Ông Chủ Tổng Giám Đốc Của Tôi

Chương 47: Ngóc đầu trở lại


trước sau

Advertisement

Convert + Beta: Mã Mã

Editor: Lôi

Chương 47: Ngóc đầu trở lại

Tiếng ma sát rợn người vang lên trong vườn hoa, khóe môi mỏng của Hiên Viên Long hơi cong lên, lộ ra ý cười, người của hắn ta rốt cục đã đến.

"Ra đi!" Hiên Viên Long hô to, một bóng đen từ giữa vườn hoa bước ra, cả người gã ăn mặc kín mít, ngay cả gương mặt cũng bị che kín, chỉ lộ ra dáng người cao to cường tráng.

"Thiếu gia, cuối cùng ngài đã tới, anh em chúng tôi chờ ngài lâu rồi."


"Hừ, nếu không phải các người vô dụng, thì sẽ không để Hiên Viên Hoàng đoạt được quyền thế, thậm chí ép tôi ăn cơm tù những năm năm, món nợ này tôi nhất định sẽ tính sổ với hắn." Nghĩ đến bản thân mình bị thất thế năm năm qua, Hiên Viên Hoàng lại thấy chết mà không cứu, hắn ta hận nghiến răng nghiến lợi, muốn băm vằm Hiên Viên Hoàng thành ngàn mảnh.

Trong bóng đêm, gã mặc đồ cũng căm giận lên tiếng: "Không có ngài, anh em chúng tôi cũng chịu rất nhiều uất ức. Rõ ràng là Hiên Viên Hoàng muốn cách li chúng tôi, chúng tôi luôn luôn chờ thiếu gia ngài trở về, đến lúc đó chúng ta sẽ đoạt lại những thứ đã mất thêm một lần nữa."

"Chắc chắn rồi, tôi muốn cho Hiên Viên Hoàng thấy ai mới là lão đại chân chính của hắc giới. Chỉ là con của một ả người tình mà cũng muốn làm hoàng đế, nghĩ đến đã cảm thấy đáng xấu hổ." Khinh thường sỉ nhục Hiên Viên Hoàng, giờ phút này Hiên Viên Long sôi sục ý nghĩ muốn đoạt lại thứ hắn ta đánh mất.

"Anh em chúng tôi nguyện ý tiếp tục đi theo hỗ trợ thiếu gia." Gã đàn ông lập tức quỳ gối tỏ vẻ mình trung thành, thậm chí có chút vội vàng muốn đi chiến đấu luôn. Từ lúc Hiên Viên Hoàng nắm giữ thế lực cả hai giới hắc đạo lẫn bạch đạo, thì ra lệch cho bọn chúng cấm buôn lậu thuốc phiến, thu phí bảo kê, việc này làm bọn hắn than trời dậy đất.

"Rắc" một tiếng, Hiên Viên Long bóp tay nắm chặt nhánh hoa tường vi khiến nó gãy nát, lạnh lùng cười, một nụ cười khoan thai chậm rãi lan tỏa khắp gương mặt đẹp của hắn ta.

"Nghe nói mấy ngày trước Hiên Viên Hoàng hủy bỏ hôn lễ?"


“Đúng vậy, thuộc hạ nghe nói có một thiếu niên tự xưng là con trai Hiên Viên Hoàng. Mặc dù tên nhóc kia vẫn còn nhỏ nhưng cũng chiếm được thế thượng phong, ép buộc Hiên Viên Hoàng hủy bỏ hôn lễ, cuối cùng hôn lễ bị hủy ngay lập tức."

" Đúng là chuyện tốt !" Việc này khiến Hiên Viên Long rất hứng thú, hắn ta tức thời nảy sinh ra một kế hoạch nham hiểm.

"Không biết thiếu gia có mưu kế gì hay chưa?" Gã mặc đồ đen hiển nhiên là thấy khuôn mặt của hắn biến đổi, và thấy Hiên Viên Long có vẻ đắc ý, nên vừa nghe thấy thế gã lập tức liền lên giọng nịnh hót, gã biết nhất định hắn ta có kế hoạch đối phó với Hiên Viên Hoàng.

Hiên Viên Long xoay người nhìn chằm chằm gã mặc đồ đen, khẽ cười và nói: “Giúp tôi liên hệ với người em dâu này, có lẽ chúng ta sẽ liên thủ với cô ta một lần."

“Vâng, thuộc hạ lập tức đi ngay!" Nói xong, gã mặc đồ đenlập tức biến mất.

Trong gió lan tỏa mùi hương nhàn nhạt của tường vi, tâm trạng Hiên Viên Long chợt tốt hẳn lên, hắn ta thoải mái dạo bước xung quanh vườn hoa trong đêm tối tĩnh mịch.

Hiên Viên Hoàng, chờ coi, còn chưa biết ai chết trước đâu!


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện