Nông Kiều Có Phúc

Cậu Ruột


trước sau

Advertisement
*

Trần A Phúc vỗ lưng Vương thị nói: "Nương, con biết rõ, con đương nhiên là thân khuê nữ của cha.

Nếu con không phải là thân khuê nữ của cha, sao ông có thể đối tốt với con như vậy..."

Đỡ Vương thị ngồi xuống giường, lại bưng nước tới, nhúng khăn để cho bà rửa mặt sạch, chậm rãi khuyên giải.

Trông thấy tâm tình Vương thị hơi chút khá hơn, Trần A Phúc lại hỏi: "Nương, con còn có một cậu ruột?"

Vương thị nghẹn ngào gật gật đầu, nói: "Cậu con gọi là Vương Thành, nhỏ hơn nương sáu tuổi.

Hắn vừa một tuổi, thân nương của ta liền ngã bệnh chết đi ..."

Nương của bà trước khi chết, còn kéo tay Vương thị nói: "Quyên Nương, cha con không đáng tin cậy, con nhất định phải tìm cách nuôi đệ đệ lớn thành người, để hắn đón dâu sinh con."

Vương Quyên Nương bảy tuổi trịnh trọng cam kết, sẽ nuôi lớn đệ đệ.

Sau khi mẫu thân chết, cha bà Vương lão hán càng thêm trầm mặc ít nói, trừ làm việc ra, ít ỏi nói một câu.

Tiểu Quyên Nương tựa như tiểu mẫu thân chăm sóc tiểu Vương Thành, mặc dù ngày trôi qua rất khổ cực, nhưng hai tỷ đệ coi như vui vẻ.

Về sau, Vương lão hán cưới Đinh thị, ngày tốt lành của hai tỷ đệ liền kết thúc.

Đinh thị theo chân bọn họ là cùng thôn, đều là người Tiên Hồ thôn.

Bởi vì lúc làm cô nương liền thích lui tới cùng nhóm hậu sinh, để cho người nhà chiếm chiếm tiện nghi được vài văn tiền, danh tiếng đặc biệt không tốt.

Đặc biệt là bị người ta bắt gặp mụ cùng một người đàn ông có vợ ôm cùng một chỗ ở trong rừng, danh tiếng liền triệt để thối, mãi cho đến hai mươi mấy tuổi cũng không gả ra ngoài.

Về sau, mụ liền thông đồng lên cha Vương thị.

Đinh thị vừa lười lại ham ăn, cha Vương thị Vương lão hán lại nhu nhược.

Từ đó về sau Vương thị liền mặc không đủ ấm ăn không đủ no, còn phải đi sớm về tối làm việc, thậm chí còn phải chịu đánh.

Mặc không đủ ấm ăn không đủ no Vương thị không sợ, ngày ngày làm việc cũng không sợ, bị đánh chịu mắng đều tình nguyện chịu, nàng chỉ sợ mình không nghe lời một cái thì Đinh thị bán đệ đệ ba tuổi.

Bởi vì, nàng có một lần vụng trộm nghe Đinh thị đang gây gổ cùng Vương lão hán, nói mụ gả vào cửa Vương gia lại ngay cả một cây trâm bạc Vương lão hán cũng chưa từng mua cho mụ.

Còn nói trong nhà nghèo đến ngay cả cơm đều ăn không nổi, còn không bằng bán Vương Thành đi cho người ta, để hắn cũng có thể ăn cơm no.

Mụ khi đó ngược lại không nghĩ tới muốn bán Vương thị, bởi vì Vương thị đã chín tuổi, có thể làm rất nhiều việc.

Vương lão hán không đồng ý, bản thân chỉ có một nhi tử như vậy, nếu như Đinh thị không sinh ra nhi tử, nhà mình ngay cả người nối dõi tông đường cũng không có...

Về sau, Vương thị mặc kệ đi nơi nào làm việc, cũng sẽ mang theo đệ đệ trên người.

Một năm sau, Đinh thị đã mang thai, ánh mắt nhìn Vương Thành càng thêm bất thiện, hù dọa Vương thị ngay cả ngủ cũng ôm Vương Thành thật chặt.

Lúc này, Trần gia thôn bên cạnh vừa ý Vương thị, muốn mua nàng đi làm con dâu nuôi từ bé.

Đinh thị nghe nói có năm lượng bạc, cười nở hoa, cái giá tiền

.

Truyện convert hay : Vô Địch Thiên Đế

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện