Noãn Tương Thôi

Chương 9


trước sau

9. Hẹn lần nữa (3)

Edit & beta: Anky

Hắn ngồi xuống bên cạnh Cố Thanh Nghi, gọi một ly cà phê đen, “Trường học có việc chậm trễ, cho nên mới tới muộn.” Hắn giải thích nói.

Kỳ thực Cố Thanh Nghi căn bản không quan tâm vì sao hắn tới muộn, ngược lại sự xuất hiện của hắn mới làm cô càng ngạc nhiên hơn, không phải hắn tránh còn không kịp sao?

Thật ra Từ Trí Thâm vốn không muốn tới, nhưng nghĩ đến buổi tối cha Từ chắc chắn sẽ gọi điện thoại cho cha Cố, đến lúc đó về nhà không khỏi lại là một trận trách mắng.

Cần gì phải vậy, dù sao chỉ là ăn một bữa cơm cũng không phải mất đi miếng thịt nào. Lại đổi lấy được mấy ngày sống yên ổn, Từ Trí Thâm cảm thấy rất là có lời.

Không ngờ nha đầu này hôm nay thoạt nhìn lại đẹp rực rỡ hơn nhiều, tuy rằng vẫn là vẻ mặt trẻ con, nhưng sau khi trang điểm một chút vẫn có thể nhìn ra nhan sắc về sau này. Không giống dáng vẻ học sinh quê mùa của ngày hôm qua kia.

“Không sao mà.” Cố Thanh Nghi cong môi, đưa lọ đường tới trong tầm tay hắn.

Từ Trí Thâm có chút kinh ngạc nhìn cô một cái, “Cảm ơn.” Hắn nói.

Hắn gắp một viên đường ra bỏ vào trong ly, nhẹ nhàng quấy hai vòng.

Một tay Cố Thanh Nghi chống cằm, nghiêng đầu nhìn hắn cười, hệt như một cô gái si mê khi thấy thần tượng.

Một tiếng rầm vang lên, hấp dẫn đến lực chú ý của hai người.

“Tôi đi hút điếu thuốc, hai người trò chuyện đi.” Cố Quân Lệ buông báo trong tay xuống, đứng dậy rời khỏi quán cà phê.

Anh đi đến bên xe, mở cửa ngồi vào trên ghế điều khiển. Từ trong xe lôi ra một hộp thuốc lá, anh lấy một điếu ra ngậm ở ngoài miệng, tách một tiếng xoẹt một que diêm.

Đang muốn đưa đến bên miệng, bỗng nhiên nhớ tới gì đó, anh phất phất que diêm trên tay, dụi tắt nó rồi ném ra ngoài xe.

Cô không thích anh hút thuốc, đặc biệt là ở trong xe.

Anh quay đầu nhìn qua từ cửa sổ xe, có thể thấy quán cà phê cách đó không xa, hai người bọn họ ngồi ở bên cửa sổ còn dựa vào rất gần, không biết đang nói chuyện gì. Cố Thanh Nghi cười đến không khép miệng được, bộ dáng thực sự vui vẻ.

Trong lòng Cố Quân Lệ càng thêm cảm thấy phiền muộn khó chịu, anh ngậm thuốc bước từ trên xe xuống và đóng sầm cửa lại. Anh dựa vào cạnh cửa, hơi ngửa đầu nhìn bầu trời tối đen rồi châm lửa hút thuốc. Anh tự giễu cười một tiếng.

Cô sẽ còn quan tâm đến sao?

Trong bóng tối đôi mắt anh là một mảnh đêm đen, chỉ có ánh lửa lúc sáng lúc tối thỉnh thoảng phản chiếu lên làn khói mờ trên gương mặt anh…

(Truyện được edit phi lợi nhuận bởi Anky và chỉ đăng tải trên


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện