Nữ Đế Trọng Sinh

Chương 56: Kết thúc (1)


trước sau




Sau khi ăn trưa, Dạ Vị Nhiên cùng Thiên Tư mang Tuyết Sương Linh và Dạ An Thần đi nơi các nàng tạm nghĩ,
Bốn người vừa đi vừa nói chuyện, Dạ Vị Nhiên đem tình huống của hài tử nói qua với Dạ An Thần.
Linh quốc thành lập mấy trăm năm, tộc nhân Dạ thị cũng ngày càng nhiều, tuy rằng chỉ có Dạ An Thần một người trực thuộc Dạ thị, nhưng chi nhánh cũng rất nhiều.
Hài tử hai người thu dưỡng tên Dạ Tự Nhiễm, thuộc một chi nhánh của Dạ thị.
Phụ thân Dạ Tư Nhiễm là một thị nhân bình thường, vì dung maooj xuất chúng nên được chủ nhà Dạ Lạc Lâm coi trọng, phụ thân Dạ Tư Nhiễm không muốn, hắn đã có thanh mai trúc mã người yêu, nhưng không cãi được Dạ Lạc Lâm, bị nàng cường ngạnh, cuối cùng có mang Dạ Tư Nhiễm.
Chỉ là, phụ thân Dạ Tư Nhiễm không thích Dạ Lạc Lâm, tâm tình không tốt, buồn bực không vui, sau ba tháng sinh Dạ Tư Nhiễm liền nhân bệnh qua đời.
Không có phụ thân, mẫu thân không sủng ái, cuộc sống Dạ Tư Nhiễm ở Dạ phủ rất cực khổ, Dạ Tư Nhiễm bị đồng mẫu dụ phụ muội muội hãm hại, cuối cùng bị Dạ Lạc Lâm đuổi khỏi Dạ phủ, ngay tại Dạ phủ ăn xin mà sống – nàng không cam lòng bị hãm hại, nàng muốn tìm chứng cớ, nên vẫn lưu luyến xung quanh Dạ phủ.
Dạ Vị Nhiên chú ý tới đứa nhỏ cũng vì tên của nàng, rất giống tên của Dạ Vị Nhiên và Thiên Tư hợp lại, sau khi tiếp xúc, Dạ Vị Nhiên phát hiện Dạ Tư Nhiễm rất thông minh, lại chịu khổ sớm nên thông tuệ hơn người, trong lòng yên thích nên lưu nàng bên người, trong lòng nghĩ, nàng cùng Thiên Tư lúc già cũng có người trông nom.
Chỉ là, Dạ Tư Nhiễm không muốn rời đi cùng hai người, nàng muốn cấp công đạo cho chính mình, cuối cùng, ở xung quanh Dạ phủ một tháng, nàng timd được cơ hội, từng bước chứng minh chính mình trong sạch cho Dạ Lạc Lâm biết, hoàn toàn không giống đứa nhỏ bình thường.
Mà khi đó, Dạ An Thần muốn lựa chọn hài tử cũng rơi vào trong tai Dạ Lạc Lâm, thấy được biểu hiện của Dạ Tư Nhiễm, mắt Dạ Lạc Lâm sáng lên, liền nhanh chóng xử lý hài tử hãm hại Dạ Tư Nhiễm, đồng thời đối với Dạ Tư Nhiễm ôn hòa hơn.
Dạ Tư Nhiễm chỉ có bảy tuổi, vẫn đối với mẫu thân ôm ảo tưởng, chỉ là nàng rất thông minh, rất nhanh liền hiểu được ý đồ của Dạ Lạc Lâm, cho nên nàng mới đối xử với nàng tốt như vậy, cuối cùng Dạ Vị Nhiên cùng Thiên Tư thúc đẩy, Dạ Tư Nhiễm nghe được Dạ Lạc Lâm cùng người khác nói chuyện, biết Dạ Lạc Lâm muốn cho nàng tiến cung, thành nữ đế kế nhiệm.
Nàng nản lòng thoái chí cùng Dạ Vị Nhiên và Thiên Tư rời đi.
Nhưng Dạ Lạc Lâm không đồng ý, liền hạ độc thủ, sống an nhà quá lâu Dạ Vị Nhiên không phòng thủ, nếu không phải hai người có chút bản lĩnh, bên người có Dạ quân bảo hộ, chỉ sợ đã rơi vào tay Dạ Lạc Lâm – Dạ thị là hoàng thân quốc thích, hoàng đế ở xa, nên ở một số nơi, hoàng tộc là "thổ hoàng đế".
Dạ An Thần nghe xong lời của Dạ Vị Nhiên, hơi híp mắt "Xem ra, Dạ thị tộc nhân rất tiêu sái a."
Dạ Vị Nhiên mở cửa, cười to nói "Dù sao so với tưởng tượng của ngươi tiêu sái hơn."
Dạ An Thần cũng biết đây là bình thường, dù sao cũng là hoàng thân quốc thích, ai dám không cho mặt mũi, hơn nữa, nếu cách kinh thành quá xa, nàng cũng quản không tới.
"Dạ a di, Thiên a di, các ngươi đã về." Sáu bảy tuổi cô nương, mặc quần áo phấn hồng tự đại sảnh chạy ra, thấy Dạ An Thần cùng Tuyết Sương Linh cũng không sợ hãi, lôi kéo góc áo Dạ Vị Nhiên nhỏ giọng hỏi "Các nàng là ai?"
Dạ Vị Nhiên sờ đầu Dạ Tư Nhiễm, khẽ cười nói "Nhiễm nhi, các nàng là bằng hữu của a di, ngươi cứ gọi a di là được."
Dạ An Thần tự tiếu phi tiếu nhìn Dạ Vị Nhiên một cái, a di?
Dạ Vị Nhiên làm như cái gì đều không thấy, một tay nắm tay Dạ Tư Nhiễm, một tay kéo Thiên Tư, vào đại sảnh.
Dạ Tư Nhiễm nhu thuận châm trà cho Dạ An Thần cùng Tuyết Sương Linh, sau đó đứng phía sau Thiên Tư, không nói chuyện, rất nhu thuận.
Dạ An Thần kỳ lạ, kiếp trước Dạ Vị Nhiên làm chuyện gì tốt, kiếp này việc tốt đều rơi vào tay nàng.
"Đứa nhỏ nhu thuận như vậy, ngươi thực sự đồng ý ta mang nàng tiến cung?" Dạ An Thần nhíu mày, nhìn Dạ Tư Nhiễm , lại đem ánh mắt dừng lại trên người Dạ Vị Nhiên, "Ta thấy nàng rất ỷ lại các ngươi, nàng thật muốn tiến cung sao?"
"Tiến cung?" Dạ Tư Nhiễm kinh hô ra tiến, gắt gao lôi kéo tay áo của Thiên Tư, hai mắt lưng tròng "A Di, các ngươi không cần ta sao? Ta sẽ rất ngoan."
Thiên Tư xoa đầu nàng "Chúng ta không muốn ngươi làm gì. Nếu ngươi không muốn tiến cung, chúng ta sẽ không miễn cưỡng, ngoan. Nhiễm nhi, ngươi muốn tiến cung sao?"
"Tiến cung?" Dạ Tư Nhiễm tuy rằng thông minh, nhưng cũng có nhiều chuyện không rõ, dù sao không ai cũng nàng nói, nàng tự nhiên không rõ "Các nàng là người trong cung?"
"Đúng vậy." Thiên Tư nhìn ánh mắt Dạ Tư Nhiễm "Ngồi trên ghế là Linh quốc nữ đế, bên người là thị vệ của nàng. Nàng trúng độc, nên không thể có hài tử, cho nên muốn lựa chọn hài tử trong tộc nhân, bồi dưỡng thành nữ đế."
Dạ Tư Nhiễm kinh ngạc nhìn Dạ An Thần.
Tựa như sự kiện mẫu thân nói, tiến cung? Thành nữ đế?
Dạ Tư Nhiễm nhìn Dạ Vị Nhiên, lại nhìn Thiên Tư "A di cũng muốn ta tiến cung sao?"
"Ngươi không muốn, ai cũng không thể ép buộc ngươi." Thiên Tư an ủi, nàng cũng có thể đoán được chút ý, trừ bỏ dở khóc dở cười ra cũng chỉ có thể lý giải.
-- hơn nữa, Dạ Tư Nhiễm cũng là hài tử của Dạ Lạc Lâm, dù hiện tại rời khỏi, nhưng huyết thống vẫn không thể xóa, huống hồ, nàng cùng Dạ Vị Nhiên không thích hợp xuất hiện trước mắt mọi người, cũng khó bảo vệ Dạ Tư Nhiễm.
Trọng yếu hơn là, Dạ Tư Nhiễm có bản lĩnh, có trí tuệ dũng cảm nghị lực, nếu giáo dục tốt, nhất định là minh quân, không nên ở bên người nàng cùng Dạ Vị Nhiên cho phí thời gian.
Nàng hướng về Dạ Vị Nhiên cong khóe miệng, Dạ An Thần nhìn thấy một màng này, liền hiểu được Dạ Vị Nhiên cùng Dạ Tư Nhiễm chưa bàn luận qua vấn đề này.
Quét mắt qua ba người, Dạ An Thần nghĩ đến, là ngại Dạ Tư Nhiễm gây trở ngại thế giới của nàng ấy và Thiên Tư sao? Cho nên muốn đem gánh nặng này ném cho nàng?
Không thể không nói, Dạ An Thần cũng gần đúng, từ khi thu dưỡng Dạ Tư Nhiễm, Dạ Vị Nhiên cùng Thiên Tư đã hơn một tháng không thân thiết, nàng vô cùng bất mãn, nhưng Thiên Tư cảm thấy có hài tử bên người, không nên làm việc này, nên luôn cự tuyệt Dạ Vị Nhiên cầu hoan.
Cho nên, Dạ Vị Nhiên muốn đem Dạ Tư Nhiễm ném cho Dạ An Thần.
Dạ Vị Nhiên cũng cong khóe miệng, không tiếng động làm khẩu hình, ngươi không cần sao?
Dạ An Thần cười khẽ, hướng Dạ Tư Nhiễm ôn nhu nói "Ngươi gọi Dạ Tư Nhiễm đúng không?"
Dạ Tư Nhiễm gật đầu.
Dạ An Thần xoa xoa đầu nàng, nói thẳng "Ngươi muốn tiến cung với ra không?"
"Ta muốn cùng các a di cùng một chỗ." Dạ Tư Nhiễm cúi đầu nói.
"Ngươi biết thân phận các a di ngươi sao?" Dạ An Thần đột nhiên nói.
Dạ Tư Nhiễm lắc đầu.
Dạ An Thần hai ba câu nói ra tổng thể, cũng không nói cụ thể thân phận Dạ Vị Nhiên, chỉ là bắt đầu từ mẫu thân Dạ Tư Nhiễm xuống tay, cuối cùng nói "Nếu ngươi trở thành nữ đế, ngươi mới có năng lực bảo vệ a di của ngươi. Mặc kệ là mẫu thân ngươi hoặc ai khác, nếu ngươi không phải nữ đế, như vậy, nếu gặp được người như mẫu thuân ngươi, các nàng không bảo vệ được ngươi, ngươi và mẫu thân ngươi có quan hệ huyết thống, là hoàng thân quốc thích, các nàng chỉ là người thường, không có tư cách nuôi nấng ngươi."
Dạ Tư Nhiễm cắn môi, cúi đầu, lớn tiếng nói "Ta nhất định bảo vệ các a di. Ta muốn trở thành nữ đế, bảo vệ tốt các a di."
Dạ An Thần lại sờ đầu nằng, lại cảm khái Dạ Vị Nhiên khí vận thật tốt, đồng thời hiểu khí vận của bản thân cũng không tệ.
Dạ An Thần cùng Dạ Vị Nhiên nói mấy câu, liền rời khỏi, cũng không mang theo Dạ Tư Nhiễm, nói vài ngày phái người tiến cung.
Về tới Long Miên điện, Dạ An Thần cùng Tuyết Sương Linh đều bị mồ hôi làm ướt, phải đi Nghi Tuyền điện tắm rửa.
Trong bồn tắm thơm ngát, hai người cũng thư hoãn.
Dạ An Thần ôm Tuyết Sương Linh vào ngực, hôn khóe môi nàng, cười nhẹ nói "Đột nhiên sao lại không vui vẻ?"
Tuyết Sương Linh nghiêng đầu, thấp giọng nói "Dạ Tư Nhiễm hình như không muốn rời khỏi các nàng."
"Ta biết." Dạ An Thần nói "Nhưng ta cũng không có biện pháp. An Bình Vương gia đã chết, hiện tại người còn sống chỉ là dân chúng bình thường. Hơn nữa, Dạ Tư Nhiễm cùng là hoàng thân quốc thích, huyết thống không thể xóa bỏ, không có khả năng bị dân chúng bình thường nuôi dưỡng. Nếu bị dân chúng biết, sẽ nghĩ hoàng gia như thế nào? Huống cho Dạ Lạc Lâm vẫn tồn tại, nếu nàng tố giác các nàng lừa hài tử của nàng, ngươi nói ra phải làm sao?" nếu Dạ Vị Nhiên bị bại lộ, bộ mặt hoàng gia đều mất hết.
Hơn nữa, theo lời Dạ Vị Nhiên, Dạ An Thần hiểu thiên phú Dạ Tư Nhiễm không tệ, là người có năng lực, nàng đương nhiên không muốn cho nàng rời đi.
Kỳ thật, chung quy là nàng cùng Dạ Vị Nhiên ích kỷ thôi.
Các nàng đều họ Dạ, sẽ lo lắng vì Linh quốc.
Chỉ là lời này, không thể nói cho Thiên Tư cùng Tuyết Sương Linh.
Tại phương diện này, nàng cùng Dạ Vị Nhiên nhất trí.
Tuyết Sương Linh liền hiểu "Dạ Tư Nhiễm ở hoàng cung, Dạ Lạc Lâm tự nhiên không quản đến Hoàng di, dù sao các nàng chỉ muốn Dạ Tư Nhiễm tiến cung, mục đích xem như đạt thành.."
Dạ An Thần cười tủm tỉm lại hôn thân nàng, "Chính là ý này."
Hai người trong bồn tắm, xích lỏa thân thể ma sát, rất nhanh liền nổi lửa, Dạ An Thần hôn môi Tuyết Sương Linh, rất nhanh làm nàng quên hết mọi việc, lâm vào khoái cảm Dạ An Thần cấp cho.
Hai ngày sau, chính là ngày bốn tháng mười, ám vệ Dạ An Thần phái đi tra xét trở về, các thế lực đều trình báo cáo lên bàn.
Ở kinh thành Dạ thị chia làm tám thế lực, nhưng hài tử có khoảng ba bốn mươi người, đều trong khoảng ba đến mười tuổi, thoạt nhìn rất quy cũ.
Đem Tuyết Sương Linh ôm vào trong ngực, cằm đặt trên bả vai nàng, Dạ An Thần chậm rì rì đọc báo cáo, đem vành tai Tuyết Sương Linh đặt trước miệng, khẽ cười nói "A Linh, ngươi xem ai thích hợp?"
Tuyết Sương Linh cố gắng bỏ qua cảm giác quái dị trên tai, đem tinh thần tập trung vào trang giấy, nhưng Dạ An Thần không muốn buông tha Tuyết Sương Linh, hai tay liền theo vạt áo dò đi vào, các áo lót vuốt ve đậu đỏ trước ngực nàng.
Vòng eo Tuyết Sương Linh mềm nhũn, không phòng bị ngã vào lòng Dạ An Thần, mặt đỏ lên "Bệ... bệ hạ..."
"A Linh, mấy ngày nữa là sinh nhật của ta, ngươi tặng ta cái gì a?" Cực nóng hô hấp dừng trên cổ, đôi môi ấp áp đặt lên, Dạ An Thần cười khẽ, nếu nàng nhớ không lầm, đây là lần đầu nàng thu lễ vật của Tuyết Sương Linh đi?
Trước kia, thân phận Tuyết Sương Linh rất thấp không thể tặng, nhưng hiện tại không giống.
"Ta... ta là của bệ hạ." Tuyết Sương Linh mềm nhũn nói, toàn bộ thần thể nhuyễn thành nước, ngữ điệu cũng là ôn nhu mị mị.
Dạ An Thần hô hấp bị kiềm hãm, lại ra tay "Ngươi vốn là của ta. Sinh nhật ngươi tặng ta cái gì?"
Tuyết Sương Linh mê mang nhìn nàng, trước kia nàng từng chuẩn bị qua, nhưng không tặng, sau đó sẽ không chuân bị, năm nay cũng không chuẩn bị.
Dạ An Thần cắn cổ nàng một ngụm "Mặc kệ, ta muốn quà."
"Ân." Tuyết Sương Linh ứng.
Hai người hồ nháo trong chốc lát, Dạ An Thần sửa sang quần áo cho Tuyết Sương Linh, cùng nàng nhìn báo cáo.
Ám vệ điều tra rất rõ ràng, những tộc nhân vào kinh đều có điều tra, có lẽ vì thời gian không nhiều, nên nội dung cũng không đầy đủ, nhưng cửa hàng của các thế lực bí mật chiếm hai phần ba thiên hạ, hai bên hợp tác, cũng điều tra được tám chín phần.
Đem những hài tử không thích hợp mang ra, Dạ An Thần tuyển mười tám hài tử vào cung, bao gồm Dạ Tư Nhiễm.
Đem hài tử cho An Tử Thuần, phân phó hắn tự mình mang hài tử tiến cung.
An Tử Thuần khom người ứng.
Dạ An Thần tuyển nhiều hài tử như thế, cũng vì che lấp Dạ Tư Nhiễm, nàng thật sự rất chói mắt.
Hơn nữa, dù thiên phú không sai, nhưng Dạ Tư Nhiễm có hợp làm nữ đế hay không vẫn chưa biết được.
Nàng quá nặng tình, đây là chuyện tốt, cũng là chuyện xấu.
Vua của một nước, cần phải lý trí xử lý công việc, không thể làm tình cảm riêng tư ảnh hưởng, tỷ nhất kiếp trước của mình.
----------------------------------------


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện