Quận Chúa, Quận Mã Lại Ghen Rồi!!

Chương 1


trước sau

Advertisement
Đêm tân hôn, hoa phượng rơi trong sân đỏ một vùng trời. Tân lang trong phòng đợi thê chủ vén khăn voan….

-Linh Lan quận chúa, đêm nay là đêm tân hôn của ngài vì sao không ở cùng tân quận mã lại nửa đêm nửa hôm đến đây tìm ta.– Nam nhân ngồi bên cạnh Yến Linh Lan yểu điệu vén tóc lên cho nàng.

Nàng hiện tại đã say mèm từ sau khi kết thúc hôn lễ liền mặc kệ tân lang tìm đến Chu Xuân Các uống rượu đến say xỉn.

-Hắn ta cái gì mà tân quận mã, ta mới không thèm. Ta còn chưa muốn thành thân nếu không phải bị nữ đế ép ta nhất định không cưới hắn.– Nàng say xỉn khoa tay múa chân nói.

-Đúng vậy, đúng vậy thế tử của một nước bại trận sao xứng với quân chúa chứ. – Một vài tên ở xung quanh đều chạy đến góp vui.

Bất thình lình từ ngoài cửa một nam nhân xinh đẹp bước vào, mái tóc bạch kim dài chạm đất, gương mặt thanh tú, làn da trắng trẻo, đôi môi đỏ mọng vô cùng xinh đẹp. Y tiến đến gần bọn họ nhấc bổng Linh Lan đã say mèm lên một cách nhẹ nhàng.

-Xin thất lễ, chủ tử của ta say rồi ta xin phép đưa nàng về.

Y là nam bộc từ nhỏ đã hầu hạ Linh Lan tên Phong Nhiễm, y hơn Linh Lan 5 tuổi nhưng đối với Linh Lan giống như gia đình vậy. Linh Lan ngoan ngoãn ở yên trong lòng Phong Nhiễm. Vừa về đến cửa phủ đã nhìn thấy, tân quận mã- Lạc Kim Hàn đã ở đó đợi sẵn, khoan voan cũng đã tự ý vén xuống.

Phong Nhiễm sắc mặt khó coi khiển trách Lạc Kim Hàn.

-Đêm tân hôn, tân lang không ngoan ngoãn ở yên trong phòng đợi thê chủ, lại ra đây làm gì hơn nữa còn dám tự ý vén khăn voan. Còn ra thể thống gì nữa!

-Phong công tử đây nói vậy là có ý gì, thê chủ đêm tân hôn cũng không đến xem tân lang của mình mà chạy đến lầu xanh uống rượu vậy là sao đây?- Lạc Kim Hàn không chịu thua liền bật lại.

-Lạc Kim Hàn, ta cảnh cáo ngươi. Đã là người của quận chúa thì mãi mãi là người của quận chúa, y muốn ngươi chết thì ngươi phải chết, muốn ngươi sống thì ngươi bằng mọi cách phải sống.

Lạc Kim Hàn sắc mặt trầm xuống, đôi mày cau lại tỏ ý khó chịu. Phong Nhiễm lướt qua Lạc Kim Hàn, mang Linh Lan nhẹ nhàng đặt lên giường cẩn
Advertisement
thận đắp chăn cho nàng. Nàng lại trong cơn mê không nhận thức được nắm lấy tay kéo y vào lòng.

Phong Nhiên ngơ người, y hiện đã nằm gọn trên giường quận chúa hơn nữa còn là Linh Lan đang ôm y rất chặt. Lạc Kim Hàn từ ngoài bước vào thân là quận mã nhìn thấy cảnh này há có thể không tức giận sao.

-Phong Nhiễm ngươi đang làm gì thế hả?!

Phong Nhiễm điềm tĩnh từ từ tách ra khỏi người Linh Lan, chỉnh lại tư thế. Đứng đối mặt với Lạc Kim Hàn.

-Quận chúa đã say rồi nên để người nghỉ ngơi, ta nghĩ đêm nay quận mã cứ về phủ của mình trước vẫn hơn.

Nói rồi y thản nhiên bước đi như không có chuyện gì. Lạc Kim Hàn tức đến sôi máu đêm động phòng hoa chúc lại nói hắn trở về phủ ư? Nực cười quá rồi.

Hắn đã phải nhẫn nhị gả cho quận chúa kiêu ngạo đào hoa này thì thôi đi lại còn dám ức hiếp hắn như vậy. Cục tức này hắn thực sự nuốt không trôi.

Hắn đến gần giường quận chúa lườm y bằng ánh mắt sắc lẹm đáng sợ. Rồi trực tiếp quay người bỏ đi. Lạc Kim Hàn vừa rời đi không lâu, Yến Linh Lan liền ngồi dậy sắc mặt tỉnh táo lạnh băng như thể chưa từng say. Cô xỏ giày, thay y phục vừa lúc đó một nữ nhân tiến vào.

-Bẩm cung chủ, Liên Xuân cung và Thạch Thanh cung kết đồng minh với nhau muốn một lần diệt gọn Chúc Linh cung chúng ta.- Y quỳ gối một tay đặt lên ngực trái.

-Ha.... một đám không biết tự lượng sức. Châu chấu mà đòi đá xe ? Nực cười. - Cô cười lạnh lên giọng chế giễu.

Cô tuỳ ý đem kiếm trên kệ lôi xuống, lưỡi kiếm sắc bén đường chém ngọt đến có thể cắt cả đá.

-Kiếm của ta cũng lâu rồi không dính máu.

-Cung chủ, chúng ta liền đi bây giờ?

-Đi.

Nói rồi, cả hai dùng khinh công trực tiếp rời đi, dưới ánh trăng bóng người phảng phất ma mị thật đáng sợ.

Truyện convert hay : Đồ Đệ Đều Là Đại Ma Đầu
Advertisement

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện