Ban đêm, dục vọng như khuếch đại hơn.
Thanh âm của Diệp Dung truyền từ trong di động đến tai Hạ Hựu Nhiên, khiến tai nàng nóng bừng.
"Sao không nói gì?" Di động truyền đến tiếng kéo chăn gối, Hạ Hựu Nhiên càng im lặng Diệp Dung lại càng muốn khi dễ nàng.
Hạ Hựu Nhiên không hé răng nửa lời vì sợ một khi mở miệng thì phải làm theo lời Diệp Dung nói, lá gan nàng có lớn đến đâu cũng không dám làm chuyện này, "......!Em không biết."
"Không biết thì học."
"Chị dạy em sao?" Hạ Hựu Nhiên trực tiếp hỏi lại.
Diệp Dung cứng họng, cô bé này càng nói càng mạnh miệng.
"Hạ Hựu Nhiên, em giỏi lắm.
Chị bận rộn cả ngày hôm nay cũng chỉ vì em, vậy mà còn dám bắt chị phải hầu hạ em?"
"Em không dám, chỉ muốn hỏi chị một chút thôi." Hạ Hựu Nhiên tuy ngoài miệng nói không dám nhưng trong đầu lại nảy ra suy nghĩ rất táo bạo.
Nếu Diệp Dung cho nàng xem thì nàng cũng cho Diệp Dung xem, nhưng nếu Diệp Dung không cho thì nàng cũng không......
Hạ Hựu Nhiên có phần kích động, Diệp Dung cảm nhận được qua điện thoại, cô cười nói, "Em thật đúng là tiểu bạch nhãn lang, chọc giận chị nhiều lần như vậy, được rồi, cúp máy, đi ngủ."
"Chị giận em à?" Hạ Hựu Nhiên nhỏ nhẹ dỗ cô, "Đừng giận mà."
"Muốn dỗ chị thì phải dùng hành động." Diệp Dung nói: "Nói suông thì có tác dụng gì."
Hạ Hựu Nhiên đỏ mặt, muốn dỗ cô nhưng lại không dám, chỉ khẽ dạ một tiếng.
"Còn dám dạ?"
"Không dám."
Diệp Dung vừa bực vừa buồn cười, thật muốn xuyên qua màn hình điện thoại khi dễ Hạ Hựu Nhiên, nhéo mặt đến khi nào nàng khóc xin tha thì thôi.
Cô khẽ động ngón tay, bấm gọi video call.
Di động Hạ Hựu Nhiên lập tức rung lên, nàng cầm di động như cầm củ khoai mới nướng xong, xém chút nữa thì khoét cả một lỗ trên màn hình, tay run run nhấn nút đồng ý.
Cả hai bên đều không bật đèn, màn hình rất mơ hồ.
Nàng cố gắng nhìn Diệp Dung, phát hiện Diệp Dung đang xụ mặt, vốn dĩ muốn nhìn Diệp Dung thêm một lát nhưng thấy cô chuẩn bị nói gì đó thì lại hoảng hốt, trực tiếp cúp máy.
Diệp Dung còn chưa kịp nói: Được, giỏi lắm.
Cô buồn bực vứt điện thoại sang một bên.
Coi như tốn công vô ích, đúng là đồ bạch nhãn lang vô tâm.
Cô hẳn là mất trí mới có thể cảm thấy ngủ tại phòng nghỉ tồi tàn này cũng đáng giá, cô thật sự......!thật sự muốn khi dễ Hạ Hựu Nhiên.
Diệp Dung vứt di động không bao lâu thì lại cầm lên, WeChat của Hạ Hựu Nhiên gửi đến đủ loại tin nhắn xin lỗi, còn nói lần sau gặp mặt sẽ tuỳ ý cô xử lý, video nàng không có kinh nghiệm, sợ làm không tốt.
Cuối cùng: "Hôm nay thật sự cảm ơn chị, thật sự."
"Được rồi, ngủ sớm đi, lần sau lại phạt tiếp."
Diệp Dung đột nhiên mềm lòng, sau đó nhanh chóng giành quyền lợi cho mình, "Cả vốn lẫn lời."
"Chị không giận là được." Hạ Hựu Nhiên ngoan ngoãn trả lời, "Em sẽ cố gắng học."
Định mệnh.
"Hạ Hựu Nhiên, em mà nhắn nữa chị thật sự sẽ không làm người."
Khung thoại an tĩnh.
Nếu nói giận thì đúng là Diệp Dung có giận thật, nhưng cũng chỉ một chút mà thôi, phần nhiều là thích thú.
Lúc nãy nếu như Hạ Hựu Nhiên đáp ứng cô, nhất định cô sẽ bỏ qua cho Hạ Hựu Nhiên, để cho nàng đi ngủ sớm.
Nhưng nếu như bị từ chối, cô sẽ bứt rứt không thôi.
Quả nhiên thứ gì không có được lại càng thèm muốn.
Lần sau gặp lại......!cô phải trừng trị Hạ Hựu Nhiên.
Chuyện này không vội.
......
Tuy rằng hai người đôi co qua lại, nhưng là mang theo tình thú.
Còn Diệp Diệc Hàm và Hình Thiên Húc là trực tiếp cãi lộn.
Hai người vốn cho rằng có thể hạ bệ Hạ Hựu Nhiên đồng thời hút thêm lưu lượng, nào ngờ Diệp Dung lại ra tay khiến bọn họ cưỡi lên lưng cọp khó mà leo xuống.
Hình Thiên Húc chỉ trích Diệp Diệc Hàm đưa tin giả làm hắn bị vạ lây, còn Diệp Diệc Hàm thì chất vấn Hình Thiên Húc những thông tin trên mạng có đúng hay không, có phải hắn ở cùng với người khác hay không, có phải hắn ngoại tình hay không.
Hai người cãi qua cãi lại suốt đêm.
Rạng sáng, Diệp Diệc Hàm tức giận chạy ra khỏi nhà của Hình Thiên Húc, vừa vặn bị paparazzi chụp lại, sau đó phát tán lên mạng, trực tiếp vạch trần thân phận tra nam tiện nữ.
Lần này hết đường tẩy trắng.
Diệp Diệc Hàm chạy về công ty, ngồi còn chưa nóng ghế đã bị Thượng Văn Vân và cấp trên gọi đến văn phòng.
Xảy ra chuyện lớn như vậy, các cán bộ cấp cao họp hành cả đêm, Thượng Văn Vân cũng vì vậy mà không ngủ.
Mọi người đều nhìn cô với ánh mắt nghiêm trọng.
Thượng Văn Vân nói: "Chuyện lần này cấp trên đã bàn bạc ổn thoả, để không ảnh hưởng đến album sắp phát hành của Flamingo, công ty sẽ áp dụng một vài hình phạt với em."
Diệp Diệc Hàm đã dự liệu được trên đường trở về nhưng trong thâm tâm vẫn nhen nhóm hy vọng.
Cô là thành viên của Flamingo, album đã hoàn tất thu âm, đợi tháng sau sẽ phát hành, sau đó còn chuẩn bị tổ chức concert.
Cho dù công ty có thiên vị Hạ Hựu Nhiên đến mức nào cũng không đến mức sẽ đi chê tiền.
"Toàn bộ hoạt động của em sẽ bị cấm." Cấp trên lên tiếng đánh tan ảo tưởng của cô, "Tài nguyên của em sẽ được chia lại cho các thành viên khác, hậu quả của chuyện này do em tự gánh vác.
Lát nữa hãy lên Weibo công khai xin lỗi Hạ Hựu Nhiên và giải thích rõ ràng toàn bộ quá trình."
Lời này là đã nói giảm nói tránh đi rất nhiều, ý của cấp trên chính là đóng băng hoạt động Diệp Diệc Hàm.
Cho dù Diệp Diệc Hàm không đăng Weibo, không đồng ý với quyết định của lãnh đạo, công ty cũng sẽ phụ trách tài khoản của Diệp Diệc Hàm và giúp cô phát thông cáo, áp chế bằng hợp đồng đã ký khi trước.
Diệp Diệc Hàm hoảng sợ siết chặt tay, ánh mắt vô cùng bấn loạn, hỏi: "Nếu như em ngừng hoạt động thì Flamingo phải làm sao? Sau khi phát hành album còn phải chuẩn bị cho concert, nếu em không xuất hiện thì fans chắc chắn sẽ không để yên.
Công ty đã cân nhắc qua vấn đề này chưa?"
Cô cố gắng nài nỉ: "Em thật sự biết sai rồi, em có thể đi xin lỗi Hạ Hựu Nhiên, livestream Weibo công khai xin lỗi cũng được."
Cấp trên chỉ cười cười, "Diệp Diệc Hàm, công ty chúng ta không thiếu tiền.
Em tưởng chuyện này chỉ cần xin lỗi là xong rồi sao? Fans họ đâu có ngốc, em nghĩ mình còn cơ hội quay lại giới giải trí không? Để tôi nói với em điều này, em có biết tên nhóm Flamingo là do ai đặt không?"
Diệp Diệc Hàm sững sỡ, chẳng lẽ là Hạ Hựu Nhiên?
"Tự em suy nghĩ cẩn thận đi, mấy thủ đoạn vặt vãnh thường ngày của em có thể che mắt được ai? Nếu không phải do Hạ tiểu thư rộng lượng không chấp nhặt, em còn có thể tự tung tự tác như vậy sao?"
Hạ tiểu thư......
Cấp trên xưng hô với Hạ Hựu Nhiên đầy khách khí.
Diệp Diệc Hàm thật sự luống cuống, nhưng trong lòng lại vô cùng uất nghẹn, "Em biết Hạ Hựu Nhiên có kim chủ chống lưng, nhưng Flamingo cần người thực lực chèo chống, nếu......"
Cấp trên bật cười trực tiếp ngắt lời cô, ánh mắt như đang nhìn một người thiểu năng, "Kim chủ? Diệp Diệc Hàm, Hạ tiểu thư gia nhập công ty của chúng ta, chính là công ty chúng ta trèo cao mới phải.
Nàng mới thật sự là kim chủ, nói đến mức này rồi em có hiểu không?"
"Là sao?"
Cấp trên choáng váng với sự trì độn của cô, đã nói toạc ra như vậy mà vẫn còn không hiểu.
Hắn lắc đầu, đưa cho Thượng Văn Vân một tập văn kiện, "Quản lý Thượng, chuyện này vốn dĩ công ty định truy cứu trách nhiệm của cô, nhưng niệm tình cô hết lòng vì Flamingo, lần này xử lý khủng hoảng cũng không tệ nên công ty không truy cứu nữa.
Công ty không mong muốn chuyện như thế này sẽ tái diễn, hy vọng cô có thể quản lý tốt nghệ sĩ của mình."
Thượng Văn Vân là dựa vào Diệp Dung mới có thể xử lý vấn đề nhanh gọn lẹ, bảo vệ thành công hình ảnh công ty.
Bằng không với chuyện lục đục nội bộ lần này, công ty sẽ mang tiếng dài dài.
Cô mở văn kiện ra xem, ngón tay lập tức dừng lại.
Cấp trên nhìn lướt qua cô, Thượng Văn Vân gật gật đầu, "Tôi biết rồi, tôi sẽ cố gắng đẩy nhanh tiến độ hơn nữa, cảm ơn công ty đã cho thêm cơ hội."
Hai người như đang giấu diếm gì đó, Diệp Diệc Hàm hoảng hốt, nhìn chằm chằm tập văn kiện trong tay Thượng Văn Vân, đây......!đây hẳn là tư liệu về các thực tập sinh mới của công ty, lại còn chuyên về Rap.
Rốt cuộc cô đã đắc tội với ai?
Chờ cấp trên đi rồi, Diệp Diệc Hàm nhanh chóng chạy qua, run run hỏi: "Thượng tỷ, cấp trên đưa cho chị tài liệu gì vậy?"
"Lúc trước chị đã cảnh báo em rồi, đừng có mà lươn lẹo, mọi người chỉ đang nhường em, cố gắng không để xảy ra xung đột mà thôi.
Nhưng em lại không biết trân trọng, hiện tại họ không cần em nữa, em đi đâu được thì đi."
"Flamingo sẽ tan rã sao?" Diệp Diệc Hàm hỏi, "Thượng tỷ, Flamingo cũng là tâm huyết của chị, chẳng lẽ chị có thể trơ mắt nhìn nó biến mất sao?"
"Em bị ảo tưởng sức mạnh à?" Thượng Văn Vân nói, "Ai nói Flamingo không có em thì nhất định sẽ tan rã, chẳng lẽ bị Hình Thiên Húc tẩy não sao?"
Trước đây Thượng Văn Vân không nghĩ cô sẽ sa ngã đến mức này, vẫn tận tình khuyên nhủ cô, để cô thông suốt và không bị Hình Thiên Húc lợi dụng.
Hiện tại Thượng Văn Vân đối với cô thất vọng tột đỉnh, cũng chẳng buồn bênh vực cho cô.
Diệp Diệc Hàm đang muốn phản bác, nói Hạ Hựu Nhiên trèo cao, nhưng lại nhớ đến những lời của cấp trên khi nãy, toàn bộ lời nói nghẹn ở cổ.
Thượng Văn Vân nói: "Tốt nhất là em đừng gây chuyện nữa.
Bây giờ nhanh chóng công khai xin lỗi Hạ Hạ đi.
Coi như đây là nhắc nhở cuối cùng chị dành cho em, đi tìm bộ phận PR rồi xin một dàn bài xin lỗi, giải thích rõ mọi chuyện, đừng tự phá hỏng đường sống của mình, em hiểu ý chị không?"
Bên trong Diệp Diệc Hàm như có thanh âm thúc giục cô lập tức hành động, Hạ Hựu Nhiên không phải là người cô có thể đắc tội.
Nhưng lòng tự tôn lại kéo ghì hai chân cô, cô hy vọng Hình Thiên Húc sẽ giúp mình, tình cảm của hai người không mong manh như vậy.
Cô chậm chạp lê bước đến bộ phận PR, ngón tay run run khi vừa mở cửa.
Phòng làm việc của Hình Thiên Húc đã ra thông cáo trước một bước, tuyên bố Hình Thiên Húc sau khi chia tay với bạn gái cũ thì vẫn luôn độc thân, cùng Diệp Diệc Hàm chỉ là bạn bè và chưa bao giờ đi quá giới hạn.
Còn hôm qua chỉ là một buổi tiệc giữa bạn bè với nhau, không phải tra nam tiện nữ như trên mạng vẫn nói, hy vọng mọi người không lan truyền thông tin sai lệch.
Diệp Diệc Hàm khó tin đi tìm kiếm hot search, sau khi kiểm tra mấy lần cô liền