Rồng Xuất Hiện Nhớ Chú Ý!!

Chương : 24


trước sau

Advertisement
Bởi vì chuyện muốn dặn dò tương đối nhiều lại phải kỹ càng tỉ mỉ, cho nên hai người chỉ nói chuyện với nhau một lúc đã đến giờ tan làm. Tăng ca đối với Kim Minh Hâm mà nói là chuyện thường, nhưng mà tăng ca không có nghĩa là không thể ăn cơm. Với tư cách công nhân viên kỳ cựu cũng là đồng nghiệp tương lai, Kim Minh Hâm quyết định làm ông chủ mời Tiền Lung Lung ăn bữa tối, có thể vừa ăn cơm vừa tiếp tục dặn dò, còn có thể kéo gần quan hệ hơn.

Cho dù rất không thích tính cách thấy tiền liền sáng mắt đến mức làm cho người ta tức lộn ruột của Tiền Lung Lung, nhưng so với người ở trước mặt một kiểu sau lưng một kiểu, Kim Minh Hâm càng thưởng thức người tương đối trực tiếp như Tiền Lung Lung. Anh ta chọn một nhà hàng hạng sang, hoàn cảnh rất yên tĩnh, rất thích hợp đàm luận tình cảm, giá cả cũng là thành phần tri thức có thể chịu đựng nổi. Nhưng lần ăn này về sau lại trở thành lịch sử đen tối nhất trong cuộc đời Kim Minh Hâm, trở thành vết nhơ lớn nhất trong nhân sinh của anh ta. . .

Thật khiến người hối hận.

Đầu tiên là về chuyện quần áo, sau khi Tiền Lung Lung đi theo Ngũ Bân đến công ty, liền thay đổi một bộ đồng phục đơn giản thuận tiện hoạt động. Đồng phục riêng cho Tiền Lung Lung phải đặt trước, nên bộ quần áo đang mặc này không tính là vừa người chỉ là tạm thời mượn mặc thôi. Lúc đi ra ngoài Kim Minh Hâm cố ý nhắc nhở Tiền Lung Lung thay quần áo, một mỹ nữ mặc đồng phục nam size lớn thật sự là có chút khó coi, huống chi bọn họ muốn đi chính là nhà hàng chứ không phải hàng quán ven đường, không thể tùy tiện như vậy.

Thế nhưng sau khi Tiền Lung Lung thay quần áo xong Kim Minh Hâm càng hối hận hơn.

"Tiền tiểu thư. . ." sau khi anh ta do dự một chút mới hỏi, "Cô tới công ty chính là mặc bộ y phục này?"

Tiền Lung Lung gật đầu: "Thật ra không phải mặc bộ này đâu, tôi càng thích bộ đồng phục làm việc ở công trường hơn, vừa chịu được ma sát mà lại không sợ bẩn. Nhưng nghe nói đến công ty lớn nộp đơn phải ăn mặc đàng hoàng một chút, nên tôi đã cố ý lục tìm ra đó."

". . . Cô vẫn nên đổi lại bộ hồi nãy đi." Kim Minh Hâm mặt mày xám xịt, đồng phục cấp 3 là quần áo đàng hoàng một chút sao? Trước ngực này rõ ràng còn thêu chữ trung học X thành phố X khó mà che dấu, thế này thì còn không bằng cô mặc quần áo làm việc!

Nhưng sau này, khi Kim Minh Hâm nhìn thấy Tiền Lung Lung mặc bộ đồng phục công nhân đi làm việc, thì cảm thấy vô cùng may mắn vì lúc đó cô mặc đồng phục cấp 3 đi nộp đơn, ít nhất phía trên không có dính sơn.

Tiền Lung Lung tính cách rất hào phóng, ngoại trừ chuyện đồ ăn, tiền vàng, mỹ nam cô đều không thèm để ý, Kim Minh Hâm bảo cô thay quần áo hai lần cô cũng không tức giận. Đi đi về về giằng co mấy lần cuối cùng Kim Minh Hâm tới gặp Trần Na tỷ bộ phận PR mượn một bộ quần áo cho Tiền Lung Lung thay, lúc này mới giải quyết xong chuyện quần áo. Không còn cách nào khác, bởi vì hai bộ quần áo của Tiền Lung Lung, thật sự là chỉ có tệ hơn chứ không có tệ nhất, Kim Minh Hâm không phải người cứng nhắc, nhưng nếu cô mặc thể loại quần áo này, thì nhà hàng không cho vào đâu đấy.

Tiền Lung Lung là trời sinh dáng người mỹ miều, cho dù quần vẫn là quần dài, giầy cũng chỉ là giày đế bằng, thế nhưng quần áo mặc ở trên người cô, lại làm cho người ta cảm giác giá trị tài sản lập tức tăng lên gấp mười lần, làm cho người ta cảm thấy dép lê quê mùa và quần dài lại có thể xinh đẹp như vậy. Kim Minh Hâm cảm thấy cô không nên tới làm vệ sĩ, mà có lẽ nên đi làm người mẫu.

Lúc Tiền Lung Lung ngồi vào trong xe, Kim Minh Hâm đột nhiên cảm thấy chiếc xe vài chục vạn này của anh ta có chút không xứng với cô. Không thể không nói khí chất này là trời sinh, cho dù quần áo phá huỷ dáng người, cũng không cách nào che giấu khí chất cao quý trời sinh của Tiền Lung Lung.

Một khắc này Kim Minh Hâm cảm giác mình đã thành Hộ Hoa Sứ Giả, anh ta thậm chí vô cùng dịu dàng giúp Tiền Lung Lung thắt dây an toàn. Nhưng khi ngồi trong phòng ăn, khi món đầu tiên được bưng lên bàn, anh ta rất muốn quay lại bốn mươi phút trước, tự tay bóp chết tâm tư thương hương tiếc ngọc mà anh ta đã có!

Bài trí của cách nhà hàng tương đối sang trọng, mỗi món ăn lại tương đối ít, đựng ở trong đĩa, bày trí rất đẹp. Tiền Lung Lung trực tiếp kéo cái đĩa với chút xíu đồ ăn đến trước mặt mình, nhét kẽ răng trong vòng năm giây khiến cho Kim Minh Hâm nghĩ không ra, cô rốt cuộc là dùng động tác vô cùng văn nhã như thế nào để ăn xong hết đĩa đồ ăn với tốc độ ánh sáng như thế?

Truyện convert hay : Mộ Thiếu Trăm Tỷ Cuồng Thê

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện