Nhiệm vụ sinh đẻ - Full

TIN DỮ ĐỘT NGỘT


trước sau

Advertisement

CHƯƠNG 30: TIN DỮ ĐỘT NGỘT

Giọng nói trầm thấp, nam tính đó, đi vào trong
tai cô khiến cô cảm thấy ngứa ngáy: “Ưm…”

Vùng bụng Bắc Minh Thiện lập tức co cứng
lại.

Nhiều năm nay, anh vẫn luôn duy trì được sự
bình tĩnh, thậm chí còn không dễ dàng để xảy
ra sai sót, nhưng không ngờ đến, sự bình tĩnh
đó lại bị một cô gái ngày nào cũng chống đối
với anh, phá hoại hoàn toàn!

Anh nhớ lại lần đầu gặp Cố Hạnh Nguyên,
lúc đó anh chỉ cảm thấy cô là một cô gái
buông thả, vì vậy mới đá cô xuống giường.

Nhưng anh lại nhận ra, cảm giác được chạm
vào cơ thể cô thật sự rất đẹp đẽ.

Cô gái còn trinh năm năm trước đã sinh Tư
Trình cho anh… Anh vẫn còn nhớ, lúc anh “đi
sâu’ vào cô, cô cũng xinh đẹp như vậy…

Đột nhiên, tiếng điện thoại bên ngoài phòng

kêu lên.

Anh thở ra một hơi, nhẹ nhàng đứng dậy,
nhìn người phụ nữ đang mê man trên giường,
quay người, không chút lưu luyến đi ra khỏi
phòng ngủ.

Trong cơn mơ màng, dường như Cố Hạnh
Nguyên nghe thấy tiếng điện thoại kêu.

Sau đó, trong bóng tối, cô thấy bóng người
kia đột nhiên rời cô mà đi, không biết tại sao,
giấc mơ này rất chân thực.

Cô rất muốn mở miệng giữ anh lại, đừng đi…
đừng đi…nhưng cho dù cô có kêu lên như thế
nào, cũng vẫn không có chút sức lực, không
thể phát ra tiếng…

xx**

Bên ngoài phòng, Bắc Minh Thiện cầm điện
thoại lên, dãy số quen thuộc đó phản chiếu lên
ánh mắt anh.

Ánh mắt lạnh lùng của anh trở nên ấm áp,
nhấn nút nghe máy.

“Alo…”

Không lâu sau, anh cúp máy.

Anh quay người lại nhìn Cố Hạnh Nguyên
trong phòng vừa đi vào giấc ngủ sâu.

Ngay lập tức, căn phòng lại trở lại dáng vẻ
yên tĩnh.

Không khỏi cười khổ một tiếng, không ngờ
cũng có lúc anh không được thoả mãn dục
vọng.

Sau đó, anh cầm chiếc áo khoác trên sofa
lên, sợ bản thân sẽ không kìm chế được mà
làm gì với người phụ nữ trong phòng, anh
không quay đầu lại lập tức rời đi…

x*

Sáng sớm hôm sau, Cố Hạnh Nguyên tỉnh
dậy, cả người cô đau nhức như nới bị xe tông.

Mở mắt ra, trước mắt cô là một căn phòng
xa xỉ không nhiễm chút bụi nào, dường như
xung quanh còn có hơi thở của đàn ông,
vương vấn quanh mũi cô.

này không?”

“Tai nạn tối qua của cậu hai Bắc Minh, người
phụ nữ trong xe rốt cuộc là ai, anh có thể cho
chúng tôi một đáp án chính xác không…”

Bắc Minh Đông nhíu mày, gương mặt đẹp
trai sa sầm xuống.

Từ đầu đến cuối, anh không nói một lời nào.

Dưới sự bảo vệ của vệ sĩ, anh vượt qua khỏi
vòng vây của hàng trăm phóng viên, nhanh
chóng lên xe rời đi…

Sau đó, các phóng viên không nhận được
bất cứ câu trả lời nào, đành phải trắng tay lần
lượt ra về, chỉ còn lại một người phụ nữ xinh
đẹp đứng nguyên tại chỗ, sắc mặt trắng bệch.

—————————-



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện