[Phần 2] Phế Thê Trùng Sinh

Thỏ nhỏ gặp nạn


trước sau

Edit + beta: Iris

Ô Nhược thức dậy ăn sáng, đi luyện đan, buổi chiều nghiên cứu trận pháp hấp thu ánh nắng trên mặt đất cùng Tiểu Tiểu, cuối cùng hai người còn cải tiến trận pháp, hấp thu cả hương thơm cây cỏ đại thụ hoa hòe trên mặt đất luôn, vì dưới lòng đất toàn mùi bùn ẩm ướt.

Buổi tối, Hắc Tuyển Dực vừa về đã bị Ô Nhược kéo tới trước bàn, kiểm nghiệm thành quả suốt buổi chiều của bọn họ, biết là trận pháp hút hơi nóng để sưởi ấm.

Phái người suốt đêm lên mặt đất bố trí trận pháp.

Mặt trời lên, lập tức thử khởi động trận pháp sưởi ấm, sau khi xác định không có ai bị nướng thui, Hắc Tuyển Dực nhanh chóng phái người bố trí thêm vài trận pháp.

Thái giám và cung nữ cũng cảm nhận được ấm áp, ngửi thấy hương hoa cỏ trên mặt đất đều mừng như điên, cả ngày đều thảo luận chuyện trận pháp sưởi ấm.


Ô Nhược thấy mọi người như vậy thì vui mừng, mấy đứa con của cậu cũng không cần mặc áo choàng dày nữa, cảm thấy nghiên cứu ra trận pháp sưởi ấm cũng coi như đáng giá.

Trong vòng ba ngày, toàn bộ Tử Linh quốc đều ấm áp hẳn lên, tuy rằng ban đêm vẫn sẽ hơi lạnh, nhưng lúc đó mọi người đã nằm trong ổ chăn ngủ mất rồi, ấm lạnh đều không sao cả.

Khuya ngày 10 tháng 7, Hắc Tuyển Đường truyền tin đến, con của mấy người Ô Trúc đã hóa hình thành công.

Hôm sau còn chưa đến hừng đông, Ô Nhược không ăn sáng đã mang theo hai con trai đến vương phủ Hắc Tuyển Đường xem tiểu chất nhi.

Ba người vào viện tử của Ô Tiền Thanh, đúng lúc mọi người đang ăn sáng.

Ô Nhược vừa vào đã thấy Cức Hi đen mặt bay trên không trung, lén nhìn Quản Đồng dạy U Diệp và Dạ Ký thay tã: "Các ngươi đang làm gì vậy?"


"Nhị ca." Ô Hi nhìn Tiểu Tiểu ngồi trên vai Ô Nhược, mắt sáng lên: "Tiểu Tiểu tới rồi, cô cô nhớ con muốn chết."

Nàng vội chạy đến ôm Tiểu Tiểu xuống: "Tiểu Tiểu ăn sáng chưa?"

"Dạ chưa." Mắt Tiểu Tiểu nhìn bàn cơm.

"Chúng ta vừa rời giường đã đến đây ngay." Ô Nhược lấy chén đũa được làm riêng cho Tiểu Tiểu đặt lên bàn.

Ô Tiền Thanh phân phó hạ nhân làm thêm đồ ăn sáng mang đến.

Đản Đản chạy nhanh đến chỗ U Diệp, ngẩng đầu nhỏ nói: "Con muốn xem hai tiểu đệ đệ."

Ô Nhược bế Đản Đản lên cao để nhìn, tiểu oa nhi đang được Quản Đồng bọc tã lớn lên rất giống U Diệp, cái miệng nhỏ hồng hồng, thấy Đản Đản thì lập tức giơ tay lên cười, vừa nhìn liền biết là một đứa nhỏ thích cười. Một đứa khác thì rất giống Cức Hi, vẻ mặt cao ngạo, thấy Đản Đản thì lạnh lùng dời mắt, nhìn bàn tay to đang giơ chân nó lên, mặc tã cho nó.


"Gì, sao đứa bé còn nhỏ vậy, các ngươi không đút linh nãi cho nó sao?"

Ô Trúc nhịn cười: "U Diệp muốn học cách mặc tã cho con, ép Dạ Ký học cùng hắn."

Ô Nhược nhìn U Diệp và Dạ Ký tay chân vụng về thì buồn cười: "Đặt tên cho chúng nó chưa?"

Ô Trúc nhớ đến tên con thì không khỏi vỗ trán: "U Diệp dùng họ của cả hai để đặt tên cho con, ở Nhân tộc thì kêu Ô U, về Ma tộc thì kêu U Ô."

"Ô U, U Ô, ừm, tên dễ nghe." Ô Nhược nhìn con của Dạ Ký: "Con của Cức Hi tên gì?"

Dạ Ký nói: "Chưa đặt."

Cức Hi lại nói: "Dạ Cức."

*Nhắc lại là tên của Cức Hi và Dạ Cức, chữ Cức nghĩa là gai nha bà con

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện