Thỏ trắng Phượng Tiêu Tiêu ngủ một giấc đến khi trời sáng.Buổi sáng nàng mở mắt ra đã nhìn thấy mình nằm gọn trong lòng của Ôn Chước Tuế.Tối hôm qua sau khi hắn tắm gội xong, hắn chỉ mặc một chiếc áo choàng rộng ở trên người. Lúc này khi nàng ý thức được bản thân đang ở đâu, nàng làm con thỏ này cũng không tốt.Tai của thỏ con đột nhiên cụp xuống.Nàng thật cẩn thận đứng yên tại chỗ, không dám cử động.Nhưng tai thỏ thật dài làm cho thính giác của nàng cực kỳ nhạy bén, nàng có thể nghe tiếng tim đập của sư tôn!Một tiếng lại một tiếng, nhịp tim mạnh mẽ và nhịp nhàng giống như muốn đập thẳng vào trái tim nàng.Phượng Tiêu Tiêu ngẩng đầu nhìn, mở con mắt to tròn cẩn thận đánh giá tình trạng của hắn một chút.Vẫn may, sư tôn vẫn chưa có dấu hiệu tỉnh dậy.Ngay sau đó thỏ con từ từ nhấc hai bàn chân trước của mình lên, đem móng vuốt nhỏ mềm mại đè ở trên ngực Ôn Chước Tuế.Nếu như bây giờ của nàng biến về hình dáng như cũ, bàn tay nàng đang đặt lên ngực của sư tôn. Tai của Phượng Tiêu Tiêu lập tức đỏ lên… Nàng muốn làm chuyện này từ rất lâu rồi.Thấy hắn vẫn chưa tỉnh, nàng liền lặng lẽ tới gần hắn, sau đó dùng đầu củamình cọ cọ vào lòng bàn tay của hắn.Làm một con thỏ nhỏ thật là tốt.Có thể làm nũng bất cứ lúc nào, còn có thể liên tục được tha thứ.Nhưng vào lúc này, lòng bàn tay rộng lớn kia đột nhiên có động tĩnh. Ôn Chước Tuế đột nhiên dùng sức nắm chặt thỏ con vào trong lòng bàn tay. “Mới sáng sớm, ngươi làm gì thế?” Giọng nói của hắn vẫn còn có chút ngái ngủ, dường như hắn vẫn chưa có tỉnh.“…” Phượng Tiêu Tiêu muốn giải thích một chút nàng không có ăn đậu hủ, nhưng sau khi biến thành thỏ trăng, chỉ có thể kêu mà không nói được lờinào. Nàng giống một người câm ngốc nghếch chỉ có thể mở to mắt nhìn hắn.“Tiêu Tiêu…” Ôn Chước Tuế nghiêng người chồm tới, sờ sờ tai thỏ của nàng, “Tiêu Tiêu gần đây không để ý đến ta, có phải ngươi cảm thấy ta không muốn nói chuyện với ngươi? Thật ra ta cũng đã từng nghĩ có nên tìm thêm một vài người để bọn họ cùng nhau tu luyện với ngươi ở Hàn Cảnh này hay không. Như thế, ngươi sẽ không cảm thấy buồn chán nữa.” Phượng Tiêu Tiêu lắc đầu, nàng không cần sư huynh đệ.Một mình nàng ở Hàn Cảnh đã cảm thấy rất dễ nổi nóng rồi, nàng không muốn các sư huynh sẽ chịu khổ cùng nàng.Nhưng Ôn Chước Tuế còn đang liên tục nói ra suy nghĩ của mình, Phượng Tiêu Tiêu