộ Sâm lúng túng: "Cậu ta nói hươu nói vượn, chẳng có gì hay ho."

Đường Trì: "Tôi lại thấy anh ấy nói rất có đạo lý."

Nghiêm Ngộ Sâm nghi ngờ: "Có sao?"

"Có cái quỷ ấy." Đường Trì nhịn cười: "Lúc trước tôi chỉ biết anh là đạo diễn phim, không ngờ anh còn là nhà biên kịch a, có thể nói ra những lời điên cuồng như vậy. Anh muốn quỳ lên bàn điều khiển? Sau đó muốn bị tôi tra hỏi?"

Nghiêm Ngộ Sâm vội vàng nói: "Tôi không phải, tôi không có."

Rốt cuộc Đường Trì nhịn không nổi nữa, cười xì thành tiếng.

Nghiêm Ngộ Sâm cau mày: "Em cười gì?"

"Cười anh là đồ ngốc." Đường Trì: "Tôi đi chuẩn bị chụp poster quảng bá, anh ăn từ từ đi."

Nói xong, Đường Trì rời đi.

Nghiêm Ngộ Sâm muốn đi cùng cậu, nhưng bên phía công ty còn một đống việc, chỉ có thể dõi theo bóng lưng Đường Trì biến mất ở cửa thang máy.

Đường Trì vừa đi, Nghiêm Ngộ Sâm ngay tức khắc khôi phục loại tư thái thanh lãnh cao cao tại thượng khó với tới như thường ngày, ánh mắt quét qua toàn bộ nhà ăn, phảng phất không bỏ sót một ngóc ngách nào.

Vừa rồi còn ôn nhu như chú chó Husky vẫy vẫy cái đuôi, hiện tại lạnh léo tựa như gió thu thổi bay lá vàng, mắt nhìn đến đâu đều trở thành rơm rác... Tiêu Hàn ngồi ở bàn bên cạnh, không khỏi cảm khái một câu: "Đàn ông quả nhiên giỏi thay đổi."

Để tiện cho việc buộc chặt tuyên truyền, chụp poster quảng bá lần này đều là ảnh chụp hai người.

Mỗi đội có một concept khác nhau, nên ý tưởng của poster cũng khác nhau.

Tỷ như, Tiêu Hàn và tiểu tỷ tỷ cùng đội với hắn là một tổ hợp sát thủ, cho nên cả hai người đều rất ngầu, làm động tác cũng cơ hồ không có bất kỳ sự tiếp xúc thân mật nào.

Mà đội của Đường Trì, ca khúc được chọn là bài hát mới do Phương Thiệu Hiên mang đến, chưa được phát hành —— "Odd boy".

Diễn giải ca khúc này là một loại tình yêu không được chấp nhận từ cái nhìn của thế giới.

Khi ca khúc vừa xuất hiện, tất cả mọi người sẽ cảm thấy kinh ngạc, đều kinh sợ tránh xa, còn có phỏng đoán trong lòng, nhưng lại không tự chủ được mà bị hấp dẫn.

Nghe đâu, đây là ca khúc của một nhạc sĩ sáng tác cách đây bốn năm khi luật hôn nhân đồng tính được thông qua.

Trên người Đường Trì chỉ mặc một bộ tây trang màu đen, sau khi cài duy nhất một cái nút áo, vòng eo mảnh khảnh bị câu lên đặc biệt cấm dục gợi cảm, cà vạt trực tiếp treo lên chiếc cổ trắng nõn.

Phương Thiệu Hiên từ chính diện ôm lấy cậu, Đường Trì đưa lưng về phía ống kính, cổ áo âu phục bị kéo xuống, lộ hai mảnh bả vai trắng nõn cùng một nửa xương cánh bướm.

"Rất tốt." Nhiếp ảnh sư sau khi chụp xong một bộ ảnh, nói: "Đường Trì, âu phục kéo xuống thêm chút nữa, hai người đứng sát hơn nữa đi."

Đường Trì ngạc nhiên: "Nếu lại gần hơn nữa, sẽ ôm nhau thật."

Nhiếp ảnh sư mỉm cười: "Vậy thì ôm nhau đi."

Đường Trì: "...."

Kỳ thực, nếu như Đường Trì nguyện ý, Phương Thiệu Hiên cũng không dám ôm Đường Trì. Y sợ Nghiêm Ngộ Sâm nhìn thấy bức ảnh sau đó đến hỏi chuyện y, lập tức đề nghi thay đổi động tác.

Nhưng dù vậy, sau cả một ngày bận rộn, Nghiêm Ngộ Sâm quay lại trại huấn luyện nhìn thấy bức ảnh, vẫn phát nổ.

"Trương Trình, ông chụp cái gì đây?" Nghiêm Ngộ Sâm chỉ vào bức ảnh treo ở lối vào của tòa nhà huấn luyện, không vui hỏi đạo diễn.

Đạo diễn ngẩn người: "Đây không phải là poster quảng bá của học viên sẽ phát hành vào thứ sáu sao? Ảnh chụp đều rất tốt, có vấn đề gì sao?"

"Đương nhiên có." Nghiêm Ngộ Sâm lạnh lùng nói: "Bức ảnh này của Đường Trì là sao? Sao lộ ra nhiều như vậy? Còn có, tư thế này, có cần thiết ám muội thế không?"

Đạo diễn gãi gãi đầu: "Lộ thế này cũng được mà, áo còn không cởi, hơn nữa tư thế này với phong cách ca khúc bọn họ chọn rất hòa hợp. Lại nói," Đạo diễn cười hì hì: "Công chúng đều rất thích."

Vừa nói ông vừa lấy kết quả kiểm phiếu theo thời gian thực của từng đội: "Mau xem, mấy ngày trước còn có rất nhiều người mắng Đường Trì, có thể do đoạn video ngoài lề ngày hôm qua và xấp ảnh chụp vừa đăng lên, một số lượng lớn anti fan tẩy trắng, hoàn toàn trở thành fan CP của cậu ấy và Phương Thiệu Hiên."

Vì tuần này có trận thi đấu hữu nghị, 《 Tạo mộng 》đã khởi động bằng một gói quà hoạt động ngoài lề của thần tượng.

Một trăm học viên, tổng cộng tạo thành trăm đội, blog chính thức đồng thời nhả ra một tấm poster quảng bá của mỗi đội, kênh bỏ phiếu cũng đã mở ra.

Học viên có số phiếu nhiều nhất, sau khi kết thúc trận thi đấu hữu nghị, sẽ nhận được cơ hội tiếp xúc riêng tư hai mươi phút ngoài trận đấu.

Trước khi debut, đây tuyệt đối là cơ hội tiếp xúc để hấp thu ánh sáng không thể bỏ qua.

Sắc mặt Nghiêm Ngộ Sâm tái xanh: "Cho nên ông dự định để em ấy xào cp với Phương Thiệu Hiên?"

Đạo diễn hàm hậu nói: "Nếu như ngài đồng ý, chuyện này không phải là không thể, ngài xem, đến lúc này chưa tới năm tiếng đồng hồ, Tieba CP của hai người bọn họ cũng đã tạo."

*Baidu Tieba là "sân chơi" cho những người dùng mạng xã hội Trung Quốc có thể tự do bày tỏ quan điểm cá nhân của mình.

"Tieba...." Nghiêm Ngộ Sâm cắn răng.

Đạo diễn đang ship cùng fan cp, cũng không chú ý đến biểu tình của Nghiêm Ngộ Sâm: "Bài đăng không ít đâu."

【 Anh anh anh — bắt đầu từ hôm nay, CP Phương Đường chính là thần tượng của tôi! Quá đáng yêu rồi! /tròng mắt bắn ra trái tim/ 】

【 Eo Trì Trì, tay Phương Phương, A! Chỉ nhìn thôi cũng có thể khiến người ta liên tưởng viển vông —— 】

【 A a a a a a a tuy rằng đều là người mới, nhưng chem của Phương Đường thật chua ngọt ngon miệng a — 】

*Chem - Chemistry có nghĩa đen là hóa học. Trong văn hóa đại chúng, từ này thường được dùng như một phép ẩn dụ để mô tả kết nối vô hình về mặt cảm xúc khi hai người ở bên nhau. Chemistry thường được sử dụng trong các mối quan hệ lãng mạn.

.......

Nghiêm Ngộ Sâm cầm điện thoại của đạo diễn ném lên bàn: "Từng người từng người một đều không có mắt, bọn họ chỗ nào xứng đôi."

Nói xong, giận đùng đùng bỏ đi, đạo diễn ngẩn người đứng tại chỗ, từ đầu đến cuối, không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Đường Trì không biết trung gian đã có chuyện gì diễn ra, cậu chỉ biết, đến lúc tập luyện buổi tối, không thấy Phương Thiệu Hiên, Nghiêm Ngộ Sâm lại xuất hiện ở phòng luyện tập.

"Sao anh lại tới đây?" Đường Trì không rõ hỏi.

Nghiêm Ngộ Sâm một bên nới lỏng cà vạt, một bên nhàn hạt nói: "Phương Thiệu Hiên ngã bệnh, rất nghiêm trọng, nhất định phải nhập viện, tạm thời không có cách nào tổ đội với em."

Cùng lúc đó, Phương Thiệu Hiên vừa bị sắp xếp đến làng giải trí chậm rãi xoay người, sau đó đi theo chị gái mặc bikini chơi đùa nhảy nhót tưng bừng.

————————

Phàn Phàn: Cười ẻ với Nghiêm tổng.

————————————

=> Chương kế tiếp - Chương 28: Lần đầu lên sân khấu. [3]


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện