Giang Bích Nhân nào còn tinh lực đi quản cái điện thoại, nhưng Nhậm Sâm Ngôn lại tò mò duỗi tay sờ soạng xuống chiếc váy lỏng lẻo duy nhất còn sót lại trên người cô, tìm kiếm lấy ra di động.
Nhìn dãy số quen thuộc hiển thị trên màn hình, Nhậm Sâm Ngôn cười nói: " Là Tiểu Kiều gọi, chỉ sợ cô ấy đang rất lo lắng cho em nha, có muốn nghe không? "
Tiểu...Tiểu Kiều?
Giang Bích Nhân kinh ngạc mạc danh có chút lo lắng sợ hãi, tiểu huyệt khẩn trương không tự giác siết chặt, đầu nhỏ không ngừng rung lắc phản đối: " Không, không cần "
Cô bây giờ làm sao có thể tiếp điện thoại a, dương v*t thô to của Nhậm Sâm Ngôn còn ở trong tử cung cô nhẹ nhàng trừu sáp, chỉ cần cử động một chút liền sẽ cao trào.
Chẳng lẽ muốn cô vừa nghe điện thoại của khuê mật vừa bị bạn trai cô ấy thao đến cao trào sao?
Ô...!Nếu làm như vậy khẳng định sẽ bị phát hiện đi...
" Đúng là cô gái hư hỏng, bạn em lo lắng gọi điện thoại cho em, như thế nào có thể không nghe được " Nhậm Sâm Ngôn vỗ vỗ cánh mông đầy đặn của Giang Bích Nhân: " Anh giúp em bắt máy nha, phải hảo hảo trả lời Tiểu Kiều mới được "
Hắn như, như thế nào muốn bắt máy? Ô...!Hiện tại phải làm sao bây giờ?
Giang Bích Nhân căng thẳng cả người cứng đờ, tiểu huyệt tham lam đem côn th*t gắt gao xoắn chặt, di động đã được Nhậm Sâm Ngôn tri kỷ đưa tới bên tai, ý bảo cô nghe máy.
" Uy? Bích Nhân "
Nghe được âm thanh Tiểu Kiều từ điện thoại truyền qua, Giang Bích Nhân đầu óc mê mang rối loạn, theo bản năng tiếp nhận di động mà Nhậm Sâm Ngôn đưa ra.
Cô nhỏ giọng nói: " Tiểu Kiều, mình đây "
" Cậu đi đâu vậy? Mình ở trong phòng KTV tìm nãy giờ nhưng không thấy cậu "
Giang Bích Nhân đang tính toán suy nghĩ nên trả lời như thế nào mới tốt, thì người phía sau đột nhiên đỡ lấy mông cô, nam căn mạnh mẽ đỉnh vào tử cung.
Sau đó thong thả ung dung mà càn rỡ ở đó nghiền nát một trận, Giang Bích Nhân bị ma sát cả người run rẩy.
Thời điểm tiểu huyệt kích thích lan rộng, hắn bất ngờ dùng lực đem côn th*t từ tử cung rút ra, quy đầu ngạnh bang bang hung hăng cọ quét trêu chọc vách trong cùng cổ tử cung mẫn cảm kiều nộn.
Nhậm Sâm Ngôn cái tên hỗn đản này!
Giang Bích Nhân sung sướng mở to hai mắt, những giọt lệ trong suốt vô thức chảy xuống.
Cô lấy tay gắt gao bưng kín miệng, thân thể phút chốc cứng lại, khoái cảm thi nhau đánh úp kích thích tiểu huyệt lần nữa cao trào phun ra từng luồng ái dịch.
Mà điện thoại bên kia Ngô Tiểu Kiều vẫn còn đang nói chuyện: " Có chuyện gì vậy? Bích Nhân! Cậu làm sao không nói lời nào? "
Giang Bích Nhân sau khi cao trào thân thể mềm oặt ngã xuống, ngay cả di động cũng còn cầm không được, miệng nhỏ vừa hé liền tràn ra tiếng khóc nức nở: " Mình, mình thân thể có chút...!Ân...!Có chút không thoải mái...!Cho, cho nên đã đi về trước rồi "
Nhậm Sâm Ngôn nghe hai cô gái nói chuyện điện thoại, đầu óc liền tưởng tượng chiếc điện thoại đối diện là Ngô Tiểu Kiều, cảm xúc áy náy cùng kích thích đan xen làm hắn không nhịn được hưng phấn lập tức tăng vọt.
Ngô Tiểu Kiều bên kia chắc chắn sẽ không thể nào nghĩ đến, bạn của cô ấy thế nhưng một bên vừa tiếp điện thoại của chính mình, một bên khác lại hàm chứa dương v*t của bạn trai cô ấy, lúc nãy còn bị thao tới mức run rẩy cao trào.
" Cậu về nhà rồi sao? Hiện tại còn khó chịu không? "
Nhậm Sâm Ngôn nghe giọng nói của bạn gái, côn th*t bắt đầu ở tiểu huyệt vừa mới cao triều hết sức mẫn cảm mà thọc vào rút ra.
" Ô " Giang Bích Nhân bị côn th*t khiêu khích không nói nên lời, đầu óc cô thực mau đã loạn thành một đoàn hồ nhão, giọng nói nặng nề đứt quãng: " Ân...!Khó, khó chịu...!"
" Vậy cậu hảo hảo nghỉ ngơi đi.
À mà lúc nãy cậu có thấy Nhậm Sâm Ngôn đi đâu không? "
" Không, không biết...!" Nhậm Sâm Ngôn từng cái từng cái tàn nhẫn khai mở miệng tử cung, đại quy đầu vùi vào tử cung non mềm ấm áp.
Giang Bích Nhân không kềm chế được rên rỉ một tiếng, đại não mơ mơ hồ hồ chẳng còn nghe rõ đầu bên kia điện thoại nói gì nữa: " Mình khó chịu...!treo máy trước đây "
Ngắt điện thoại ném qua một bên.
Giang Bích Nhân nước mắt giàn giụa nức nở oán trách: " Ân a a...!Anh, anh thật quá đáng...!Như thế nào có thể, có thể làm trò trước mặt Tiểu Kiều...!Ân a...!Thao, thao tử cung của em...!Ô ô...!"
" Anh quá đáng? " côn th*t hùng dũng vẫn không ngừng đâm chọc hướng tử cung mạnh mẽ công kích: " Rõ ràng là em càng quá đáng hơn a, sao lại có thể vừa nghe điện thoại của khuê mật, vừa bị dương v*t của bạn trai cô ấy thao đến tử cung không ngừng cao trào đâu.
Lại còn nói dối gạt người, nói chính mình khó chịu, trên thực tế là bị thao sướng tới quên trời đất, có phải hay không? "
Giang Bích Nhân đang ô ô nỉ non khóc lóc, bị hắn ta giáo huấn lập tức nghẹn lời.
Nhậm Sâm Ngôn cũng không chịu buông tha cho cô, côn th*t dừng