Quan Đạo Vô Cương

Chương 124: Bố trí bộ máy


trước sau

Qua đầu năm đã được ba ngày, hiện tại đã chính thức thu được ý kiến trả lời từ tỉnh và địa khu, chỉ sợ cũng đã tới lúc nên mở màn rồi. Nghĩ đến đây, Cù Tuấn liền không chịu nổi day day huyệt thái dương.
Buổi chiều mở cuộc họp hội ý Bí thư, buổi sáng theo thường lệ Cù Tuấn cũng phải tự mình tiến hành liên lạc báo cáo với An Đức Kiện.
Từ trong ngăn kéo của bàn làm việc rút ra một chồng tư liệu, Cù Tuấn cẩn thận lựa chọn một hồi, bỏ ra vài tờ, cất vào tệp văn kiện, sau đó lấy bút từ ống đựng bút, đặt ở bên trên tệp văn kiện, rồi thận trọng đi ra cửa.
Trên thực tế những người trong tư liệu này đều đã nằm trong đầu của Cù Tuấn, căn bản không cần gì đến văn bản cả.
Cù Tuấn làm Trưởng ban Tổ chức cán bộ Huyện ủy đã hai năm. Hơn nữa trước khi giữ chức Trưởng ban Tổ chức cán bộ hai năm, anh ta đã từng làm qua chức Phó chủ tịch huyện. Cù Tuấn đối với trình độ, lai lịch của các cán bộ huyện Nam Đàm đều rõ như lòng bàn tay, cán bộ cấp phó phòng trở lên lại càng nhớ rõ ràng hơn.
Tuy nhiên theo lệ thường Cù Tuấn vẫn đem sơ yếu lý lịch của từng cán bộ một cẩn thận chuẩn bị thành văn bản, để đưa cho An Đức Kiện khi ông ta yêu cầu.
- Bí thư An, tôi đến đây.
Cù Tuấn đối với văn phòng của An Đức Kiện đã quen thuộc như phòng làm việc của mình, tự mình cầm bình trà, cầm thêm tách trà của An Đức Kiện, rất quen thuộc lão luyện tự thay trà cho An Đức Kiện. Đúng lúc đó thư ký của An Đức Kiện vội vàng chạy tới cầm lấy cái tách.

- Ngồi đi, lão Cù.
An Đức Kiện từ phía sau bàn làm việc đứng lên, ngồi xuống sô pha, nhìn lướt qua người thư ký đứng bên cạnh. Thư ký biết là ông chủ và Trưởng ban Cù có vấn đề trọng yếu cần nói chuyện với nhau, nên anh ta rất biết điều lui ra ngoài, đóng cửa lại.
- Địa khu đã đem ý kiến trả lời vòng vo của tỉnh chuyển xuống. Chủ tịch huyện Tử Liệt rất vội vàng, hy vọng sớm thúc đẩy công tác ở khu kinh tế mới một chút. Chuyện này tôi cũng hiểu được không thể chậm. Chuyện tôi và anh nói năm trước, anh tiến hành đến đâu rồi?
An Đức Kiện cũng không nói nhiều lời vô nghĩa, trực tiếp đi vào vấn đề chính.
- Theo ý anh, đại khái tôi đã bước đầu tiến hành chọn người. Tuy nhiên khu Khai thác Phát triển kinh tế kỹ thuật là mới xuất hiện, công tác khai triển cụ thể tôi trước giờ cũng chưa từng tiếp xúc qua. Từ quy hoạch kiến thiết đến thu hút đầu tư cụ thể, có một số phần tương đối giống với một xã, thị trấn, nhưng lại có điểm khác biệt rất lớn so với xã, thị trấn. Nhất là đây là lần đầu tiên tỉnh chúng ta làm thí điểm khu Khai thác Phát triển kinh tế kỹ thuật cấp huyện, cũng chưa có tiền lệ. Khu Khai thác Phát triển kinh tế kỹ thuật Xương Châu có thể cũng không lớn bằng khu kinh tế mới này của chúng ta, hơn nữa tôi nghe trên tỉnh người ta nói khu Khai thác Phát triển kinh tế kỹ thuật Xương Châu phát triển cũng không quá vẹn toàn, cho nên đối với vấn đề bố trí bộ máy cho khu kinh tế mới này, trong lòng tôi cũng luôn luôn cảm thấy lo lắng.
Lời nói của Cù Tuấn rất cơ bản, một mặt lại phù hợp với tình hình khách quan, cũng có chút khiêm tốn ở trong đó.
Khu kinh tế mới tuy là đơn vị cấp phòng, bố trí bộ máy chẳng qua chỉ là vài người, hơn nữa cũng chưa từng có bộ môn loại này, không người nào dám nói họ có thể thực hiện công tác này thật tốt. Thật ra phối hợp là tốt nhất.

Nhưng khu kinh tế mới thật sự là một việc đầy mới mẻ. Công tác triển khai cụ thể như thế nào, nhất là đề cập tới vấn đề thu hút đầu tư, cũng là một sự thách thức mới đối với các cán bộ bên Nam Đàm. Công tác tại khu kinh tế mới nếu thật sự bị phá hư thì không chỉ Nam Đàm, mà đối với địa khu Lê Dương cũng có ảnh hưởng rất lớn, thu hút sự chú ý ở tỉnh. Cho nên việc bố trí tốt bộ máy này thực sự cũng không đơn giản.
- Lão Cù, anh cũng không phải là lính mới. Huyện ủy xác định việc lựa chọn người trong bộ máy cũng là do tập thể quyết định. Khu kinh tế mới này tất nhiên cũng có tính chất đặc biệt, nhưng cũng thoát không khỏi một vài phạm trù cơ bản. Anh không cần nghĩ phức tạp đến như vậy.
An Đức Kiện khoát tay, giọng điệu bình thản:
- Nói đi.
- Chiếu theo ý tứ của anh, sau khi Ban quản lý khu kinh tế mới bắt đầu bước vào thời kỳ đầu tiên, chủ yếu là đề cập đến quy hoạch và kiến thiết. Đương nhiên cũng có công tác thu hút đầu tư, nhưng tạm thời chưa đề cập đến. Suy xét đến thời kỳ quy hoạch thứ hai và thứ ba, có rất nhiều công tác có lẽ cần tiến hành chuẩn bị từ giai đoạn trước. Cho nên đầu tiên cũng phải cân nhắc.
Cù Tuấn mở tệp văn kiện ra nhìn, nói:
- Cá nhân tôi nghĩ rằng Ban quản lý khu kinh tế mới tạm thời định ra một Bí thư đảng công ủy, một Chủ nhiệm, Phó chủ nhiệm có thể suy xét bố trí từ hai đến ba người.

An Đức Kiện gật gật đầu, ra hiệu đối phương tiếp tục nói.
- Bí thư Đảng công ủy có nên để lãnh đạo huyện đảm nhiệm hay không, về điểm này cần phải làm rõ một chút. Chủ nhiệm sẽ chọn một trong ba người, một là Phó chủ nhiệm Ủy ban xây dựng huyện - Thái Hoàng, một người nữa là Bí thư Đảng ủy xã Song Phượng Mã Thông Tài, còn lại là Phó chánh văn phòng Ủy ban nhân dân huyện - Mao Dung.
Giọng điệu Cù Tuấn không mang theo bất cứ sắc thái tình cảm nào, nhưng lại rất chú ý tới thứ tự của những người được chọn, ảo diệu trong đó chỉ có vợ ông ta mới biết.
- Thái Hoàng là phó chủ nhiệm Ủy ban Xây dựng từng trải, đối với nghiệp vụ rất quen thuộc. Tôi cân nhắc thấy công tác giai đoạn trước của khu kinh tế mới còn nhiều quy hoạch và kiến thiết, một khối nhiệm vụ rất nặng nề, cần đến một cán bộ quen thuộc nghiệp vụ; Nguyên nhân chủ yếu để cân nhắc Mã Thông Tài là khu kinh tế mới chủ yếu đều nằm trong xã Song Phượng. Mã Thông Tài đã công tác nhiều năm ở xã Song Phượng, uy tín rất cao. Một khi khu kinh tế mới phát triển, thời kỳ thứ hai và thứ ba có khả năng sẽ đề cập tới vấn đề giải phóng mặt bằng, cũng cần phải chuẩn bị từ giai đoạn trước. Cho nên, cũng vì phương diện này mà cân nhắc về anh ta; Còn về phần Mao Dung, công tác chủ yếu của cô ấy là chuyên phụ trách xử lý hậu kỳ, đã quen thuộc với tình huống này, cũng có một vài ý tưởng.
Khuôn mặt An Đức Kiện không chút thay đổi, lắng nghe Cù Tuấn giới thiệu, Bí thư đảng công ủy có phải là lãnh đạo của huyện đến kiêm nhiệm hay không cũng là một vấn đề. Đến giờ ông ta cũng còn chưa nắm được chính xác.
Thẩm Tử Liệt chủ trương đưa Lã Ngọc Xuyên đến kiêm nhiệm. Trong lòng An Đức Kiện cũng biết rõ nguyên nhân.
Tào Cương mới đầu tỏ ra rất không thích công tác chuẩn bị xây dựng khu kinh tế mới, nhưng khi có chút manh mối về việc chuẩn bị xây dựng làm khu kinh tế mới, ông ta lại bắt đầu giơ tay. Thẩm Tử Liệt nhìn rất không thuận mắt, quả quyết yêu cầu Lã Ngọc Xuyên tiếp nhận. Điều này cũng làm cho Tào Cương rất tức giận, từng nói vài lần về điều đó trước mặt ông ta.
Lãnh đạo từ huyện đến kiêm nhiệm cũng có cái tốt. Rất nhiều chuyện, khi phối hợp xử lý, lãnh đạo huyện có thể trực tiếp can thiệp, càng dễ dàng hình thành lực tập chung, hiệu suất rất cao. Nhưng bên cạnh đó cũng có điểm bất lợi, lãnh đạo huyện nếu còn được phân công quản lý quá nhiều công tác khác, như vậy với sức lực có hạn, trái lại cũng sẽ gây ảnh hưởng tới khu kinh tế mới kiến thiết.
Cái này đòi hỏi phải thử thách trình độ năng lực của người lãnh đạo kiêm nhiệm này. Thẩm Tử Liệt đề cử Lã Ngọc Xuyên chung quy cũng bởi năng lực của anh ta không tồi, tuy rằng tính tình có hơi qua loa một chút, nhưng nguyên nhân có lẽ là bởi vị trí hiện giờ của anh ta.

Về phần chọn Chủ nhiệm trong vài người này, An Đức Kiện cũng không quá hài lòng, nhưng ông cũng biết trước mắt chưa có người nào thích hợp hơn.
Thái Hoàng không thích hợp. Khu kinh tế mới không phải đơn thuần chỉ làm quy hoạch kiến thiết, nếu muốn xông ra khỏi vòng vây, cần một ứng cử viên có thể làm công tác kinh tế.
Về phần Mã Thông Tài, mặc dù uy tín của người này ở xã Song Phượng tương đối cao, năng lực phối hợp cũng lớn, nhưng cũng lại không am hiểu về công tác làm kinh tế.
Khuyết điểm của Mao Dung cũng tương tự với hai ngươi kia. Tuy nhiên cô tuổi nhỏ, năng lực tiếp nhận và học tập càng mạnh. Từ sau khi cô "lành bệnh", biểu hiện của cô trong công tác xử lý chuẩn bị xây dựng coi như có thể có chút hiểu biết. Nhưng trong ba người này, bất luận người nào làm Chủ nhiệm Ban quản lý khu kinh tế mới đều khó có thể khiến An Đức Kiện yên tâm vừa lòng.
- Phó chủ nhiệm thì chọn người nào?
An Đức Kiện từ chối cho ý kiến, lại thuận miệng hỏi.
- Tôi cũng tuyển chọn người chân thực một chút để làm Phó chủ nhiệm. Có năm người. Một người là Phó chủ tịch thị trấn Quan Trấn - Tạ Khôi. Một người là Phó chủ tịch thị trấn Vi Trang -Đổng Thành Càn. Một người là Chánh văn phòng huyện Kế Kinh - Cổ Vân Sơn, ...


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện