Ông Xã Chủ Tịch, Ôm Chặt Em

Sức chiến đấu lợi hại của tình nhân


trước sau

Chương 15: Sức chiến đấu lợi hại của tình nhân

“Này này, tớ còn nghe nói tiệc họp lớp của chúng ta lần này là do chồng chưa cưới của Thường Sở lớp chúng ta chiêu đãi toàn bộ, hơn nữa lại còn sắp xếp chu toàn tận tâm, có đúng không Thường Sở?”

Mộ Sơ Tình nghe đến đây trong lòng chùng xuống, không biết từ lúc nào sắc mặt trở nên tái nhợt, tầm mắt cô rơi xuống miếng gà xào ớt đang cầm trên tay.

Không mấy người biết cô thích ăn gà xào ớt ...

Cô quay người, đặt đĩa gà trên bàn.

Mộ Sơ Tình nhìn xung quanh một lúc, đột nhiên muốn rời khỏi ...

“ Ừm vậy mọi người vui vẻ ăn uống nhé, anh ấy nói rồi, đêm nay có là rồng thì cũng trừ vào thẻ của anh ấy...”

Ngữ khí của Thường Sở có vẻ hơi xấu hổ, nhưng ai cũng nghe ra sự khoe khoang không giấu diếm.

Trong bóng tối thì bĩu môi nhưng trên mặt lại thể hiện nét hoan hô : “Vậy thì phải cám ơn rồi, tổng giám đốc Thịnh đã không có ở đây, vậy kính Thường Sở cũng như kính tổng giám đốc Thịnh!”

Có người khơi mào, đám đông đua nhau cầm ly rượu hướng về Thường Sở.

Nhưng Thường Sở ngượng ngùng cười cười, “Ngại quá, anh Thịnh không cho tớ uống rượu ......”

Nói xong, sắc mặt cô ta đỏ bừng, hơi cúi đầu xuống, ánh nhìn ở đuôi mắt lại xẹt qua một bóng dáng cô độc đang đứng một mình ở trong góc.

Khóe miệng nhếch lên nụ cười dương dương tự đắc.

Khi ngẩng đầu lên lại, khuôn mặt cô ta lại khôi phục vẻ ngây thơ như trước.

“Ôi, anh ấy quản nghiêm thật đó, cậu cũng nghe lời thật, ơ, hay là cậu đang điều dưỡng cơ thể, dự định có con à?”

Lên tiếng vẫn là người bên cạnh Thường Sở, nhưng cô ta không biết rằng, lời nói vô ý của cô ta đã đánh trúng điểm yếu của Thường Sở.

Bàn tay đang cầm ly rượu của Thường Sở càng siết chặt hơn, sa sầm mặt xuống, im lặng.

“Đều là việc làm vô ích, điều dưỡng có ích lợi gì? Cô ta dùng gì sinh con? Xùy......”

Mộ Sơ Tình đột nhiên ngẩng đầu, nhìn Tô Noãn cầm trong tay ly rượu vang đỏ, đứng cách đó không xa, vẻ mặt giễu cợt.

“Này , Tô Noãn, cậu nói lời này quá đáng quá! Buổi họp lớp đang tốt đẹp cậu đừng có làm loạn lên?”

“Tôi thì có thể gây ra ồn ào gì, mà có làm loạn thì lực chiến đấu cũng không thể nào lợi hại được

bằng tình nhân đâu.”

Tô Noãn đang nói thì bên cạnh có người kéo kéo, cô ấy hất tay ra, liếc thấy Thường Sở đang nhìn chằm chằm mình, Tô Noãn tiếp tục chế nhạo: “Mọi người nói xem, lòng dạ của tình nhân có phải là u ám, tâm lí thì biến thái không, lại còn độc địa như rắn rết, không từ thủ đoạn, phá hoại hôn nhân của người khác, thật là không biết xấu hổ!”

Hội trường huyên náo ồn ã vừa rồi trong chớp mắt chỉ còn lại tiếng nhạc du dương vang vọng trong không gian rộng lớn.

Nhưng Tô Noãn dường như vẫn chưa xả hết giận, hả hê cười một tiếng tiếp tục nói: “Chiếm đoạt hạnh phúc thuộc về người khác, vẫn còn không biết xấu hổ mà đi khoe khoang, khoe khoang cái gì, hay là muốn để cho mọi người biết mình là tình nhân, hay là khoe khoang bộ dạng đê tiện của mình hả?”

“Thực ra thì tớ cũng rất vui mừng, thái tử của Phụ Thành lại cưới một con gà mái không biết đẻ trứng, cuộc đời tớ có thể chứng kiến đôi nam nữ cặn bã khiến mình ghê tởm tuyệt tử tuyệt tôn thì tớ cũng rất hả lòng hả dạ. Đừng để đến lúc người tình khác ôm con trai đến cửa nhận bố nhé, thật sự thì tớ cũng thấy vui khi việc đó xảy ra đấy!”

Sắc mặt Thường Sở tái nhợt, cắn chặt môi, không dám ngẩng đầu lên nữa.

Nghe những lời Tô Noãn nói, tất cả mọi người đều mang suy nghĩ riêng nhìn về phía Thường Sở.

Tô Noãn không nói thì không ai biết, “thái tử” đã kết hôn một lần rồi à?

Vợ trước mà mọi người vẫn nhớ thì là......

Ánh nhìn của mọi người bắt đầu tìm quanh hội trường, có người lên tiếng nói.

“Chồng của mình mà còn không có bản lĩnh trông, lại cứ đến đây ra vẻ uất ức, có mất mặt không, huống hồ, người mà anh họ tôi thích vốn dĩ là Sở Sở, ai là tình nhân còn chưa chắc đâu!”


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện