Nịnh Thần Ăn Chơi Trác Táng: Hoàng Thượng Không Thể Được

Tự Đào Hố Tự Nhảy


trước sau

Advertisement



Cả người Tô Li cứng lại trong phút chốc.

" Hoàng...!Hoàng thượng đang nói gì vậy?" Thanh âm của nàng thấp xuống dễ thấy, cũng không dám ngẩng đầu lên nhìn Tần Dạ Hàn, rũ mắt xuống.

Tầm mắt hắn xẹt qua khuôn mặt nàng.

Hắn đột nhiên điểm mặt nàng, hỏi: " Ngươi có biết tội khi quân xử như thế nào không?"

" Hoàng thượng!" Tô Li nghe vậy tức khắc ngẩng đầu lên, đối diện với ánh mắt của hắn.

Nàng không ngờ Tần Dạ Hàn chỉ liếc mắt một cái đã nhận ra.

Viêm độc đúng là một độc dược khó giải quyết vì người trúng độc khuôn mặt sẽ chậm rãi mà thối rữa mà người giải được độc này cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay.

Mà sẹo trên mặt Tô Li đã có từ lâu, hơn nữa nhiều người nghĩ nàng từ khi sinh ra đã có vết sẹo này.

Cho nên trước nay nàng cũng không chú ý vấn đề này.

Chỉ là...!
" Thỉnh Hoàng thượng thứ tội!" Lúc này Tô Li cũng không kịp nghĩ nhiều, nàng cũng biết Tần Dạ Hàn cực kì thông minh, nên trực tiếp nhận tội cho nhanh.

Khỏi nhiều lời.

" Thứ tội?!" Tần Dạ Hàn không lạnh không nhạt buông lỏng tay ra, đứng thẳng lên cao cao tại thượng mà nhìn Tô Li.


" Tiểu nhân mạng lớn, từng may mắn được Chu thần y cứu mạng." Tô Li không đợi Tần Dạ Hàn nói gì, nói luôn mọi chuyện.

Lúc nói chuyện, nàng hơi nâng mí mắt thấy Tần Dạ Hàn đã lui về ngồi ở long ỷ phía sau long án, thần sắc mặc danh.

" Chu thần y đi khắp nam châu bốn bể, lúc hắn đi tiểu nhân cũng không rõ cho nên hắn đi đâu, tiểu nhân..." Tô Li bình tĩnh lại nói hết đầu đuôi.

Nàng không ngẩng đầu nhìn Tần Dạ Hàn, cứ nhìn mặt đất chằm chằm.

Chuyện Chu thần y nhận nàng làm đệ tử cũng không phải bí mật gì, lúc nàng về kinh thành Tô Thái cũng biết.

" Tiểu nhân thực sự không biết." Nàng nói nửa thật nửa giả, kì thật, Chu Dịch đi đâu nàng không hề biết.

Vậy nên cũng chẳng có gì sai.

" Lá gan ngươi rất lớn." Tay Tần Dạ Hàn vịn vào long ỷ.


Tô Li nghe vậy cứng người, không nói thêm gì.

" Thế tử gia ngươi cũng dám đánh, có phải ngươi sống đủ lâu rồi?" Tiếng Tần Dạ Hàn âm trầm làm Tô Li run lên.

" Hoàng thượng thứ tội!" Nàng lại một lần nữa gần như nằm xuống mặt đất, cắn chặt răng nói: " Chỉ là chuyện hôm nay tiểu nhân không thấy mình sai, nếu lặp lại, tiểu nhân vẫn sẽ động thủ như thế."
Thanh âm của nàng không nhỏ, trong Ngự thư phòng nghe cực rõ ràng.

Nháy mắt không ý như đông lại đến đáng sợ.

Ánh mắt Tần Dạ Hàn lạnh lẽo nhìn xuống bóng hình dưới sàn, không, hắn gần như ghé xuống Tô Li dưới mặt đất.
Update: 4/9/2020.



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện