Phục Hôn Chỉ Vì Thịt Tôi

Chương 23


trước sau

Kiều Nhất Minh mấy ngày nay đều ở trong bệnh viện, khoảng thời gian gần đây y ăn uống không được tốt, Thương Thịnh đổi cách chăm sóc khác để giúp y cải thiện sinh hoạt, nói là cải thiện nhưng cũng chủ yếu là lấy thanh đạm làm chủ, một việc đối với cái tên tham ăn này mà nói chính là vô cùng thống khổ, trách không được y ăn uống không nhiều.

Kiều Nhất Minh đã khá hơn nhiều, y tuy rằng suốt ngày đều hi hi ha ha cười đùa, nhưng Thương Thịnh mỗi ngày đều đang tìm kiếm nguyên nhân gây bệnh ngày đó của Kiều Nhất Minh. Việc này đối với Thương Thịnh mà nói là vô cùng quan trọng ——

Hôm nay thời tiết đặc biệt tốt, sau khi ăn cơm trưa Kiều Nhất Minh muốn ra ngoài đi dạo, đương nhiên phải có Thương Thịnh đi cùng.

"Bên ngoài trời thật là đẹp, em đều đã nghẹn sắp chết." Kiều Nhất Minh lười biếng duỗi eo, lại cười hì hì ôm cánh tay Thương Thịnh.

Thương Thịnh sờ sờ đầu của y, nụ cười sâu không thấy đáy: "Nghẹn sắp chết rồi sao?"

Kiều Nhất Minh gật gật đầu: "Đều tại anh không cho em ra ngoài." y bĩu môi.

Thương Thịnh liền một phen giữ chặt y, dùng một chút lực đem y ôm vào trong lồng ngực, sau đó chính là một nụ hôn dài tựa thế kỷ.

"Anh làm cái gì thế, ở đây đông người như vậy!" mặt Kiều Nhất Minh hơi hơi ửng đỏ, hắn quả thật rất ngại ngùng.

Thương Thịnh buồn cười nói: "Không phải em đang nghẹn muốn chết sao? Anh hô hấp nhân tạo cho em mà."

Làm nửa ngày thì ra là vì muốn bẫy Kiều Nhất Minh lọt hố.

Kiều Nhất Minh gần đây rất thư thả, cùng Thương Thịnh ngồi trên băng ghế dài, đầu của y nhẹ nhàng tựa lên vai Thương Thịnh, nhắm mắt hưởng thụ thời gian.

Một câu"mau bắt lấy tên trộm" đột ngột vang lên, phá vỡ bầu không khí yên lặng lúc bấy giờ.

Kiều Nhất Minh mở to mắt, nhìn thấy một người mặc áo khoác đen, đội mũ che kín mặt, có thể nhìn ra được thân thủ người này rất không tồi.

Kiều Nhất Minh vốn là một người thích náo nhiệt, nhưng Thương Thịnh thì không, hắn liền lôi Kiều Nhất Minh trở về.

Kiều Nhất Minh bị Thương Thịnh lôi kéo sinh đau, định tỏ vẻ bất mãn, nhưng vừa nhìn thấy Thương Thịnh nhíu chặt mày lại không dám nói gì, đành mặc hắn lôi kéo bản thân.

Kỳ lạ thay, hôm nay Thương Thịnh không cùng Kiều Nhất Minh đi thang máy, mà cả hai đều đi thang bộ. Lúc xuống tới tầng thứ sáu Kiều Nhất Minh đã mệt đến thở hồng hộc, ngay lúc này, một người mặc đồ đen xuất hiện trước mặt họ.

Đây không phải là tên ăn trộm kia sao? Kiều Nhất Minh nghĩ, theo bản năng che kín túi tiền của mình.

Thương Thịnh rất bình tĩnh, lạnh lùng mở miệng: "A Diệp"

Kiều Nhất Minh sửng sốt, "A Diệp, cô ấy là A Diệp sao?"

Thương Thịnh sớm đã nhận ra cô từ lâu, suy từ thân thủ, lại thêm vài chiêu thức độc quyền của cô, muốn nhận ra cũng không đến nỗi khó.

A Diệp cởi mũ, Kiều Nhất Minh kinh ngạc che miệng, không phải vì người này là A Diệp, mà là vì trên mặt A Diệp có một vết sẹo xấu xí vừa sâu vừa dài.

Sau khi nhìn thấy Thương Thịnh và Kiều Nhất Minh, vành mắt A Diệp rõ ràng đã đỏ.

Kiều Nhất Minh vô cùng kích động: "A Diệp, sao vậy, xảy ra chuyện gì?"

A Diệp không nói lời nào, đột nhiên cái cảm giác khó chịu khi trước lại xuất hiện trong Kiều Nhất Minh, y cảm thấy không ổn chút nào.

"Toa Toa bị lão ta đánh đứt gân chân, hiện tại không thể đi được, lão còn đem Toa Toa trói lại, chỉ vì đứa bé kia, Toa Toa ban đầu muốn giữ lại đứa nhỏ, nhưng sau khi tôi cứu cô ấy ra đến đây, thân thể lại đột nhiên không khoẻ, không ngờ đứa bé bị sinh non ngoài tử cung, bây giờ xuất huyết rất nhiều, cần phải phẫu thuật, mà nhóm máu phù hợp với cô ấy lại vô cùng hiếm có, chúng tôi lại không có tiền" A Diệp nói đứt quãng, rất nhiều chi tiết không cần phải nói Kiều Nhất Minh cũng biết rõ, người này nhất định là lão già đáng chết kia, nói vậy mặt A Diệp cũng là do cứu Toa Toa mà bị thương, thế thì hiện tại Toa Toa không phải rất nguy hiểm sao?

Kiều Nhất Minh tưởng tượng đến đây, trong lòng càng lúc càng khó chịu, nước mắt không khống chế được chảy xuôi, không biết vì sao hắn rất sợ Toa Toa xảy ra chuyện.

Y năn nỉ A Diệp đưa mình đi xem Elsa Toa, A Diệp suy nghĩ một hồi, sau đó cũng đồng ý.

Toa Toa lẳng lặng nằm trên giường bệnh, không có một chút sức sống, nàng vẫn đẹp như vậy, đẹp đến đau lòng người, làm Kiều Nhất Minh cảm thấy đau đớn ——

================Hết chương 23================

#Riz: Mấy bữa trước tui đi du lịch nên không có update chương mới được, mọi người thông cảm nhe ^^

Truyện convert hay : Chớ Chọc Phúc Hắc Cuồng Phi

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện