One Piece - Đại Thời Đại

Vệt sáng


trước sau

Advertisement

Bầu trời trong xanh, từng cơn gió thoảng theo mùi hương hoa oải hương khiến cho người ta rất là dễ chịu. La Thiên đứng trước cánh đồng hoa oải hương tràn ngập sắc tím huyền ảo lặng yên nhìn xa xăm về phía bầu trời.

Từng ánh nắng dịu nhẹ của buổi chiều tà chiếu xuống gương mặt La Thiên ánh lên chút hồng hồng. Những cơn gió thoảng qua mái tóc dài, xung quanh ánh hoàng hôn chiếu xuống, gương mặt xa xăm của người thanh niên tạo lên một bức tranh phong cảnh thật trữ tình.

Một cơn gió mạnh thoảng qua kéo La Thiên về với hiện thực. Gương mặt thoáng qua nét hoảng hốt, La Thiên lấy lại tinh thần cúi xuống nhặt lên chiếc cuốc cùng đồ làm vườn rồi bắt đầu di chuyển về hướng thôn làng gần đó.

Trên đường về, La Thiên thỉnh thoảng gặp người trong làng đều hướng mọi người chào hỏi. Mọi người cũng rất vui vẻ đáp lại lời chào từ La Thiên. Từng bước từng bước di chuyển đến một căn nhà cấp bốn nhỏ, La Thiên dừng lại trước cửa, lấy chìa khoá từ trong túi ra chầm chậm cho vào ổ khoá:

- Cạch…

Tiếng cửa mở vang lên, La Thiên đi vào trong nhà chầm bật lên chiếc bóng đèn, căn phòng sáng lên chiếu rọi bên đồ đạc bên trong. Trong phòng có một bộ bàn ghế gỗ cũ, một chiếc tủ quần áo cùng các vật dụng cá nhân cơ bản. Cả căn phòng phá lệ đơn sơ, không một chút đồ giá trị trừ một bộ máy tính ở trên bàn làm việc.

Thuần thục làm một chút đồ ăn tối, La Thiên đi vào trong nhà tắm. Từ trong gương nhìn lấy một gương mặt tuấn tú, cũng không phải quá đẹp trai nhưng cũng là dễ nhìn, trên đầu là một mái đen khá dài hơi rối nhưng không quá mức lộn xộn, ngược lại đem lại cho người ta cảm giác khá là dễ gần. Điều đặc biệt là tròng mắt của trong gương màu xanh nước biển, trông rất là đẹp, đẹp như pha lê vậy. Nhưng trong đôi mắt đó dường như có chút gì đó man mác buồn.

La Thiên quan sát mình trong gương, nét mặt tràn đầy cảm xúc phức tạp rồi nhìn vào trong gương thì thào nói:

- Cha, mẹ không biết mọi người có khoẻ không? Đứa con bất hiếu không chăm sóc được cho hai người.

Nói đến đây, gương mặt La Thiên tràn ngập sự áy láy. Thực ra La Thiên không phải người của thế giới này, mà đến từ một nơi gọi là Địa Cầu. Vốn là một người công nhân viên chức, một lần du lịch đến thăm một khu di tích cổ không cẩn thận kích hoạt một cơ quan trong đó. Cuối cùng không hiểu thấu bị xuyên không đến nơi này.

Ở tại thế giới này cũng đã được hơn ba năm, bằng những nỗ lực của bản thân cùng với sự nhiệt tình của bà con trong thôn. Cuối cùng La Thiên cũng có thể nói được ngôn ngữ cùng văn bản của thế giới này. Từ đó biết được thế giới này cùng Địa Cầu trình độ kỹ thuật tương đương, ở một mức độ nào đó tương quan lịch sử cùng văn hoá cũng giống nhau, tựa như một thế giới song song vậy.

Hiện tại La Thiên đang ở trong một vùng nông thôn của Nam Quốc, xung quanh nơi này lấy trồng trọt hoa oải hương làm nguồn thu nhập chính, hàng năm rất nhiều doanh nghiệp, tiểu thương tới đây mua hoa rồi mang đi khắp cả nước buôn bán. Mà La Thiên ba năm trước tới thế giới này, may mắn được những người dân làng nơi đây cưu mang, cho đồ ăn thức uống cùng được một bác thợ mộc làm cho một căn nhà tạm bợ.

Lúc mới đầu mọi người gặp La Thiên tuổi còn nhỏ tuổi, lại không hiểu ngôn ngữ cùng chữ viết đều rất cảm thông, giúp đỡ rất nhiều. Sau đó La Thiên cũng học hỏi và làm nông phụ giúp mọi người, mỗi lần đều được các dân làng trả một khoản phí nho nhỏ để La Thiên có thể duy trì cuộc sống cùng sinh hoạt. Đến hiện tại cơ bản cũng đã được hoà nhập được trong xã hội, cùng hai năm trước được trưởng thôn trợ giúp làm thẻ căn cước. Đến hiện tại La Thiên được coi như công dân của Nam Quốc.

Theo căn cước tính ra thì năm nay La Thiên cũng đã được mười tám tuổi, bắt đầu thành niên, mọi hành động đều sẽ theo quy định pháp luật hiện tại. Hôm nay là ngày rằm tháng tám – ngày tết trung thu, tết đoàn viên. Mọi người nhà thường quây quần bên nhau tổ chức tiệc tùng, nhưng cũng không có chú Cuội và chị Hằng thuần tuý là tết đoàn viên.

Mấy năm trước thỉnh thoảng có người đến mời La Thiên đến nhà dự tiệc nhưng La Thiên đều từ chối khéo nên mọi người cũng không cưỡng cầu. Năm nay cũng là như vậy cũng chỉ có một mình La Thiên trong căn nhà này, mặc dù đã hoà nhập được với cuộc sống ở đây nhưng La Thiên vẫn luôn cảm thấy thiếu thiếu thứ gì.

- Rào…rào…

Tiếng nước giội xuống, rất nhanh La Thiên từ trong phòng tắm đi ra một mình ngồi xuống bàn bắt đầu thưởng thức bữa tối.

********************************************

Ngoài trời trăng sáng vằng vặc, hôm nay trăng thật to tròn và sáng, bầu trời quang đãng, những tia sáng dịu nhẹ, mờ ảo từ mặt trăng chiếu xuống trông thật mông lung, huyền ảo. Từng cơn gió thoảng qua mang theo mùi hương thơm dịu nhẹ của hoa oải hương thật là dễ chịu. Lúc này La Thiên đang tại đi dạo bộ trên những cánh đồng hoa. Bởi khung cảnh nơi đây rất yên bình, dễ chịu nên buổi tối La Thiên thường hay đi dạo xung quanh, hít thở một chút không khí trong lành.

- Phần phật…phần phật…

Tiếng gió thoáng qua quần áo, La Thiên thoải mái tản bộ xung quanh. Bỗng nhiên lúc này, La Thiên cảm thấy bầu trời sáng hơn, càng ngày càng sáng. La Thiên có chút kinh ngạc ngẩng đều lên bầu trời, chỉ thấy từ xa trên bầu trời, có một loạt các vệt sáng tựa như những ngôi sao băng liên tục rơi xuống với tốc độ cực nhanh. Điều kỳ lạ là những vệt sáng đó rơi xuống về sau dường như vô thanh vô tức biến mất, không có phát sinh thêm điều gì.

La Thiên âm thầm cảm thấy kỳ lạ bởi dường như các vệt sáng kia không mang theo khả năng công kích. Nãy có một vệt sáng rơi rất gần khu làng của mình nhưng cũng không có phát sinh gì thêm. Đúng lúc này, La Thiên đột nhiên cảm thấy xung quanh mình càng ngày càng sáng.

Nghĩ đến điều gì, bỗng nhiên gương mặt của La Thiên trở lên rất khó coi, sau đó rất nhanh ngẩng đầu lên nhìn về bầu trời. Chỉ thấy lúc này, một vệt sáng vàng lấy tốc độ rất nhanh lao về phía La Thiên. La Thiên còn chưa kịp phản ứng gì thì đã bị vệt sáng đó bao trùm rồi biến mất. Khung cảnh rất nhanh trở lại bình thường, tựa như chưa từng có La Thiên và vệt sáng đó xảy ra vậy.

Cùng lúc đó trên bầu trời cũng có hàng trăm, hàng ngàn vệt sáng tương tự rơi xuống khắp nơi trên thế giới. Những nơi vệt sáng rơi xuống hầu như tất cả đều trúng con người, ngay sau đó khiến người đó biến mất mà không có bất kỳ dấu vết gì. Khung cảnh kỳ lạ này diễn ra khắp nơi trên thế giới, khiến rất nhiều người đều cảm thấy hoang mang cùng kinh khủng, không hề biết điều gì đang xảy ra.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện