Nịnh Thần Ăn Chơi Trác Táng: Hoàng Thượng Không Thể Được

Đối Thượng Đối Tử


trước sau

Advertisement



Lam Thủy Yên nghe Tô Li nói xong, sửng sốt một chút, nàng chưa kịp phản ứng gì đã thấy Tô Li nói thêm.

" Hảo!" Tô Li mỉm mỉm cười, từ trong ngực áo lấy ra tờ giấy lúc nãy nàng vừa viết, nói:
" Vừa hay, ta cũng có một vế đối!"
Lam Thủy Yên nghe vậy, biểu tình trên mặt thay đổi trong chớp mắt, liếc xuống nhìn Tần Mộ Băng ở dưới.

" Thủy Yên cô nương từ từ mà xem." Tô Li đưa tờ giấy theo hướng tay Lam Thủy Yên, theo sau mà cười.


Nàng cười lên, đôi mắt đào hoa câu hồn híp lại, nhìn càng thêm tuấn mĩ vài phần.

Thấy Tô Li đưa như vậy, Lam Thủy Yên liền nhận lấy tờ giấy, khuôn mặt nhỏ hơi tái nhợt.

Đúng là trước đây nàng có một câu thơ đối, nhờ nó mà nàng còn có chút thanh danh, sau khi lọt vào mắt Tần Mộ Băng, chuyện này đã bị nàng bỏ qua từ lâu.

Bởi vì cũng chẳng ai muốn động đến nữ nhân của Tần Mộ Băng.

Thế mà hôm nay lại có một kẻ lỗ mãng như vậy...!
Lam Thủy Yên nhìn Tô Li, sắc mặt không tốt lắm, khi nàng vừa đánh mắt xuống tờ giấy trên tay, sắc mặt lại càng thêm khó coi.

Này...!Này chỉ là viết chút thôi sao?!
Lam Thủy Yên thường sẽ không thất thố như vậy vì nàng trăm triệu không nghĩ đến sẽ có một người viết ra câu đối khó như vậy đối nàng.


Phải biết rằng, năm đó, không ít tài tử nổi tiếng trong kinh cũng bó tay trước câu đối của nàng.

Thật lâu sau, cũng có vài người đối lại được nhưng bấy giờ Lam Thủy Yên đã là nữ nhân của Tần Mộ Băng, chẳng ai dại đi rước hoạ vào người.

Tô Li bên cạnh nhìn biểu tình của Lam Thủy Yên, cong cong môi cười.

Nét chữ là nàng cố bắt chước theo nét chữ của Tô Li trước đây, nói thật thì Tô Li là kẻ không có tài cán gì, làm sao có thể viết thơ đối.

Chữ thật như quỷ vẽ bùa, mọi người nhìn vào, đều chấn kinh.

Tuy nhiên nếu tỉ mỉ phân biệt thì vẫn có vài điểm khác biệt.

" Vế trên của Thủy Yên cô nương là bóng cây ánh cá trong chậu diễn chi đầu điểu vào nước, vế dưới của ta là tháp quang lạc đàm cua bò chùa đỉnh Phật bắt tôm, không biết Thủy Yên cô nương đối lại như nào?"
Lam Thủy Yên không định đọc câu đối của Tô Li lên nhưng nàng đã đọc trước rồi.


Nàng vừa dứt lời, phía dưới liền ồ lên.

" Nghe thật tinh tế mà!"
" Câu này khó thật!"
" Tiểu sinh thấy câu của Tô công tử nghe rất mới lạ."
......!
Tô Li nói xong thì bên dưới đầy những tiếng bàn tán.

Dù sao, câu của nàng đều nghe tinh tế hơn của Lam Thủy Yên, không chê vào đâu được.
Update:20/8/2020..



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện