Nhị Thiếu Tà Ác

Nữ Nhân, Em Dám Đào Hôn!


trước sau

Advertisement

Sáng sớm ngày hôm sau, bữa cơm sáng của nhà họ Cố vẫn diễn ra như bình thường, Cố Thanh Hoa thì đang lật lật đọc tờ báo kinh tế, còn Cố Tư Thành và Cố Niệm Niệm đang dùng cơm.

“Niệm Niệm, lát nữa đi với anh hai một chuyến, anh có đồ muốn tặng cho em.” Hiếm lắm mới thấy Cố Tư Thành nói chuyện nghiêm túc với Cố Niệm Niệm như vậy.

“Dạ.” Cố Niệm Niệm không hề nghĩ gì mà đồng ý ngay lập tức, nhưng Cố Thanh Hoa lại có chút bất an, anh giương đôi mắt thăm dò nhìn về phía Cố Tư Thành, nhưng chỉ nhìn thấy anh ta nhún nhún vai rồi thong thả nói: “Em gái sắp kết hôn rồi, làm anh trai thì cũng phải có chút thành ý chứ.”

Cố Thanh Hoa không nói gì cả, anh mặc áo khoác lên rồi đi làm, cho đến khi bóng hình của anh mất hút ngoài biệt thự, Cố Tư Thành mới dắt lấy tay Cố Niệm Niệm rồi nói: “Chúng ta cũng xuất phát thôi.”

Cố Niệm Niệm để Cố Tư Thành tuỳ ý dắt mình lên xe, lúc cô vừa mới an toạ thì Cố Tư Thành bỗng nhiên khoá cửa xe lại, sau đó không nói không rằng mà phóng xe đi như bay!

Hướng đi của họ càng lúc càng đi xa khỏi thành phố, đáy lòng Cố Niệm Niệm chợt dấy lên một tia bất an.

“Anh hai, chúng ta đi đâu vậy?”

“Đưa em đi sân bay.”

“Tại sao lại đi sân bay? Anh hai, ngày mốt em phải kết hôn rồi.” Cố Niệm Niệm kinh ngạc nhìn Cố Tư Thành, đầu óc cô trong phút chốc liền trở nên mù mịt.

“Anh là vì muốn tốt cho em thôi! Em là vì anh và anh cả nên mới kết hôn đúng không?” Dưới ánh mặt trời, khuôn mặt với ngũ quan tuấn dật của Cố Tư Thành càng hiện lên lung linh, khí chất tuấn lãng thoát tục của anh thật khiến người ta không rời nổi mắt.

“Anh hai, anh đừng làm loạn nữa mà! Hôn sự của hai nhà như đinh đã đóng vào cột rồi, chúng ta mau về thôi!”

“Niệm Niệm, Kỷ Gia Phong chính là một con sói đội lốt cừu non đó, anh tuyệt đối không cho phép em gả cho một tên đàn ông như hắn!”

Cố Niệm Niệm đỏ mặt, trong lúc cuống cuồng cô đã chợt vạ miệng: “Anh hai! Em và Kỷ Gia Phong đã xảy ra chuyện đó rồi!”

“Em nói cái gì!” Cố Tư Thành hung hãn đạp phanh, khiến chiếc xe dừng lại đột ngột---

Anh quay đầu nhìn qua Cố Niệm Niệm, đôi mắt sắc bén đã nhuộm lên một màu lửa giận, anh luôn nghĩ Cố Niệm Niệm đồng ý gả cho Kỷ Gia Phong là vì công ty, nhưng…

“Là lần trước em đi cả đêm mà không về, lần em đi tham gia yến tiệc với chị An đó…”

Cố Tư Thành nhìn Cố Niệm Niệm với ánh mắt thảng thốt, sau đó anh đột nhiên dùng sức nện thẳng vào chiếc vô lăng: “Đáng chết! Anh phải giết chết tên rác rưởi đó!”

“anh hai, có những duyên phận là do trời cao sắp đặt mà, mau đưa em về đi, em sẽ không đào hôn đâu…” Cố Niệm Niệm nở nụ cười chua xót, cô còn chưa được dứt lời thì xung quanh liền truyền tới những tiếng phanh xe ken két—-

Có vài chiếc xe địa hình đang vây xung quanh xe của họ.

“Anh hai, anh nhìn kìa…”

Chiếc xe sang trọng ở giữa đột nhiên mở cửa ra, một người đàn ông cao lớn khoác trên mình một chiếc áo khoác đen bước xuống, Cố Tư Thành nhìn thấy khuôn mặt tuấn tú lãnh khốc của anh ta thì liền híp mắt lại.

“Niệm Niệm, em ngồi yên ở đây, để anh xuống xem thử.”

Cố Niệm Niệm gật đầu, khi ánh mắt cô chạm vào đôi con ngươi lạnh lẽo âm tà của người ngoài xe kia thì liền sợ hãi, khiến cho cả người cô phải co quắp lại, cô căng thẳng dán mắt vào từng cử động của Cố Tư Thành và tên đàn ông kia.

Hai người đàn ông xuất sắc cao lớn như nhau đứng chung một chỗ, khí thế bất phân thắng bại.

“Kỷ Thiên Hạo? Anh muốn gì?”

Kỷ Thiên Hạo nhìn anh đánh giá từ trên xuống dưới, hàng lông mày anh khẽ giật giật, anh nở nụ cười lạnh khinh bỉ: “Anh là một trong hai tên khốn thất bại của nhà họ Cố đó sao?”

“Anh nói ai thất bại? Dám sỉ nhục anh cả tôi, anh không muốn sống nữa đúng không?” Cố Thanh Hoa luôn là thần tượng mà Cố Tư Thành sùng bái nhất, bây giờ nghe thấy có người dám sỉ nhục anh trai anh, anh đương nhiên là sẽ sùng lên như mèo bị giẫm phải đuôi rồi.

“Nói hai người các anh đó.” Thanh âm anh trầm thấp mà nhẹ nhàng, mang đến cho người khác một cảm giác áp bức không nói thành lời.

“Kỷ Thiên Hạo, tôi cảnh cáo anh đừng có mà vênh váo, nếu không sẽ tự gánh lấy hậu quả đó…”

Kỷ Thiên Hạo không nói gì cả, chỉ đứng đó lặng lẽ nở một nụ cười lạnh lùng, toàn bộ người anh đều toát lên một loại bá khí vương giả, anh giương đôi mắt lạnh lẽo tựa băng sương nhìn Cố Tư Thành, trong lúc anh ta còn đang luôn miệng quát tháo không ngừng thì Kỷ Thiên Hạo đột nhiên giơ một nắm đấm đấm thẳng một quyền vào Cố Tư Thành—-

“Á—-”

Cố Niệm Niệm đang căng thẳng co rúc trong xe thấy vậy liền gào lên.




trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện