Qua Nhà Tớ Làm Bài Tập Đi

Chương 39: Nổ phân & Tâm huyền


trước sau

(Tâm huyền: Sợi dây trong tim, hay còn gọi là tiếng lòng/ tình cảm sâu sắc nhất trong tim.)

Edit: Bàn

Khúc Liệu Nguyên cẩn thận nhìn điểm mỗi môn của Tống Dã, Toán và Vật lý là điểm tuyệt đối, Hoá học 99, các môn khác cũng đều từ 95 trở lên.

Tiểu Dã thực sự là quá lợi hại!

Khúc Liệu Nguyên lúc này mới yên tâm rồi vui vẻ quay về phòng học.

Chính cậu lần này xếp thứ 29 trong lớp 7, giữa gần 1000 học sinh cả khối, cũng đứng vào top 500, khi nhập học là học sinh dốt đội sổ, đã tiến bộ trở thành học sinh trung bình. Tuy khoảng cách để có thể thi vào lớp thực nghiệm còn chênh lệch rất lớn, nhưng sau khi nỗ lực có được đền đáp, thực sự đã là chuyện làm người ta vui vẻ nhất rồi.

Từ hành lang phía tây quay về phòng học lớp 7, cậu vừa ngâm nga hát, vừa một bước hai bậc cầu thang mà chạy chậm lên cầu thang, cậu ngâm nga một bài hát giọng nữ lưu truyền rộng rãi nhưng ca từ kì quái: "Thấy gián, tôi không sợ không sợ nha! Tôi thần kinh khá vững, không sợ không sợ không sợ nha!"

Bởi vì điểm thi mang tới bầu không khí áp suất thấp, hành lang tầng 1 tầng 2 cùng cầu thang hầu như không có người nào, cậu vừa lên đến tầng 2, liền thấy ở cửa phòng học lớp mình có 2 người đang nói chuyện với nhau.

Hả? Là Tống Dã và Diêu Vọng.

Hai người mặt đối mặt, cách nhau hơn 1m, giống như biểu tình trêи mặt hai người bọn họ lúc này, đều rất có khoảng cách.

Lúc Khúc Liệu Nguyên đi lên, Tống Dã vừa đưa mấy tờ giấy cho Diêu Vọng, là hoá đơn sửa điện thoại cùng hoá đơn đến bệnh viện kiểm tra lấy thuốc. Hai người nghe được tiếng Khúc Liệu Nguyên ngâm nga hát, đều quay đầu lại nhìn cầu thang.

Hoá ra là tìm Diêu Vọng thanh toán phí tổn. Khúc Liệu Nguyên cười sang đây, một tay dùng sức vỗ vai Tống Dã, nói: "Bạn học Tống Dã, tớ qua phòng giáo vụ xem điểm của cậu rồi, cậu thi được hạng nhất toàn khối, quá lợi hại nha!"

Tống Dã khẽ mỉm cười, nói: "Bạn học Khúc Liệu Nguyên, cậu cũng tiến bộ rất lớn."

"Toán tớ thi được 98 điểm." Khúc Liệu Nguyên tựa như tranh công nói, "Chính trị là thấp nhất, mà cũng hơn 80."

Tống Dã gật đầu nói: "Tạm được, phải tiếp tục cố gắng."

Hai người bọn họ nói chuyện điểm số với nhau.

Diêu Vọng nghiêng đầu mượn ánh sáng từ trong phòng học, nhìn mấy tờ giấy, mở miệng nói: "Tiền mặt trêи người tôi không đủ, lấy được tiền sẽ đưa cậu."

Tống Dã quay lại nhìn cậu ta, trêи mặt vẫn treo nụ cười, nói: "Không cần đặc biệt tìm tôi, cứ đưa lớp trưởng các cậu là được."

Khúc Liệu Nguyên biết tổng cộng là bao nhiêu tiền, nói: "Không cần phải gấp, lúc nào có thì đưa là được."

"Lấy được trả mày luôn." Diêu Vọng trả lại mấy tờ hoá đơn cho Tống Dã, xoay người đi vào phòng học.

Khúc Liệu Nguyên thấp giọng hỏi Tống Dã: "Cậu nói nó cái gì à? Sao nó không vui vậy?"

"Chuyện bắt nó moi tiền, vui được sao?" Tống Dã liếc mắt nhìn cậu, nói, "Tớ nói được nó cái gì? Cũng có quen nó đâu."

Khúc Liệu Nguyên nghĩ một chút, liền không suy nghĩ nữa, tiếp tục vui vẻ vì chuyện thành tích.

Tiết tự học thứ 2, uỷ viên các môn tới văn phòng lấy bài thi tháng về phát, sau khi tan lớp, hơn nửa bạn học đều tự giác ở lại tự học, sửa lại câu sai trong bài thi.

Khúc Liệu Nguyên hết tiết thì vội vàng chạy về kí túc xá, khởi động điện thoại, gọi điện về nhà, báo cáo điểm thi tháng tốt lần này cho ba mẹ, nói không chỉ có mình tiến bộ rất lớn, Tống Dã còn thi đứng đầu toàn khối.

Cao Tú Nguyệt rất vui mừng cho hai người bọn họ, trong điện thoại dặn con trai: "Ở trường học tập cho giỏi, hoà thuận với bạn học, phải nghe lời Tiểu Dã."

Cú điện thoại này kéo dài 10 phút, Khúc Liệu Nguyên và mẹ chưa nói xong, cuối cùng vẫn là Khúc Đại Giang nói bên cạnh thúc giục dập máy "Đừng lãng phí tiền điện thoại," Cao Tú Nguyệt đành lưu luyến không rời mà dập máy.

Phòng 411 vẫn chưa có người trở về, tầng 4 toàn là học sinh mới lớp 10, trong hành lang không náo nhiệt như ngày thường.

Buổi chiều trước khi tới trường Khúc Liệu Nguyên đã tắm ở nhà, hiện tại lười tới phòng tắm của trường tắm thêm lần nữa, liền qua phòng giặt lấy một chậu nước về, đổ thêm nước nóng, ngồi lên ghế, vừa rửa chân vừa chơi điện thoại, chat với Văn Thông vài câu trêи QQ.

Tam Trung cũng vừa thi tháng xong, lớp 10 Tam Trung không phân lớp năng khiếu, học sinh năng khiếu xen lẫn trong lớp phổ thông cùng nhau học, Văn Thông thi được hạng nhất từ dưới lên trong lớp hắn.

Anh Thông thật đẹp trai:【tui thật hối hận khi vào học Tam Trung, ba tui biết mấy lãnh đạo trường, sớm muộn cũng biết tui thi được No.1, tui sắp ăn đòn rồi】

Tinh hoả: 【

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện