Nữ Thần Là Học Tỷ Của Ta

Chương 38: - Nữ ma đầu


trước sau

Advertisement


- Editor: BlackObs
Cuối cùng dĩ nhiên là Mục Tiểu Phàm đánh ba bạn nằm bẹp dưới đất.

Đám đông chuẩn bị xem kịch vui được một trận xuýt xoa, thậm chí có người tính nhảy ra tranh cao thấp cùng Mục Tiểu Phàm.

​"Không phải là tôi không muốn thủ hạ lưu tình chẳng qua nếu tôi cứ đánh chơi chơi thì chắc là mấy người cũng không phục đâu". Mục Tiểu Phàm có ý tốt vừa nói vừa vươn tay ra.

Nữ sinh bị đánh hất tay cô: "Ai mượn ngươi giả bộ tốt bụng".

​Mục Tiểu Phàm ung dung xoay người bỏ đi, phất tay nói: "Lần sau còn muốn thi đấu thì cứ đến tìm tôi, tôi tiếp hết".
Ba nữ sinh nằm dưới đất nhìn nhau bối rối, khi ngẩng đầu nhận ra đám người xung quanh đang nhìn mình, họ vội vã đứng dậy bỏ đi.
"Cô ơi, có cần xuống dưới giải tán bọn họ không?". Nữ sinh tóc ngắn hỏi nhỏ.
​Quan sát một màn xảy ra dưới sân trường, người phụ nữ mặc quân trang xua tay: "Học sinh mâu thuẫn xảy ra náo loạn nhỏ là chuyện thường thôi, không cần thiết". Nói xong nàng cất bước rời đi, trong đầu đều là hình ảnh nữ sinh mang gương mặt thuần khiết cùng động tác quyết đoán ban nãy, khóe miệng nàng bất giác cong lên.

​"Ui, sao mấy con bé này mạnh vậy không biết". Mục Tiểu Phàm xoa cánh tay hơi ê ẩm, đúng lúc hai người kia trở về mở cửa phòng, cô tức thời thu hồi biểu cảm, bắt đầu dọn tập sách trên bàn.

​"Hừ!" Nữ sinh tóc ngắn liếc cô.

Chậc, ứng phó với người kiểu này thì mình rất lành nghề! Cô lập tức đáp trả đối phương bằng một nụ cười tươi rói.

​Nữ sinh tóc ngắn nghẹn lời, hất mặt sang một bên không thèm để ý tới cô.

Thật là dễ thương!

​Mục Tiểu Phàm mỉm cười hài lòng ngồi trước bàn học, giở tài liệu mới nhận được ra xem.

​"Nói các cậu nghe một tin tốt!" Lúc này người còn lại từ bên ngoài xông vào, thấy Mục Tiểu Phàm ngồi trước bàn, cô ta cũng hừ một tiếng rồi nhào tới hai cô bạn kia bắt đầu kề tai xầm xì.

​Mục Tiểu Phàm nhướng mày vểnh tai nghe trộm.

​"Nghe nói cô Hạ sẽ huấn luyện chúng ta một tháng".

​"Thật hả? Cô ấy là đại mỹ nhân đó nha". Nữ sinh tóc ngắn nói với ánh mắt mơ màng.

​"Thật đó, tớ vừa nghe lén được ở cửa phòng làm việc".

​"Trời ơi vậy thì hạnh phúc quá, Hạ mỹ nữ sẽ huấn luyện chúng ta". Nữ sinh tóc ngắn không giấu được vẻ si mê.

​Mục Tiểu Phàm lắc đầu tiếp tục lật xem sách, bỗng nhiên sực nghĩ tới điều gì đó, cô ngừng tay trợn mắt há mồm quay qua hỏi: "Huấn luyện viên Hạ mà mấy người đang nói tới là thiếu uý Hạ Tinh đó hả??".

​"Đúng rồi". Nữ sinh lanh mồm trả lời, nhưng ý thức ra người hỏi là Mục Tiểu Phàm, cô ta liền ngậm miệng.

​Mục Tiểu Phàm ôm đầu, khóc không ra nước mắt, nhớ về hồi ức thê thảm của mình.

​Đời trước lúc chuyển đến trường cảnh sát, cô vẫn giữ nguyên đầu gà tây, bị Hạ ma đầu thấy, Hạ ma đầu liền bắt cô chấn chỉnh ngoại hình nhưng cô không nghe, thế là ngày hôm sau Hạ ma đầu trực tiếp cầm kéo xởn tóc cô, chỉ chừa lại 2 cm tóc đỏ.

​Xấu không chịu được, Mục Tiểu Phàm đành ra hiệu tóc cạo trọc, qua mấy tháng tóc mới dài ra nhìn thuận mắt được một chút.

​Hình ảnh ấy tạo thành bóng ma trong lòng cô đến tận bây giờ...Nhưng cô không thể quay về bên cạnh học tỷ, bỏ ngành cảnh sát được


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện