Quảng Cáo Tìm Vợ Yêu

Chương 3-4


trước sau

Advertisement

Chương 3

Khách sạn Tam Á, phòng tổng thống!

Cẩn Nhu đem Hạ Tuyết đã muốn hôn mê đẩy lrên giường, sau đó âm lãnh nhìn xuyên đến bóng đèn màu vàng trước giường, vô tình mà tàn nhẫn nói: “Mày dù sao đều phải chết… Chẳng lẽ không thể cứu tao một lần? Đêm nay tao sẽ cùng Thế Vĩ rời khỏi cái chỗ quỷ quái này! Bọn tao sẽ rất hạnh phúc… Thực xin lỗi, Hạ Tuyết… Nhân sinh của mày vốn đê tiện giống rác rưởi rồi… Mày thành toàn cho bọn tao đi…”

Cẩn Nhu nói vừa xong, liền nảy sinh ác độc lột sạch quần áo trên người Hạ Tuyết, lại dùng cái chăn bằng sợi tơ vàng, đắp lên thân thể trơn bóng mê người của cô…

Di động đột nhiên vang lên trong cái phòng xa hoa này…

Cẩn Nhu rất nhanh nghe điện thoại…”Ừm… Sự tình đã sắp xếp xong, em lập tức đến đó… Vâng… Em yêu anh…”

Sắc mặt Cẩn Nhu lúc này mới tái nhợt run rẩy bất an cầm di động, nhanh rời khỏi phòng, cô vừa cầm điện thoại, vừa mở nên cửa phòng, lại bởi vì vào lúc mở cửa phòng, bị một cái kẹp hình con bướm bằng ngọc rơi trên mặt đất chắn lại, cửa không có đóng…

Cẩn Nhu nhanh đi ra phía trước, không quay đầu lại…

*****

Tuyết mịn bay bay.

Phòng tổng thống xa hoa, trên cái giường siêu lớn, có thanh âm rất nhỏ, giãy dụa nhẹ kêu…“Nước…” Cô vô lực trằn trọc thân thể, trong cái chăn vàng, nhẹ nhàng mà rực rỡ…

Trước cửa sổ sát, có một bóng dáng nghiêm nghị… Hắn hơi nghiêng sườn mặt hoàn mỹ, nhìn về phía người trên giường, tròng mắt sáng lạnh lẻo, lộ ra một tia sáng lạnh, trong tay cầm cái kẹp con bướm, nhẹ xoay tròn…

“Nước…” Hạ Tuyết nuốt nuốt cổ họng, mờ mịt nhìn trong không gian u ám, nhìn về phía bóng dáng trước cửa sổ sát đất… lại kêu… “Rất khát nước…”

Hắn chậm rãi xoay người, lạnh lùng nhìn cô một cái, mới chậm rãi đi đến trước mặt cô, cầm lấy một bình Whisky, không tiếng động đưa cho cô…

Hạ Tuyết cứ để thân thể trần trụi như vậy, vội vàng cầm lấy Whisky, đẩy cái nắp ra, rót vào trong cổ họng…

Cả thân thể của cô bởi vì hiệu quả của ‘thuốc mê’, mà thiêu đốt đến đáng sợ, khô nóng giống như muốn chết, uống Whisky, cảm giác cay nóng càng kích thích cô uống ừng ựng, vài giọt rượu dọc theo cổ chảy xuống…

Hắn tiếp tục nhìn chằm chằm cô uống, uống còn không nhiều, liền mệnh lệnh: “Đứng lên…”

Hạ Tuyết mờ mịt mơ hồ nhìn thấy người trước mặt, một chút ý thức cũng không có, ném chai rượu xuống, sợ hãi bò xuống giường… “Đây là nơi nào… Đây là nơi nào… Tôi phải về nhà…”

Hắn hơi nghi hoặc nhìn thấy cô gái mơ hồ trước mặt này, thân thể trần trụi, yếu đuối vô lực đi ra ngoài cửa, ngay tại lúc cô cầm tay nắm cửa, hắn từ phía sau lạnh lẽo ôm chặt lấy vòng eo nhỏ hắn của cô, nói lớn: “Cô cứ như vậy đi ra ngoài? Trần như nhộng?”

“Anh nói cái gì vậy?” Hạ Tuyết theo bản năng xoay người, vì quá khô nóng muốn đẩy ra hắn, chính là hai tay lại đụng vào bờ ngực rắn chắc của hắn, ngẩng đầu, nhìn thấy khuôn mặt hoàn mỹ của hắn, mặt của cô đỏ lên, lại sợ hãi nhìn hắn hỏi: “Anh là ai?”

Hắn cười lạnh nói: “Tôi là ai? Cô đem con bướm ngọc đặt ở cửa, còn hỏi tôi là ai?”

“A?” Hạ Tuyết mờ mịt nhìn hắn hỏi: “Cái gì con bướm ngọc? Tôi cái gì cũng không biết? Tôi phải về nhà… Toi không cần ở trong này… Tôi không biết anh… Vì sao tôi lại ở chỗ này?”

Hạ Tuyết vừa nói lung tung, vừa muốn nhớ lại mọi việc, nhưng bởi vì tác dụng của thuốc mê rất lớn, thân mình cô vừa mới đứng vững, lại mềm nhũn tựa ở trên người hắn, mặt tựa vào trong ngực hắn, nhẹ thở gấp, giống như khiêu khích thân thể hắn…

Hắn lạnh lùng đứng tại chỗ, cảm giác thân thể cô gái trước mặt phát ra một mùi xử nữ thơm ngát… “Muốn đi, vì sao còn ở lại? Diễn kịch như vậy, cô diễn quá mức…”

“Cái gì?” Hạ Tuyết mờ mịt nhìn hắn… “Cái gì diễn? Tôi cái gì cũng không biết, anh buông…” Cô mới vừa nói hết lời, dùng sức đẩy hắn ra, nhưng đột nhiên hai tay non mềm của mình bị người dùng sức nắm chặt, cô khẽ kêu một tiếng, nhưng cả người mình bị hắn đặt trên cửa, sau đó cánh môi của mình bị đôi môi mỏng gợi cảm của hắn bao trùm…

“Ưm…” Hạ Tuyết vặn vẹo thân thể, phản kháng, nhưng đầu lưỡi hắn giống như có ma lực, hút ở bên trong môi mình, một phút đồng hồ mềm mại, phút tiếp theo cường thế…

Mặt Hạ Tuyết đỏ lên, nụ hôn của hắn khiêu khích cả thân thể nổi lên một loại khô nóng, cô dùng hết ý thức đẩy hắn ra… “Anh muốn làm gì?”

 

Chương 4

Thân mình hắn hơi bị cô đẩy ra, nhìn thấy cô đỏ mặt, lại vẫn mơ hồ vô lực thở phì phò, thần trí không rõ kêu: “Anh tránh ra… Tôi không biết anh… Vì sao lại hôn tôi? Anh tránh ra…”

Hắn đông lạnh nhìn cô, có lẽ nguyên nhân chính là vì bộ dạng cô rất giống như dâng lên tình dục còn cố chống cự, khơi dậy ham muốn chinh phục trong thân thể hắn, hắn đột nhiên mạnh mẽ bước lên, hai tay nắm chặt cái eo nhỏ nhắn của cô, làm cho bộ ngực sữa của cô kề sát vào lồng ngực kiên cố của mình, sau đó hôn nhanh cánh môi của cô, đầu lưỡi cuồng vọng tiến vào trong miệng, cùng đầu lưỡi của cô nhu tình triền miên… Âu phục quý giá màu đen, từ bờ vai rộng lớn của hắn rơi xuống, áo sơ mi trong màu trắng, mở ra hai cái nút, lộ ra một làn da màu đồng gợi cảm…

‘Thuốc mê’ trong thân thể Hạ Tuyết tăng hiệu lực, làm cho thân cô càng khô nóng, mà nụ hôn của hắn đúng là thuốc giải, làm cho cô thỏa cơn khát trong cơ thể, chiếm được một chút ngọt lành, cô không tự giác đón nhận hắn hôn…

Hắn ý thức được cô đón nhận, hai tay ở sau cái lưng bóng loáng của cô, càng không ngừng ma sát , thậm chí dời xuống, nặng nề nắm chặt cái mông tròn trĩnh của cô…

“Đau… Đừng như vậy…” Hai tròng mắt Hạ Tuyết đỏ lên nhìn hắn, theo bản năng muốn kháng cự, chính là đại não của cô càng lúc càng mê loạn, trong đầu chỉ thấy một người đàn ông vẫy gọi mình, cô hỗn độn lắc đầu, nói cho chính mình, chỉ là ảo giác, chỉ là ảo giác…

Hắn đột nhiên dừng động tác xem cô gái trước mặt, cô mờ mịt mê mang, tăng thêm hương vị khiêu khích cùng gợi cảm, làm cho hắn không khỏi lại nâng hai tay chà xát bộ ngực sữa căng tròn của cô, xoa miết hai điểm phấn hồng, bức ép hai điểm phấn hồng này tê liệt cứng lên, hắn lại bá đạo cúi đầu cắn mạnh một cái…

Cô thật không ngờ, ly cà phê kia có thuốc mê có thể làm cho cô đánh mất lý tính…

Cô bị hắn ngậm hút, càng không ngừng xoay thân thể của chính mình, tất cả ý thức của thân thể cơ hồ bị thiêu đốt, cô bắt đầu kêu nhỏ ra tiếng, hai tay kìm không được nắm chặt bờ vai của hắn… Nhìn thấy khuôn mặt rất anh tuấn của hắn, thân thể cô như bị chìm ngập trong đại dương…

Hắn không nói nữa, chính là đột nhiên ôm cô lên, vừa dùng ánh mắt nóng rực nhìn cô, vừa đi đến giường…

Tay Hạ Tuyết vây quanh cổ hắn, mờ mịt nhìn hắn…

“A…” Cả người Hạ Tuyết bị hắn ném lên trên giường, sau đó lại bị hắn nặng nề đè lên, “A…” Hạ Tuyết bấu vào drap giường, ngửa mặt, tất cả lý tính đều bị che lấp…

Hắn nhìn cô thật sâu, không còn nói chuyện…

Hạ Tuyết thở gấp, nhìn hắn…

Hắn lóe ra ánh mắt giống như con báo, nhìn cô…

Hạ Tuyết nuốt nuốt cổ họng, vừa định xoay thân thể, đột nhiên hai chân bị hắn mạnh mẽ tách ra, tiếp theo một trận mạnh mẽ đánh sâu vào, đau đớn như xé rách, cô đau đớn kêu lên…

Hắn nhanh hôn môi đỏ mọng của cô lần nữa, tiếp tục tăng nhanh cử động dưới hạ thân… Hoàn toàn giữ lấy cô…


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện