Ông Xã Chủ Tịch, Ôm Chặt Em

Ferrari sergio


trước sau

 

Chương 17 : Ferrari sergio

"Noãn Noãn..." Mộ Sơ Tình thật sự là bất lực, cái tính tình nóng nảy này, cô ấy làm sao một chút cũng không hiểu bớt phóng túng. Có những người đáng hận, nhưng bản thân chính là có nhiều vị trí không thể chọc vào, nếu như đều giống như cô thì vẫn có thể sống tốt rồi. Mộ Sơ Tình kéo Tô Noãn muốn đi, Diệp An Kỳ đảo mắt một vòng, lại gọi về hướng cô.

"Sơ Tinh , các cô tới thế nào vậy, hay là để biểu ca tôi tiễn các cô !"

Mộ Sơ Tình thu vẻ mặt lại, mấp máy môi, lạnh lùng nói : "Không cần, tôi tự có xe!". Trong mắt Diệp An kỳ thoáng kinh ngạc, có thể là không có đoán được Mộ Sơ Tình lại có xe của mình. Sau đó cô ta lại nhìn trang phục trên người Mộ Sơ Tình, nhếch miệng cười một cách khinh bỉ, lại là quay đầu nói với người giữ cửa bên cạnh.

"Thất thần cái gì, còn không đi giúp người ta lái xe tới đây!"

Người giữ cửa kia lập tức chạy đến trước mặt Mộ Sơ Tình, Mộ Sơ Tình lại nói: "Không cần, tôi tự..."

Tô Noãn lại giành lấy túi của Mộ Sơ Tình, lật ra lấy chìa khóa xe ném cho người giữ cửa.

"Lái cẩn thận! Cọ xước một chút da thì cả đời này đều phải làm không công!"

"Xùy!" Diệp An Kỳ cười một tiếng khinh thường. Nữ nhân này, rời khỏi anh họ cô ta, còn có thể có cái gì? Khẩu khí thật đúng là kiêu ngạo! Cả một đời đền không nổi? Châm biếm ai đây?

"Đi thôi, anh đưa các em về!" Thịnh Dục Thần không có ý định chờ lâu ở đây, một tay anh ôm eo Thường Sở, một tay đẩy vai Diệp An Kỳ, giục họ lên xe. Diệp An kỳ lại né tránh tay Thịnh Dục Thần, ôm ngực đứng ở một bên, bày ra tư thế xem cái kết của trò vui. Thịnh Dục Thần chau mày, không đợi đến khi anh trầm giọng tức giận, mọi người tụ tập ở cửa ra ôm một tâm thế xem kịch giống nhau bỗng nhiên phát ra một tràng kinh ngạc thốt lên.

Bạn học nam hiểu biết về xe cao giọng thốt lên : " Ferrari sergio!"

"Cái gì cái gì? Rất đắt sao?" Mấy bạn nữ không hiểu về xe lập tức truy hỏi.

"Ferrari sergio, 6 chiếc giới hạn toàn cầu, trong nước căn bản cũng không đưa ra thị trường! Nếu như trong nước đưa ra thị trường, phải mấy chục tỷ!"

"Mấy chục tỷ? !"

"U uầy..."

Tất cả mọi người hít sâu một hơi, ánh mắt nhìn chiếc xe giống như con ruồi nhìn miếng bánh. Đến Thường Sở nghe xong cũng từ trong lòng Thịnh Dục Thần chui ra. Thế nhưng , đợi đến khi cửa xe mở ra, cằm và tròng mắt của tất cả đều muốn rớt xuống. Rõ ràng là người giữ cửa vừa mới bị Diệp An Kỳ chỉ thị đi lấy xe giúp Mộ Sơ Tình. Sắc mặt An Diệp Kỳ lúc này biến đen, vốn dĩ lúc đầu muốn nhìn Mộ Sơ Tình còn có thể lái nổi loại xe gì tốt, cùng lắm là một cái Volkswagen Beetle thôi, lại không nghĩ rằng, so với xe của anh họ còn đắt hơn, còn không có trên thị trường trong nước? !

Đáy mắt Thịnh Dục Thần tối lại, ánh mắt thản nhiên nhìn Mộ Sơ Tình, khuôn mặt tuấn tú u ám.Tô Noãn đắc ý đi đến bên Diệp An Kỳ

: " Ai ya, để cô thất vọng rồi , lúc đầu không muốn rêu rao như thế, lại cứ ép chúng tôi lên giọng, nhân cơ hội này cho cô mở mang tầm mắt, có lợi cho các người rồi !"

Tô Noãn nói , khinh bỉ nhìn Thường Sở, trong con mắt hiện lên một tia buồn nôn, đột nhiên quay người, ngồi lên vị trí ghế lái phụ của chiếc Ferrari , kêu Mộ Sơ Tình: "Sơ Tinh, mau lên xe !"

Mộ Sơ Tình trả lại người giữ cửa chiếc thẻ bài trong tay, cầm túi bước xuống bậc thang, đàng hoàng ngồi vào vị trí lái. Bởi vì phía trước là Aston Martin của Thịnh Dục Thần, Mộ Sơ Tình đành phải lùi xe, quay đầu, lái đi. Trước sau cũng đến thời gian một phút , đến sau cùng, đến cái đuôi xe đẹp đẽ cũng không giữ lại cho họ.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện