Quán Ăn Đêm Kỳ Lạ

Một phần nhiệm vụ


trước sau

Nhiếp Tiểu Thiến nói, trực tiếp ghé vào cửa ngủ. Tạ Nhất vội vàng nói:

“Nè, tỉnh tỉnh, vào nhà ngủ tiếp.”

Nhiếp Tiểu Thiến lúc này mới bò dậy, nói:

“Ờ ờ...”

Nói liền phải đi theo Thương Khâu cùng Tạ Nhất vào nhà, Thương Khâu dùng đôi mắt hình viên đạn nhàn nhạt nhìn, Nhiếp Tiểu Thiến lập tức liền bò lại căn nhà nhỏ 40 mét vuông của Tạ Nhất.

Tạ Nhất thở dài, quả nhiên mèo con đáng tin hơn Nhiếp Tiểu Thiến.

Hai người vào cửa, Tiểu Trương còn chưa có nghỉ ngơi. Nhìn thấy bọn họ, hắn phi thường kích động, nói:

“Các người rốt cuộc đã trở về!”

Thương Khâu đi vào, từ trong ngăn tủ lấy ra thức ăn cho mèo, còn lấy cái chậu nước. Những con mèo con biết Thương Khâu muốn khao bọn chúng, lập tức lắc lư đuôi nhỏ, ngay ngắn trật tự chạy tới.

“Meo meo ”

Thương Khâu khao mèo con, lúc này mới ngồi xuống, nói với Tiểu Trương.

“Về công viên giải trí, chúng tôi muốn biết một chút sự tình.”

Tiểu Trương đương nhiên là biết gì nói hết. Thương Khâu nói về Amy, Tiểu Trương cũng vẻ mặt mê mang, nói:

“Cái gì? Người nước ngoài gây náo loạn là cổ đông chỗ chúng tôi? Cái… này trước nay tôi chưa nghe nói qua.”

Thương Khâu nói:

“Cậu phải giúp chúng tôi hỏi thăm.”

Tiểu Trương lập tức đáp ứng, rốt cuộc hiện tại hắn rất ngưỡng mộ Thương Khâu.

Thương Khâu nói Tiểu Trương ngày mai đi điều tra sự tình ở công viên giải trí. Hắn là nhân viên ở đó hẳn là tương đối dễ xuống tay. Hôm nay cũng đã trễ, mọi người liền đi ngủ.

Bởi vì đêm qua không ngủ đủ, bây giờ mọi người đều mệt nhọc. Tạ Nhất tắm rồi ngã vào giường liền muốn ngủ. Mơ mơ màng màng cảm giác giường đệm có chút lún xuống, là Thương Khâu cũng tắm xong rồi, nằm lên giường, sau đó tắt đèn.

Trong nháy mắt đèn tắt, Tạ Nhất tỉnh lại, một chút buồn ngủ cũng không có. Trong đầu chỉ quanh quẩn lời Thanh Cốt nói.

Mùi hương của mình đối với Thương Khâu mà nói, là thuốc kích thích!?

Tạ Nhất trở mình, một lát sau lại trở mình, cảm thấy cả người không dễ chịu. Trong chốc lát lại trở mình, bình quân hai phút trở một lần.

Nằm bên cạnh Thương Khâu vẫn luôn không nhúc nhích, lại đột nhiên nói:

“Ngủ không được?”

Tạ Nhất sợ tới mức giật mình, lập tức nói:

“Không không không… Ngủ rồi!”

Thương Khâu cũng trở mình, nằm nghiêng đối mặt Tạ Nhất. Trong bóng tối truyền đến tiếng cười trầm thấp của Thương Khâu, mang theo một tia từ tính, nghe hấp dẫn làm sao.

Tạ Nhất thật muốn vỗ miệng mình mấy cái.

Ngủ rồi còn nói được à!

Tạ Nhất đang ảo não, Thương Khâu thấp giọng nói:

“Mau ngủ đi.”

Tiếng nói thật là dễ nghe, có tác dụng thôi miên hơn bất luận bài hát nào. Tạ Nhất cảm giác chính mình bị bỏ thuốc mê, gật gật đầu, thật sự nhắm hai mắt lại, không tới nửa phút liền lâm vào giấc ngủ HunhHn786.

Thương Khâu lại không có nhắm mắt, ánh mắt thâm trầm nhìn chằm chằm Tạ Nhất. Hắn nâng tay lên, nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt Tạ Nhất.

Ngày hôm sau, Tiểu Trương đi công viên giải trí xem xét tình huống. Tạ Nhất cùng Thương Khâu vì bảo đảm Tiểu Trương an toàn cũng đi theo đến công viên giải trí. Hai người đàn ông mua hai vé cùng nhau vào công viên giải trí. Cảm giác này rất kỳ quái.

Hiện tại là cuối hè, sắp đến khai giảng, công viên giải trí cũng đến mùa cao điểm. Rất nhiều người lớn mang theo trẻ em đến chơi. Còn có một ít sinh viên đại học đến tụ tập, có nhóm học sinh, cũng có những đôi lứa yêu nhau.

Tạ Nhất cùng Thương Khâu ngoại hình đều không tồi, tỉ lệ có người quay đầu nhìn càng nhiều.

Tiểu Trương đi tìm hiểu tình huống. Tạ Nhất cùng Thương Khâu cũng không thể chỉ đứng chờ. Tạ Nhất vẫn là lần đầu tiên tới chỗ thế này chơi, có chút hưng phấn muốn chơi vài trò, nhưng lại ngượng ngùng. Thương Khâu tựa hồ nhìn ra, nâng tay chỉ.

“Chúng ta qua bên kia xem.”

Hai người song song đi về phía trước. Phía trước còn có bán bong bóng cùng hoa tươi, thật nhiều người mua đưa cho bạn gái. Thương Khâu thấy Tạ Nhất vẫn luôn nhìn, liền nói:

“Thích?”

Tạ Nhất vội vàng nói:

“Không không không, tôi chỉ là cảm thấy rất mới mẻ. Một người đàn ông cầm bong bóng rất kỳ quái.”

Tạ Nhất không muốn, Thương Khâu cũng liền không đi mua. Hai người đi đến vòng xoay ngựa gỗ. Trò chơi này chỉ dành cho nhi đồng, hai người già đầu không thể cưỡi. Bất quá bên kia có trò cảm giác mạnh, tàu lượn siêu tốc, thoạt nhìn đặc biệt kích thích. Tạ Nhất có chút nóng lòng muốn thử, muốn thử một phen.

Thương Khâu liền cùng Tạ Nhất đi xếp hàng. Bởi vì thời gian còn sớm, trò này lại quá kích thích, cho nên không bao nhiêu người xếp hàng. Trong chốc lát Thương Khâu cùng Tạ Nhất liền đến phiên. Hai người vừa vặn ngồi ở ghế đầu.

Tạ Nhất có chút khẩn trương vì đây là lần đầu tiên chơi cái này. Tạ Nhất từ nhỏ không có cha mẹ, thân thích cũng không muốn thu dưỡng, tất nhiên không có ai mang đi chơi công viên giải trí. Đây vẫn là lần đầu tiên.

Tạ Nhất khẩn trương hít sâu hai hơi. Thực mau ánh đèn bốn phía giảm xuống, âm thanh công nghệ cao bắt đầu đếm ngược.

“Tạch!!!”

Tàu lượn xông ra ngoài theo quỹ đạo, ngay từ đầu đã rất nhanh. Xoay vòng, cảm giác không trọng lượng, cảm giác choáng váng, cảm giác lao xuống...

“Ong!!!”

Tạ Nhất tức khắc cảm giác đầu trống rỗng, cái loại bay lên trời lại lập tức lao xuống làm trong đầu nổi lên pháo hoa. Toàn thân đều run run, nhưng cũng không phải sợ hãi, mà là một loại hưng phấn nói không nên lời.

Hưng phấn làm tay Tạ Nhất tê tê, trong đầu trống rỗng. Bỗng nhiên lại nhìn thấy một con quạ vàng vỗ cánh xông thẳng lên trời, xuyên qua tầng mây trắng, không ngừng hướng về phía trước phóng đi…

“Ô!!!”

Tàu lượn rốt cuộc ngừng lại, bên cạnh đều là âm thanh sợ hãi. Tạ Nhất lại hút một ngụm khí lạnh, đột nhiên thoát khỏi ảo cảnh.

“Tạ Nhất! Tạ Nhất?”

Tạ Nhất nghe được có người kêu mình, lúc này mới hoàn hồn, phát hiện Thương Khâu đang có chút lo lắng nhìn mình.

Thương Khâu vội vàng duỗi tay dìu Tạ Nhất. Hắn cảm giác cánh tay cùng thân thể Tạ Nhất đều run lên, không ngừng run rẩy. Tạ Nhất cũng cảm giác thân thể mình nhũn ra, đi không nổi. Nhân viên công tác cũng chạy tới xem xét tình huống, hỏi bọn họ cần kêu nhân viên y tế lại đây không.

Tạ Nhất cảm thấy thật mất mặt, nhanh lắc đầu. Đầu lại có chút choáng váng, sắc mặt tức khắc trắng. Thương Khâu đỡ Tạ Nhất, nói:

“Không có việc gì, tôi mang bạn tôi qua bên kia nghỉ ngơi một chút thì tốt rồi.”

Thương Khâu đỡ Tạ Nhất đi ra. Tạ Nhất lúc này mới nhẹ nhàng thở ra, cảm giác thật sự mất mặt.

Mình lần đầu tiên tới công viên giải trí chơi, thế nhưng đã bị vây xem!

Thương Khâu để Tạ Nhất ngồi xuống ghế dài.

Hiện tại vừa lúc có xe du phố, rất nhiều người ở những hàng quán hai bên đường. Thương Khâu cùng Tạ Nhất liền ngồi ở ghế dài ở phía sau những người hưng phấn đó.

Thương Khâu vỗ vỗ chân, nói:

“Nằm xuống nghỉ ngơi một lát, sắc mặt cậu rất khó coi.”

Tạ Nhất vốn định kiên trì một chút. Dù sao cũng là đàn ông trưởng thành, đi tàu lượn liền hôn mê, nghe ra có chút mất mặt. Nhưng nhìn qua chân Thương Khâu, Tạ Nhất lại có chút nhịn không được muốn nằm xuống.

Thương Khâu động tác ôn nhu cẩn thận, để Tạ Nhất nằm ở trên đùi mình. Tạ Nhất nằm xuống, tức khắc cảm giác thực thoải mái. Thương Khâu nhẹ nhàng vuốt ve trán Tạ Nhất, nói:

“Nhắm mắt, nghỉ ngơi.”

Tạ Nhất gật gật đầu, quả nhiên nhắm hai mắt lại. Có chút mỏi mệt, nhắm mắt lại thực mau liền ngủ rồi.

Mơ mơ màng màng, cảm giác mình đang nằm mơ, cảnh trong mơ cũng mơ hồ không rõ. Có người nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt, cảm giác kia thật giống như là bàn tay Thương Khâu. Tạ Nhất có thể cảm giác ra loại nhiệt độ cơ thể này rất giống Thương Khâu.

“Ngày mai ta phải đi.”

Có người ở bên tai nói chuyện, cùng với ôn nhu vuốt ve. Tạ Nhất biết mình đang nằm mơ, nhưng thoát khỏi không được cái loại mê mang này.

“Ngươi bảo trọng chính mình.”

Hắn nói rồi cúi đầu hôn ở khóe miệng Tạ Nhất. Tạ Nhất giật mình, mở to hai mắt, đã thấy rõ ràng người nọ. Một đầu tóc dài, mặc áo choàng màu đen, khuôn mặt giống như đúc Thương Khâu.

Ôn nhu hôn ở khóe miệng, Tạ Nhất vốn nên thực kinh ngạc, nhưng lại theo bản năng nâng cánh tay ôm cổ người nọ, sau đó đón nhận. Người nọ thấp giọng cười một chút, nói:

“Tiểu Nhất thật chủ động.”

Tạ Nhất nói không ra lời, chỉ cảm thấy trái tim nhảy thật nhanh. Hai người dựa sát vào nhau, phảng phất biết đối phương là người yêu của mình. Người nọ gắt gao ôm Tạ Nhất, nói:

“Nếu có thời gian, ta sẽ đi gặp ngươi.”

Tạ Nhất rốt cuộc mở miệng, tiếng nói có chút không khống chế.

“Chỉ sợ cũng không có thời gian. Đại nhân Xạ Sư không phải rất bận sao?”

Người nọ cười nhẹ, tiếng nói phá lệ ôn nhu.

“Vì ngươi, nhất định sẽ có.”

Tạ Nhất cũng cười một tiếng, tựa hồ là bởi vì đối phương âu yếm ôm nhu. Duỗi tay cầm bàn tay đối phương, Tạ Nhất chậm rãi nâng lên đặt ở bên môi, nhẹ nhàng hôn một chút, cười nói:

“Cho ngươi cái ấn ký……”

“Ôi!!!”

Tạ Nhất rõ ràng đang nằm mơ, đột nhiên hút một ngụm khí lạnh, trên trán tất cả đều là mồ hôi lạnh, đột nhiên liền tỉnh lại.

“Tạ Nhất? Làm sao vậy?”

Tạ Nhất mở to mắt.

Thì ra
còn nằm ở trên đùi Thương Khâu. Xe hoa còn chưa có đi xa. Chỉ là ngủ mê một lát!

Tạ Nhất cầm chính tay mình. Cánh tay run rẩy, trong miệng hít hà, có chút khàn khàn gian nan nói:

“Tay… Tay…”

Thương Khâu vội vàng cúi đầu xem tay Tạ Nhất. Tạ Nhất còn mang bao tay da màu đen, ngăn cách hết thảy ánh sáng, bất quá vẫn luôn run rẩy, thoạt nhìn rất thống khổ. Tạ Nhất cảm giác lòng bàn tay có thứ gì đang cháy, muốn kéo bao tay ra nhìn xem. Thương Khâu vội vàng đè lại tay Tạ Nhất, nói:

“Đừng nhúc nhích, không thể lộ ra ánh sáng, nhẫn nhịn một chút.”

Trên trán Tạ Nhất đều là mồ hôi lạnh. Tuy rằng ở trong thân xác Thương Khâu cũng nhiều ngày, nhưng lòng bàn tay chưa từng có bị đau. Đây là lần đầu tiên phi thường khó nhịn, phảng phất bỏng cháy…

Hình như là dấu vết kia…

Thương Khâu đỡ Tạ Nhất vẫn luôn run run. Qua ước chừng mười phút, cái loại đau đớn cháy bỏng khó có thể nhẫn nại mới giảm bớt. Tạ Nhất giống như từ trong nước bị vớt ra, đã không có sức lực dựa vào Thương Khâu thở dốc.

Tạ Nhất không nghĩ tới mình chỉ là chơi tàu lượn, thế nhưng có nhiều di chứng như vậy. Đầu tiên là choáng váng vô lực, hiện tại tay đau, thoạt nhìn mình không nên chơi trò cảm giác mạnh này, sớm biết vậy liền đi chơi vòng quay ngựa gỗ.

Hai người nghỉ ngơi trong chốc lát, điện thoại Thương Khâu liền vang lên, là Tiểu Trương gọi tới. Giọng Tiểu Trương có chút hoảng loạn, nói:

“Tôi…… Tôi hình như phát hiện thứ khó lường.”

Tạ Nhất vừa nghe, cũng bất chấp khó chịu, nhanh cùng Thương Khâu đi gặp Tiểu Trương.

Tiểu Trương vội vã đi tới, sắc mặt có chút trắng bệch, đem tờ giấy giao cho bọn họ, nói:

“Các người mau nhìn xem cái này.”

Thương Khâu lấy tờ giấy mở ra xem. Mặt trên thoạt nhìn như là bảng biểu thống kê, có thời gian, còn có tên người.

Tên Khang Chí cùng tên tiểu quỷ đều có, hơn nữa ở vị trí phía dưới bảng biểu ngày thực mới. Cái bảng biểu còn có tên rất nhiều người khác.

Sắc mặt Thương Khâu rất khó xem. Tạ Nhất nhanh chóng xem, cũng không biết thời gian có huyền cơ gì. Nhưng dám khẳng định đây là thứ rất quan trọng vì có tên Khang Chí cùng đứa bé. Tạ Nhất chỉ vào tên một người trong danh sách, nói:

“Người này… đây không phải là người đã mất tích gây ồn ào huyên náo sao? Nữ giáo sư đi du lịch, sau đó liền mất liên lạc, vẫn luôn không tìm được, Weibo có đưa tin rất nhiều.”

Thương Khâu nghe Tạ Nhất nói như vậy, sắc mặt càng khó coi. Tiểu Trương nói:

“Cho nên đây là bảng biểu gì?”

Thương Khâu sắc mặt u ám nói:

“Là một phần nhiệm vụ.”

“Nhiệm vụ?!”

Tạ Nhất cùng Tiểu Trương đều có chút giật mình. Bởi vì bọn họ rất khó tưởng tượng bảng biểu ghi tên người đã chết, cùng nhiệm vụ có cái gì liên hệ?

Thương Khâu chỉ cột ngày của bảng biểu, nói:

“Mấy ngày này tuy rằng nhìn như hỗn độn, không có gì liên hệ, nhưng các người nhìn kỹ xem, mỗi tháng đều có bốn ngày.”

Tạ Nhất theo tay Thương Khâu chỉ nhìn, thấy quả nhiên thấy như thế.

Tháng 7 có ngày 1, ngày 4, ngày 18, ngày 25. Tháng 8 có ngày 8, ngày 19, ngày 26, ngày 27.

Nhìn như không có gì liên hệ, nhưng mỗi tháng đều có bốn ngày xuất hiện.

Thương Khâu nói:

“Đây là một phần nhiệm vụ, danh sách chết chốc.”

Nghe ra có chút đáng sợ, nhưng không thể không nói, người có tên trong bảng biểu khả năng đều đã chết.

Thương Khâu lại nói:

“Hơn nữa các người có phát hiện không, tên trên danh sách đại đa số là nữ, đương nhiên còn có trẻ con.”

Tiểu Trương nói:

“Vì sao là nữ?”

Tạ Nhất lẩm bẩm nói:

“Bởi vì tiện xuống tay, năng lực phản kháng tương đối thấp.”

Tiểu Trương giật mình nói:

“Đây… đây… là lừa bán người sao?”

Thương Khâu nói:

“Không đúng.”

Tạ Nhất đột nhiên ngẩng đầu, nói:

“Là… nội tạng!”

Thương Khâu gật gật đầu, nói:

“Chỉ sợ là như thế.”

Tiểu Trương nghe mà hóa ngốc.

Nội tạng? Sao là nội tạng?

Thương Khâu nói:

“Còn nhớ rõ Khang Chí không? Hắn bị người ta mổ bụng, nội tạng cùng đôi mắt đều bị lấy đi rồi.”

Hơn nữa lúc ấy Thương Khâu cũng nói qua, hung thủ là người chuyên nghiệp, có kiến thức y khoa, cũng không phải phẫn nộ giết người, thủ pháp lấy đi nội tạng phi thường chuyên nghiệp. Còn nữa đứa bé từ trong TV bò ra cũng bị mổ bụng, chứng minh thời điểm chết thực thảm.

Sắc mặt Tiểu Trương tái nhợt, run rẩy nói:

“Bọn họ sẽ không phải là bắt người bán nội tạng chứ?!”

Thương Khâu đem tờ giấy thu hồi, nói:

“Công viên giải trí không thể ở lâu, về nhà thôi.”

Tiểu Trương cũng không dám ở lâu, nếu công viên giải trí thật sự ngầm bắt phụ nữ cùng trẻ con buôn bán nội tạng, vậy đây là cái lò sát sinh rồi. Tiểu Trương cũng nhanh muốn rời khỏi công viên giải trí.

Thương Khâu mang theo Tạ Nhất rời đi. Tạ Nhất nói:

“Hiện tại làm sao đây? Nếu công viên giải trí thật sự làm loại chuyện này, Amy là cổ đông, khẳng định thoát không khỏi quan hệ.”

Thương Khâu nói:

“Cho nên chúng ta hiện tại phải điều tra Amy.”

Thương Khâu gọi điện thoại cho thư ký của Amy, muốn dò hỏi sự tình, bất quá điện thoại không ai tiếp, không biết là tình huống như thế nào.

Tạ Nhất nói:

“Hay chúng ta hỏi Tất Bắc đi? Hắn không phải cùng công ty Amy có lui tới sao?”

Thương Khâu gật gật đầu. Tạ Nhất đem danh thiếp của Tất Bắc đưa cho Thương Khâu. Thương Khâu liền ấn số gọi Tất Bắc. Tất Bắc thực mau liền tiếp điện thoại, cười nói:

“A lô?”

Tất Bắc nghe bọn họ hỏi thăm Amy, nói:

“Các người không biết à? Không cần hỏi nữa, Amy đã chết.”

Tạ Nhất cũng nghe thấy giọng Tất Bắc, kinh ngạc nói:

“Cái gì! Đã chết!?”

Tất Bắc bị giọng Tạ Nhất làm cho lỗ tai ong ong.

“Đúng vậy, đã chết, rất chính xác, buổi tối hôm nay sẽ tổ chức lễ truy điệu.”

Thương Khâu vừa nghe, nhíu nhíu mày, nói:

“Chúng ta phải đi.”

Tất Bắc cười nói:

“Tôi là lần đầu tiên nghe nói có người muốn đi truy điệu. Vừa lúc tôi không muốn đi, nói địa chỉ tôi gửi thiệp mời cho các người.”

Tất Bắc nói một lát liền cho người đem thiệp mời đưa lại. Thương Khâu kết thúc trò chuyện. Tạ Nhất có chút mê mang, nói:

“Mới vừa tra ra một chút, Amy thế nhưng đã chết? Đây là có ý tứ gì, chẳng lẽ cô ta không phải hung thủ?”

Thương Khâu nói:

“Không nhất định, không chừng bị phản bội. Rốt cuộc loại chuyện này không phải một mình Amy có thể hoàn thành.”

Tạ Nhất gật đầu nói:

“Cũng đúng, người phản bội là ai?”

Thương Khâu lắc đầu nói:

“Đến lễ truy điệu sẽ thăm dò.”

Tất Bắc làm việc hiệu suất rất cao, thiệp mời đã nhanh chóng gửi cho bọn họ, buổi chiều hai người liền đi lễ truy điệu.

Amy đẳng cấp không phải bình thường, bởi vậy lễ truy điệu cũng long trọng, rất nhiều người tham gia. Công ty cấp dưới, còn có những người hợp tác đều tới hội trường, nói không chừng công viên giải trí cũng sẽ phái đại diện đi. Người đại diện cũng tương đối khả nghi.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện