[Quyển 2] Cua Vợ Từ Nhỏ

Chương 35


trước sau

Advertisement

"Không biết giờ anh đang làm gì?"

Thấy Lâm An lâu lâu mới tương tư một lần...à không mà phải suốt hai mươi mấy năm nay lần đầu tiên Diệp Tử thấy Lâm An tương tư một người đấy. Diệp Tử vỗ vào vai Lâm An "Có chuyện gì kể chị nghe xem nào?"

Lâm An cười thầm nhìn ngó xung quanh rồi thì thầm với Diệp Tử "Em có bạn trai rồi"

"Hả?" Diệp Tử hét ầm lên khiến mọi sự chú ý đều đổ dồn về phía hai người thấy vậy Lâm An vội làm động tác "suỵt" cái bà chị này đúng là bất ngờ một cách quá đáng mà ai nghe được chuyện này cũng bất ngờ hơn thế nữa chứ.

"Ai vậy?" Diệp Tử lập tức hỏi lại.

"Hàn Lục Phong"

Diệp Tử nghe xong lại sốc tập 2, con trai của Hàn Lãnh, là chủ nền kinh tế ở thành phố họ sống, nghe nói con trai sắp lên nắm quyền, vậy mà không ngờ cái con bé Lâm An này đã nhanh tay nhanh mắt cướp được về làm của riêng. Không nhận con bé này cũng hơn thật.

"Chị nghĩ gì đấy?"

"Chắc em mất liêm sỉ lắm để theo đuổi người ta nhỉ?" Diệp Tử trêu đùa cô.

"Còn lâu nhé, anh ấy tán em trước đấy"

"Vậy có công khai không?" Diệp Tử nhỏ giọng hỏi.

"Không, em vẫn muốn lo cho công việc chút, chắc chỉ mấy tháng nữa em sẽ công khai, khi bộ phim này đóng máy"

Diệp Tử gật đầu coi như đã hiểu dặn dò thêm mấy cái cơ bản để tránh phóng viên cho cô. Lâm An cũng cứ gật đầu cho qua vậy, bà chị này không nói thì thôi một khi nói là sẽ tràn lan đại hải, dài dong văn tự lắm.

[...]

Không thể nán lại thành phố này quá lâu anh phải về thành phố của mình để phát triển sự nghiệp dù sao điều anh muốn thực hiện ở thành phố này cũng đã thực hiện xong rồi. Đã đến lúc anh phụ giúp bố để bố có thể ở nhà hằng ngày với mẹ rồi.

Hôm nay thấy sếp cứ cười cười suốt, Diệp Vũ đổ mồ hôi hột nhìn anh, tay cứ chốc chốc lại đưa lên lau mồ hôi, chạy mồ hôi lại còn run cầm cập nữa chứ, ngứa mắt tên này, Lục Phong lên tiếng "Cậu sắp chết?"

"Sếp, sao sếp lại có thể nguyền tôi như thế"

"Thất bệnh cậu lạ lắm"

Có sếp mới lạ ấy, Diệp Vũ bĩu môi nhìn sếp của mình cứ cười cười, y như thôn vậy, mặt cứ đần đần. Nếu mà để ông sếp biết được những suy nghĩ này của cậu, cậu chết chắc vậy lên là phải cẩn thận.

"Cậu nói xấu tôi trong lòng à?"

"Không...không ạ"

Sếp đi guốc trong bụng cậu sao mà rõ thế, để giảm bớt tình hình quan trọng , Diệp Vũ nói "Tâm trạng của sếp hình như rất vui nhỉ?"

"Rõ thế sao?"

-------------------------



Advertisement

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện