Nông Gia Cổ Đại

Chương : 23


trước sau

Advertisement
Nông Gia Cổ Đại - Chương 23:

Edit: Trí Tín

---------------------

Nghĩ như vậy, Chu Di cảm thấy mình cùng Chu lão nhị cũng có chút đồng bệnh tương liên, kiếp trước thời điểm hắn ba tuổi, Mẹ nhiễm bệnh qua đời, về sau Cha lại lấy người khác, sinh ra em trai. Mẹ kế đối với hắn cũng không khắc nghiệt, chỉ là khách khí, phụ thân ở bên ngoài vội vàng sự nghiệp cũng không rảnh trông coi gia đình, sau này hắn lại cùng người nhà càng đi càng xa, về đến nhà hắn càng thêm cảm thấy mình chính là một người khách, mà bọn họ mới là người một nhà, cứ lạnh như băng như vậy, quan hệ gia đình làm hắn hít thở không thông.

Có lẽ vì để bồi thường hắn đời trước thân duyên bạc nhược, nên đời này mới xuyên về cổ đại làm nhi tử của Chu lão nhị cùng Vương Diễm.

Ồn ào nhốn nháo một ngày thật mau qua đi, ngày hôm sau chân chính là ngày sinh thần của Chu lão gia tử, Chu gia từ sớm đã dọn xong bàn, chờ khách nhân tới cửa.

Chu gia tại Hạ Loan thôn tuy rằng không tính là địa chủ, nhưng xác xác thật thật là hảo nhân gia, người tới ăn uống rất nhiều.

Khách nhân tới cửa có người đưa mấy cái trứng gà, có người đem theo túi lương thực nhỏ, hoặc là một ít đồ dùng vật dụng thường ngày, thậm chí còn có người cầm theo bó rau dại liền tới cửa.

Chu mẫu đứng thu lễ ở một bên, thấy lễ vật nhiều, liền cho người ta một gương mặt tươi cười, thấy người keo kiệt, cũng không ngại cho người ta một ánh mắt xem thường.

Có điều người ta cũng đâu biết xấu hổ, nếu không sao lại lấy ít đồ vật như vậy liền tới cửa, có thể thấy được da mặt cũng đủ dày, nhìn Chu mẫu như vậy người ta căn bản không để trong lòng, vẫn là ăn ăn uống uống giống nhau không lầm.

Chu lão gia tử ăn mặc xiêm y mới tinh ngồi trong nhà chính, còn có một số người tổ lão bối phận cao ngồi cùng nhau, hưởng thụ lời khen tặng của mọi người.

"Muốn nói trong thôn của chúng ta có tiền đồ nhất chính là lão nhị, nhìn xem, nhà ngói lớn như vậy, con cháu nhiều như vậy, trong nhà còn có hai người đọc sách, cuộc sống này... Tấm tắc, có tư có vị a." Một người nói.

Những người khác cũng đón ý nói hùa theo, Chu lão gia tử cười đến nếp nhăn trên mặt cũng nhiều hơn mấy cái.

"Thôi đi, mệnh của chúng ta chính là không được tốt, nếu mà kiếm được một người tức phụ nhi có tiền, nói không chừng cuộc sống này cũng là của chúng ta?"

Gương mặt tươi cười của Chu lão gia tử xoát cái liền cứng đờ. Cuộc đời ông hận nhất chính là bị người ta nói ông dựa vào tức phụ nhi mà làm giàu.

Edit: Trí Tín

"Lão nhị, lão tứ uống say nói mê sảng đó, ngươi không cần để ở trong lòng!" Người còn lại nhìn thấy sắc mặt Chu lão gia tử thay đổi, vội pha trò nói.

Chu lão gia tử gượng cười: "Không đâu, không đâu." Chỉ là sau đó liền không thấy lại gương mặt tươi cười nữa, nhìn chung cảm thấy hôm nay người tới đều đang cười nhạo ông dựa vào nữ nhân mới có được ngày lành như hôm nay.

Thời
Advertisement
điểm bọn họ nói chuyện, Chu Di vừa lúc đi ngang qua, nhìn thấy sắc mặc Chu lão gia tử cứng đờ, sờ sờ cằm, hắn nghĩ là hắn đã biết nguyên nhân vì sao Chu lão gia tử lại không quan tâm đối với Chu lão nhị.

Nói trắng ra Chu lão gia tử chính là một con phượng hoàng nam, hưởng thụ chỗ tốt của thân nãi nãi Chu Di mang đến, lại sợ người khác nói ông dựa vào nữ nhân, Chu lão nhị chính là bị giận chó đánh mèo.

Ai, kỳ ba vô luận ở nơi nào cũng có a.

Chu gia đãi tiệc rượu cũng coi như thượng cấp, mọi người ăn uống đều vừa lòng, sôi nổi nói: "Chu gia này của cải thật đúng là rắn chắc, làm một bàn tiệc rượu này, làng trên xóm dưới có mấy ai làm được thể diện như vậy!"

"Ai bảo người ta mệnh tốt chứ, tìm được một người tiểu thư có tiền, ai mà không biết vị tiểu thư kia mang đến năm trăm lượng bạc tiền qua cửa, năm trăm lượng a, nếu là cho ta, ta bảo đảm ngày qua ngày so với nhà này còn rực rỡ hơn!"

Vốn dĩ Chu lão gia tử đang cười tiễn khách, nghe xong, lại phải chịu một đòn ngay tim, Chu Di xem mà buồn cười.

Khách khứa về hết, để lại hỗn độn đầy đất, bởi vì đồ ăn hôm nay nước luộc rất nhiều, Vương Diễm không dám tự tiện thu thập, phải đợi Chu mẫu tới phân phối công việc.

Chu mẫu phân công một nhà nhị phòng quét tước sân bãi, đến nỗi việc thu thập chén đũa cũng phải lén giao cho mấy người tức phụ khác, đồ còn dư lại hôm nay cũng nhiều, bà sợ Vương Diễm trộm giấu đồ ăn.

Vương Diễm cũng không thèm so đo với Chu mẫu, mang theo mấy đứa nữ nhi dọn dẹp bàn ghế. Các nàng mấy người làm việc nhanh nhẹn, qua một lát liền đem công việc thuộc bổn phận làm xong.

Lý Nhị Muội đang rửa chén, thấy Vương Diễm mang theo mấy đứa nữ nhi định rời khỏi, vội nói: "Đại Nha Tam Nha, mau tới giúp đại bá mẫu, các ngươi xem, còn nhiều chén như vầy nè!"

Đại Nha tính tình nhu thuận, hơn nữa giúp đại phòng tam phòng làm việc đã là thói quen, cũng không cảm thấy gì, nghe Lý Nhị Muội nói như vậy, liền phải ngồi xổm xuống hỗ trợ rửa chén.

Chu Di nhìn Lý Nhị Muội mà ngứa mắt, tuy rằng rửa chén là chuyện nhỏ, nhưng dựa vào cái gì Chu Thục có thể tỉnh bơ ngồi ở trong viện cái gì cũng không làm, ngược lại còn muốn sai sử mấy người tỷ tỷ của hắn.

Edit: Trí Tín

Hết chương 23: ./

Truyện convert hay : Ta Là Người Ở Rể
Advertisement

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện