Noãn Tương Thôi

Chương 5


trước sau

5. Tốt nhất

Edit & beta: Anky

Cô nhớ tới lúc hai người trở về vào buổi tối. Đối mặt với hỏi han của cha, cô đã tươi cười xán lạn.

“Rất vui vẻ ạ!” Cô nói. Cố Quân Lệ ở bên cạnh nghiêng đầu nhìn cô, mím môi không nói gì. Vậy nhưng cha lại thật sự vui mừng, cảm thấy chính mình không tìm lầm người.

Sau khi rời khỏi đại sảnh, cô đứng trên đầu cầu thang lầu hai, có thể nghe thấy giọng nói trầm thấp của Cố Quân Lệ khi nói chuyện cùng cha Cố. Có lẽ là cuộc đối thoại không mấy suôn sẻ, giọng nói trầm ổn ban đầu của anh dần dần có chút dao động.

Khi anh quay bước ra ánh đèn mờ ảo cũng không che giấu được sương mù trên khuôn mặt anh, lúc thấy cô đang ngồi ở chỗ rẽ cầu thang lầu hai, bước chân anh thoáng dừng lại, rồi né qua cô đi lên lầu.

Cố Quân Lệ đứng yên thật lâu trên ban công, ánh đèn thành thị nơi xa dần dần mờ đi, chỉ có thể thấy mấy tia đèn nho nhỏ, lúc sáng lúc tối, còn lại tất cả đều là u ám, giống như tâm tình của anh lúc này.

Anh không thích Từ Trí Thâm, có lẽ không chỉ bởi vì hắn ngạo mạn vô lễ, mà nhiều hơn hẳn là vì thái độ của Cố Thanh Nghi đối với hắn. Cô dường như rất thích hắn, cô nói hắn thú vị, cũng vui sướng khi ở chung với hắn…

Vui sướng? Anh cười khẽ một tiếng. Cô em gái này của anh từ nhỏ đã khác với người ta, đơn thuần và khó hiểu, cô luôn có một sự ưu ái không hiểu được đối với những vật việc mới lạ.

Nhưng anh gần như không có biện pháp với cô. Cha lại chỉ luôn quan tâm đến những yêu ghét của cô, đối với nghi ngờ mà anh đưa ra cũng không thực sự để ý. “Văn nhân mà, luôn có chút tùy ý, không phải chuyện gì đáng lo cả.”, cha nói.

Trước kia anh luôn cho rằng cô sẽ vẫn mãi ở bên cạnh anh, hiện tại mới phát hiện những điều này đã vượt xa tầm kiểm soát của anh, đặc biệt là trái tim cô…

Lúc Cố Quân Lệ tiến vào, phát hiện Cố Thanh Nghi đã ngủ rồi. Cô đang nằm nghiêng người đối diện với ban công, ôm chăn bông trong ngực, hô hấp đều đều và ngủ ngon lành.

Anh thay áo ngủ xong, đứng ở mép giường nhìn cô một hồi lâu, cuối cùng, anh nhẹ nhàng xốc chăn của cô lên và ngồi xổm người xuống, bàn tay tiến đến dưới lưng cô, muốn bế cô lên.

Cánh tay cô vốn đang rũ ở bên người, chợt giống như sợi dây mây vươn ra từng chút cuốn lấy cổ anh. Cố Thanh Nghi mở to mắt, con ngươi sáng tỏ một mảnh, cô nói: “Đêm nay em muốn cùng ngủ với anh.”

Thì ra vừa rồi cô vẫn chưa ngủ, Cố Quân Lệ thở dài, một lần nữa đặt cô lại trên giường. Đắp chăn đàng hoàng xong, anh vòng đến một bên khác xốc chăn lên nằm xuống, chiếc giường mềm mại hơi lún xuống bởi vì trọng lượng của anh.

Giường rất lớn, anh ngủ ở mép giường, cách xa cô giống như Sở hà Hán giới*. Cố Thanh Nghi nghiêng người lăn đến, nhấc một cánh tay của anh lên làm gối đầu, cả người chui vào trong lồng ngực anh, gắt gao dán chặt vào anh: “Em muốn thế này cơ.”

(*Sở hà Hán giới: chính là con sông ngăn cách trong bàn cờ tướng. Đây chính là con sông vạch định biên giới cho nước Sở và Hán trong lịch sử Trung Hoa xưa.)

Cố Quân Lệ rũ mắt xuống nhìn cô, đẩy bả vai cô dời ra: “Như vậy không tốt, A Noãn.”

Cố Thanh Nghi liền đem cả chân gác lên trên người anh, hai cánh tay ôm chặt lấy eo anh, mặt chôn ở bên gáy anh.

“Vẫn phải như vậy.” Cô mơ hồ lẩm bẩm ở bên tai anh và duyên dáng ngáp một cái.

Có đôi khi ở trước mặt anh cô tựa như một kẻ vô lại, Cố Quân Lệ nghĩ thầm, nhưng anh vĩnh viễn không có cách nào đối với cô…

“Có phải anh không thích em lấy chồng không?” Trong bóng tối truyền đến âm thanh mềm mại của cô.

Anh trầm mặc hồi lâu, mới nói: “Anh ta không thích hợp với em.” Giọng nói thực bình đạm, giống như thật sự là một trưởng bối đang đưa ra lời khuyên cho tiểu bối.

Trong bóng đêm đôi mắt cô sáng lấp lánh hỏi anh: “Vậy ai thích hợp với em?”

Thời gian dài đến lúc làm Cố Thanh Nghi cho rằng anh đã ngủ, giọng nói trầm thấp của Cố Quân Lệ lại vang lên: “A Noãn, em xứng đáng được điều tốt nhất…”

Một câu ngắn ngủn của anh giống như một thanh kiếm sắc bén, đánh nát trái tim giả vờ kiên cường của Cố Thanh Nghi. Cô lặng lẽ lau đi những giọt nước mắt đang chảy xuống, không để anh nghe thấy tiếng mình nghẹn ngào.

“Ừm, em biết rồi.” Cô nói.

Cuộc đời này người tốt nhất mà cô muốn, chỉ cần một người này thôi…


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện