Nữ Thần Là Học Tỷ Của Ta

Chương 55: Hạ nữ thần


trước sau

Advertisement

- Editor: Hàn
Mục Tiểu Phàm cũng cảm thấy mình không thay đổi, ít nhất trái tim dành cho nữ thần vẫn không thay đổi.
Buổi tối Hứa Hạ xuống bếp, Mục Tiểu Phàm ngồi chờ được ăn.
"Học tỷ, chị bắt đầu xuống bếp khi nào? Em lại không biết, nấu ăn ngon như vậy!" Mục Tiểu Phàm một bên bỏ thức ăn vào miệng, một bên không keo kiệt mà khen ngợi, còn kém tí nữa là nhào tới, đem nữ thần của cô cắn.
"Ăn ngon liền ăn nhiều một chút." Hứa Hạ gắp thức ăn để cô trong chén.
Mục Tiểu Phàm gật đầu liên tục, sau đó cô vô tình ngước mắt, phát hiện nữ thần đối diện chỉ gắp thức ăn chứ không ăn, nghi hoặc hỏi: "Học tỷ, chị không thoải mái sao? Tại sao không ăn?" Rõ ràng đã quên mất chuyện Kevin mới vừa giao phó trước khi đi.
"Ăn quá nhiều, chị cần giảm cân." Hứa Hạ bất đắc dĩ nói.
Mục Tiểu Phàm nhất thời đau lòng, gắp cho nữ thần mấy khối thịt, để vào trong chén của cô nói: "Một hồi em với chị cùng nhau giảm béo, ăn no mới có khí lực giảm béo nha."
Hứa Hạ bất đắc dĩ cười một tiếng, ăn cùng cô.
Sau vài ngày, Hứa Hạ tạm thời không có thông báo gì, vẫn ở nhà, Mục Tiểu Phàm vẫn không vui, mỗi ngày đều quấn nữ thần.
"Học tỷ, giúp em lấy một cái áo ngủ." Mục Tiểu Phàm nằm trong bồn tắm, hướng bên ngoài hét to một câu.
Hứa Hạ cầm quần áo ngủ tiến vào, nhìn đến nữ nhân nheo mắt thổi bong bóng trong tay, khóe miệng cong lên, đem áo ngủ để ở nơi khô ráo, ngồi bên bồn tắm nói: "Làm sao lại trẻ con như vậy."
Mục Tiểu Phàm nhếch miệng lên cười nói: "Học tỷ, chị cũng cùng tắm đi a~." Vừa nói vừa nhích sang bên cạnh một chút.
Nhìn thấy đôi vai và xương đòn của người kia, mắt Hứa Hạ tối lại, đứng lên bắt đầu cởi quần áo.
Hứa Hạ vừa đi vào, Mục Tiểu Phàm liền bò tới, đối với cô giở thủ đoạn, trong miệng còn không ngừng khen ngợi: "Học tỷ da thật là trơn nha, em muốn cắn một cái." Vừa nói ở trên cổ đối phương khẽ cắn nhẹ một cái, nhưng thật may cô còn nhớ nữ thần là nhân vật công chúng, cho nên cô không có cắn sâu.
"Bây giờ chị là của em." Mục Tiểu Phàm nheo lại mắt nói.
Hứa Hạ ôm eo cô, điểm xuống chóp mũi cô nói: "Vĩnh viễn đều là của em."
Ngày hôm sau, Hứa Hạ nhận được thông báo, Mục Tiểu Phàm vội vàng từ trên giường bò dậy, luống cuống tay chân mặc quần áo.
Hứa Hạ vừa quay đầu liền thấy người nào đó cả người vết đỏ, khóe miệng cong lên.
"Mau, mau." Kevin không ngừng thúc giục, sau đó quét ánh mắt đến Hứa Hạ, nheo mắt lại giọng the thé nói: "Hạ Hạ, em ăn cái gì có phải hay không?"
"Không có." Hứa Hạ mặt lạnh.
Hứa Hạ cụp mi mắt xuống (撩下眼眸 ??) nói:"Anh nói ăn thì liền cho là ăn đi." Nói xong leo lên xe.
"Tôi chính là cơm." Mục Tiểu Phàm theo sau cười tủm tỉm nói.
Kevin: ". . ." Hắn muốn chửi tục, đặc biệt, là loại chuyện ân ái này.
Hôm nay là chụp quảng cáo thứ nhất, Mục Tiểu Phàm toàn bộ hành trình đều ngồi ở bên cạnh , không, hẳn là ngồi ở trong góc, bởi vì toàn trường một mảnh hỗn loạn.
Cô chờ đợi đến thiếp đi, nghiêng đầu, tựa vào ghế sô pha ngủ.
Hứa Hạ chụp xong quảng cáo đi ra, liền nhìn đến nữ nhân nằm trên ghế sô pha ngủ, khóe miệng cong lên, nhận lấy ly nước trợ lý đưa tới đi qua, đem ly nước dí vào trên mặt ai đó, nhất thời người nào đó tỉnh.
". . . !" Mục Tiểu Phàm mờ mịt nhìn chung quanh một cái, sau đó mới nhớ lại mình đây là ở nơi nào.
"Học tỷ?" Mục Tiểu Phàm ngẩng đầu.
"Đi thôi." Hứa Hạ đem tóc rối của cô vuốt thẳng.
Nhất thời có người phát hiện động tác mập mờ của hai người bọn họ.
"Cô ấy là ai?"
"Nữ thần của chúng ta lại giúp cô gái kia làm tóc, trời ạ, động tác kia, trái tim thiếu nữ của tôi." Một vị nữ sinh mập mạp bưng lòng nói.
"Nếu như tôi là cô gái kia thì tốt biết bao."
Kevin cũng phát hiện động tác của hai người, vì thế bất động thanh sắc như trước, hạ giọng nói: "Tiết chế một chút, có người nhìn đó."
"Ân." Hứa Hạ thu tay về, bưng ly nước uống nước.
"Tôi lại không muốn tiết chế." Mục Tiểu Phàm mặt đầy mê muội nhìn học tỷ.
Kevin: "..." Hắn hối hận , hắn có thể đuổi việc bảo tiêu này hay không?
"Uống nước." Hứa Hạ đem ly nước mình uống một nửa đưa cho Mục Tiểu Phàm.
" Được." Mục Tiểu Phàm mới vừa đưa tay nhận lấy, nửa đường lại bị Kevin chặn lại, trừng mắt nhìn hai người một cái, cầm ly đi.
Hứa Hạ cùng Mục Tiểu Phàm: ". . ."
"Đi, kết thúc công việc ." Kevin lớn tiếng hô một câu.
Mục Tiểu Phàm vội vàng đuổi theo bước chân nữ thần rời đi.
Mới ra khỏi phòng chụp ảnh, bên ngoài liền bị một đám phóng viên cùng người ái mộ bao vây.
Hứa Hạ mặc dù là năm nay mới mới ra mắt, nhưng bởi vì bộ《 thu tới 》hạng nhất của cô mà hoàn toàn nổi lên, thậm chí thu lấy một đám fan hâm mộ, hiện tại mỗi ngày đầu đề đều có tin về cô.
"Hứa tiểu thư, có người đưa tin, đêm 23, cô cùng một vị thần bí nữ nhân tiến vào nhà của cô, đối với lần này, cô có cái gì muốn nói?"
"Không có." Hứa Hạ hơi ngẩn ra, ngay sau đó mỉm cười nói.
Phóng viên hùng hổ dọa người nói: "Hứa tiểu thư, bây giờ mọi người rối rít cho rằng vị nữ nhân thần bí kia chính là người trước đó cùng ngài truyền ra xì căng đan, ảnh hậu Lý Nhu tiểu thư, là thật sao?"
Hứa Hạ vẫn như trước mỉm cười, đối với vị phóng viên kia nói: "Không phải."
"Đó là ai?" Phóng viên tiếp tục hỏi.
"Nhường đường, nhường đường." Lúc này Mục Tiểu Phàm tiến lên, bày ra khuôn mặt mẹ kế, nói với mọi người: " Xin nhường đường."
---------------------------------
(Đoạn này là "让让, 让让." 穆小凡这时候上前, 摆着一张后娘的脸, 对大家说: "都让让." QT đại nhân dịch ra : "Nhượng nhượng, nhượng nhượng." Mục Tiểu Phàm lúc này tiến lên, bày một tấm mẹ kế đích mặt, đối đại gia nói:"Đều nhượng nhượng."
Hàn cũng bó tay hahaa


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện