Thẩm Bân đóng cửa phòng thuận tiện khóa trong luôn, sau đó mới nhớ ra điều gì hỏi: "Buổi tối chúng ta có cần ra ngoài tìm manh mối không?"
Diêm Hình trầm tư một lát, nếu năm đó đúng là do năm người kia gây ra sai lầm lớn, hiện tại trò chơi đã bắt đầu rồi, đêm này có lẽ sẽ có án mạng, nhưng ngoại trừ ông Ngô đã chết đi, còn bốn người nữa, chỗ ở đều cách nhau khá xa, ai biết nữ quỷ kia sẽ xuống tay với ai trước?
Hơn nữa với những gì Diêm Hình hiểu biết, hắn cảm thấy bốn người kia rất đáng chết, cho dù người chết tiếp theo là ai cũng không muốn đi cứu.
Giết người thì đền mạng, hại chết người khác sau đó vẫn sống tiếp 20 năm bọn họ đã được lợi lắm rồi.
"Không đi, chờ ngày mai xem thế nào rồi lại đi.
" Diêm Hình nói.
Ngụ ý là chờ ngày mai xem ai bị chết, các thôn dân khủng hoảng, mới có thể đào được càng nhiều manh mối cụ thể và tỉ mỉ.
Thẩm Bân nghe được lời này gật gật đầu, thứ Diêm Hình biết cậu cũng biết, cho dù không rõ ràng lắm nữ quỷ đêm nay có giết người hay không, cũng không có tâm tư đi cứu đám hung thủ làm ác 20 năm trước.
Hơn nữa một tên hung thủ trong đó trước đó không lâu còn ăn vạ bọn họ nữa!
"Vậy chúng ta hiện tại đi nghỉ ngơi sao?" Thẩm Bân hỏi.
Diêm Hình nhìn cậu: "Hôm qua cô ngủ ở đâu? Tôi đưa cô về.
"
Thẩm Bân vẻ mặt đau khổ: "Tôi không muốn về, ngày hôm qua cả đêm cũng không ngủ ngon, không chỉ giường cứng mà còn rất đáng sợ, anh Diêm Hình, hôm nay tôi có thể ở lại nơi này hay không?"
Diêm Hình ngữ khí không hề phập phồng nói: "Nơi này chỉ có một chiếc giường.
" Ý tứ là cự tuyệt.
Ánh mắt Thẩm Bân lập tức trở nên vô cùng đáng thương, Diêm Hình nhìn cậu, cũng không biết nghĩ gì bỗng nhiên mở miệng: "! Thật muốn ở lại thì cứ ở lại đi.
"
Thẩm Bân lập tức vui vẻ, mang theo chút làm nũng đổi một đề tài: "Hôm nay có chút nóng, tôi muốn đi tắm, đáng tiếc không có quần áo thay.
" Kỳ thực là muốn cho ngày mai Diêm Hình giúp cậu lưu ý một chút có quần áo nữ mới có thể thay hay không.
Mèo đen hiện tại đối với Diêm Hình có phòng bị, chỉ sợ một giây bị hắn giết chết, cho nên lúc này liền rúc ở trong góc tìm một chỗ thoải mái chuẩn bị ngủ, tuyệt không tìm cảm giác tồn tại.
Khi nó nghe thấy Thẩm Bân nói, trong lòng yên lặng cho một like, ký chủ này tuy rằng háo sắc, nhưng còn coi như chuyên nghiệp, không quên nhiệm vụ.
Diêm Hình đi đến cạnh ngăn tủ, duỗi tay lôi kéo, vốn dĩ chỉ muốn thử thời vận xem có quần áo tắm rửa hay không, cư nhiên thật sự nhìn thấy một bộ áo cưới mới tinh.
Thẩm Bân sửng sốt, vận khí tốt như vậy sao?
Dù sao cũng là nông thôn, áo cưới này thiết kế vô cùng đơn giản, bên trong là một chiếc váy yếm màu đỏ, bên ngoài vây quanh rất nhiều hồng sa thật dài, cũng là vì hồng sa cho nên mới có thể nhận ra là áo cưới.
Ngăn tủ bên cạnh còn có một vài đồ trang sức đơn giản và một đôi giày cao gót, toàn là màu đỏ, giống như tất cả đồ vật dùng cho cô dâu xuất giá đều ở chỗ này vậy.
Thẩm Bân khiếp sợ nói: "Sao tôi cảm thấy thật quỷ dị? Nơi này sao lại có áo cưới?"
Diêm Hình dừng một chút, vươn tay muốn đóng ngăn tủ lại, Thẩm Bân lại vội vàng cản lại: "Ấy? Tôi muốn cái váy yếm bên trong áo cưới kia.
" Đồ nữ hiện ngay trước mắt, cậu nhất định phải có được.
"Không được, quần áo lai lịch không rõ, chính cô cũng nói quỷ dị, không thể mặc.
" Diêm Hình không chút do dự ngăn cản nói.
Kỳ thật dựa theo tư duy của người bình thường chắc chắn sẽ không động vào áo cưới, nhưng nhiệm vụ của Thẩm Bân ở thế giới này chỉ cần thu thập một bộ nữ trang, mặc vào không phải vô định sao? Cho dù thực sự là đồ vật không sạch sẽ cũng không sợ.
Hơn nữa theo cậu quan sát, quần áo của tất cả người trong thôn toàn vải thô vải lanh không phân biệt nam nữ, áo cưới trước mắt nói không chừng là một bộ nữ trang duy nhất, bỏ lỡ thôn này liền không có cửa hàng này nữa.
Thẩm Bân lập tức bày ra thái độ vô cùng đáng thương: "Nhưng tôi muốn tắm rửa, không thể ngủ cũng mặc váy đúng không? Hơn nữa tôi không mặc áo cưới chỉ mặc yếm bên trong không được sao?"
Diêm Hình liếc mắt một cái có thể nhìn thấu cậu đang cố ý làm nũng, nếu là lúc trước thế nào cũng phải bắt Thẩm Bân nói chuyện tử tế, nhưng hiện tại lại trầm mặc một lát, vươn tay hướng về gương mặt của người nào đó nhéo một phen, đáy lòng chợt lóe rồi biến mất xúc cảm thật tốt.
Bề ngoài Diêm Hình lại giữ ngữ khí không phập phồng nói: "Tôi đi tìm cho cô bộ quần áo khác, cô ở trong phòng chờ tôi trong chốc lát.
" Ý tứ chính