(Túi rượu nhỏ là để chỉ nhóc Nguyện Tác nghiện rượu theo kiểu trách yêu, mắng yêu ấy mà:>>)
Giám đốc hơi kinh ngạc, nhưng sự chuyên nghiệp giúp cô vẫn cư xử vô cùng khéo léo, cô nói: “Vậy được, mong Mạc tiên sinh chờ một lát.”
Lúc trước khi Nguyện Tác xem phim, cứ mỗi lần nhìn thấy diễn viên chính ăn bít tết trong nhà hàng cơm Tây là sẽ không nhịn được nuốt nước miếng. Có vài lần thậm chí còn cho đầu ngón tay vào miệng hồi nào không hay, Mạc Dịch Trình hỏi còn ấp úng không chịu nhận.
Vốn dĩ Mạc Dịch Trình đã muốn cho cậu nếm thử lâu rồi, nhưng vì sợ bò bít tết làm sẵn bán trong cửa hàng thiếu vệ sinh nên mới lần lữa chưa thực hiện, hiện giờ nếu có thể chụp ảnh truyền phát được rồi, vậy việc đầu tiên phải làm là cho nhóc con ăn thử bít tết chính tông nhất mới được.
Mạc Dịch Trình đến nhà hàng hơi sớm, xe buýt đưa đón của trường vẫn còn chưa xuất phát.
Đoán thử xem khi Nguyện Tác được ăn bít tết sẽ có phản ứng gì, chắc là… vẫn sẽ nói không ngon bằng mình nấu thôi. Nội tâm ảnh đế thầm tự luyến một tí, song song đó cũng muốn kiểm chứng thử xem tay nghề của mình có tốt thật hay không. Bốn bề vắng lặng… Vừa hay nhà trọ của Đô Đô lúc này cũng đang không có ai.
Mạc Dịch Trình nhướn nhướn mày, mở gian 【 nấu nướng 】 ra.
Mặc Dịch Trình thuần thục làm theo trình tự như thường lệ, nấu món tôm bóc vỏ xào cần tây mà bình thường Nguyện Tác rất thích, vừa thanh đạm lại giàu dinh dưỡng.
Nguyên vật liệu đều là hàng cao cấp mua trong siêu thị, tất cả các công đoạn nấu nướng đều do đầu bếp nổi tiếng truyền thụ.
Bình thường khi làm món này Mạc Dịch Trình toàn mua tôm sống, sau đó dựa theo công thức đã ghi sẵn, tôm bỏ đầu và đuôi, lột vỏ, lấy ruột ra cẩn thận rồi ướp gia vị vào. Hôm nay đã không cần nấu cho Nguyện Tác ăn, Mạc Dịch Trình chỉ cần mua tôm bóc vỏ đông lạnh, cần tây cắt miếng, đổ dầu vào hạ lửa nhỏ để phi tỏi một lát, sau lại cho tôm bóc vỏ và cần tây vào đảo đều để xào.
Đồ ăn vừa ra nồi, Mạc Dịch Trình liền click lấy ra.
【 Thông báo hệ thống: Người chơi tự lấy một dĩa tôm bóc vỏ xào cần tây tự tạo từ trong game ra, tốn 20 đồng vàng. 】
Click đồng ý.
Một dĩa tôm bóc vỏ xào cần tây còn đang bốc hơi nóng bỗng dưng xuất hiện trên bàn.
Mạc Dịch Trình ngắm kĩ, thấy rất hài lòng, có mùi thơm dịu, thành phẩm trông cũng không tệ.
Không có đũa, chỉ có thể dùng nĩa xiên một miếng cần tây và một miếng tôm bóc vỏ cho vào trong miệng. Cần tây rất giòn, mà thịt tôm thì lại dày quá, hương vị không được đúng ý cho lắm. Nói chung là vị cũng tạm được, mà cũng chỉ có thể tính vào hàng trung đẳng. Tìm đại một đầu bếp nào đó trong nhà họ Mạc trình độ cũng hơn xa thế này.
Mạc Dịch Trình thả nĩa xuống, đẩy đồ ăn sang một bên, quyết định sau này đưa công thức phải bảo bọn họ viết nguyên liệu nấu ăn chính xác đến hai số sau dấu phẩy.
(Nhắc cho bạn nào quên, hồi trước chỉ cần 1 số thập phân thôi, giờ thì tăng lên thành 2 rồi:>>)
Cả đám đầu bếp: “…”
Buổi trưa chỉ có hai người đi xe buýt trường là Nguyện Tác và một cậu bé tóc đỏ không cao lắm. Cậu bé đó cũng rất tốt bụng, giúp Nguyện Tác xuống xe. Nguyện Tác nói cám ơn xong liền chạy vội về nhà.
Vừa vào phòng đã nghe thấy mùi tôm bóc vỏ xào cần tây mà mình thích nhất, nước miếng cũng chảy hết cả ra, sau đó lại nhìn thấy Mạc Dịch Trình đang ở một nơi trông rất đẹp, còn thắp cả nến chờ mình, không biết tại sao đột nhiên tim đập rất nhanh.
Nguyện Tác chào: “Mạc Dịch Trình, tui về rồi nè.”
Mạc Dịch Trình gật đầu: “Ừ, tháo cặp ra trước đi đã, đeo nặng lưng.”
Nguyện Tác bỏ cặp xuống, hít hít mũi mấy cái rồi vui sướng hỏi: “Mạc Dịch Trình ơi, hôm nay chúng ta ăn tôm bóc vỏ xào cần tây sao?”
Mạc Dịch Trình sửng sốt một thoáng, cứ tưởng rằng mình làm thần không biết quỷ không hay, vậy mà lại quên sau khi xào rau xong sẽ còn vương mùi, liền đẩy dĩa thức ăn trên bàn ra xa hơn chút, “Hôm nay không ăn tôm bóc vỏ xào cần tây đâu.”
“Vậy thì ăn cái gì?”
Mạc Dịch Trình thật bất đắc dĩ, bé con này cả ngày chỉ toàn nhớ nhung chuyện ăn uống, cố kìm nụ cười lại, nghiêm mặt bảo: “Đầu tiên kể về biểu hiện của nhóc ở trường ngày hôm nay một tí đi nào.”
Nguyện Tác nghiêm túc lên ngay, hai bàn tay nhỏ ép sát vào li quần, đứng ngay ngắn, “Hôm nay thầy Thiên (*) nói về việc rèn luyện nền tảng của diễn viên, lý thuyết cốt lõi của diễn xuất, còn bảo bọn tui diễn ngẫu hứng một đoạn nhỏ nữa.”
(Ở đây vốn là “Thiên lão sư”, lão sư thì mang nghĩa giống như giáo viên nên tạm thời tui chưa biết là nam hay nữ, để tạm là thầy, sau này nếu sai sẽ sửa lại.)
Mạc Dịch Trình thấy hứng thú lên, “Nhóc diễn cái gì?”
“Diễn củ cải đỏ.” Đó chính là nhóc nhân vật chính trong phim “Ngày thứ sáu của quái vật”, vẻ tươi cười loang ra khắp khuôn mặt Nguyện Tác, “Thầy giáo khen tui diễn rất tốt, còn nói tui có thiên phú diễn xuất