Nhân Vật Phản Diện Thật Ngoan

Tiểu Vô Danh Của Ta, Ngươi Thật Lợi Hại (36)


trước sau

Gân xanh trên trán Thẩm Anh Bác nổi lên.


Hắn. Đương. Nhiên. Không. Quên!


Nhưng mà hắn căn bản không tin, bản thân là một mỹ nam như vậy lại chia tay vì cái lý do quái quỷ đó. Nhất định là có một nguyên nhân khác mà Ngọc Phồn Tinh chưa nói.


" Anh không tin! Phồn Tinh, hai chúng ta đều là mối tình đầu. Anh và em đều không phải là người tùy tiện trong tình cảm, nếu không có chuyện gì anh còn muốn chúng ta kết hôn sinh con, răng long đầu bạc. "


Thẩm Anh Bác cũng thật là ác độc với chính mình.


Rõ ràng hận không thể bóp chết Phồn Tinh, nhưng mà lời nói ra lại thành tình cảm chân thành như vậy.


Hơn nữa hắn lợi hại hơn những quý tử đào hoa kia ở chỗ. Lúc hắn hứa hẹn với con gái người ta, sẽ ảo tưởng đến bản thân sau này thật sự sẽ kết hôn rồi sinh con với cô gái đó, kết thành vợ chồng, răng long đầu bạc. Khiến cho cô gái đó cảm thấy hắn cực kỳ nghiêm túc, hết mực yêu thương cô, cô gái nào lại có thể kháng cự lại cái này?


" Ta không cần! "


Lão đại trực tiếp từ chối, hoàn toàn không chừa lại mặt mũi!


Chém đinh chặt sắt, vô cùng dứt khoát!


Giọng điệu cự tuyệt kia, cứ như là... Sợ Thẩm Anh Bác ăn vạ mình!


" Lúc trước răng dính rau, đã xấu. Bây giờ, ngươi còn mập, lại càng xấu. " Hơn nữa ánh mắt hắn một chút cũng không trong sáng. Vừa không ngốc, vừa không nghe lời, lúc nói chuyện với cô cũng không có ngại ngùng.


Người như thế rất thông minh, cho nên Phồn Tinh không thích.


Nhìn đi, Sưu Thần Hào biết mà!


Cái tam quan này của cô rõ ràng là phát triển trên chỉ số thông minh, từng chút từng chút một hoàn thiện, hoàn toàn không cho người khác có cơ hội tác động ảnh hưởng vào. Trong tiềm thức của cô cảm thấy không thích ai, thì sẽ bắt đầu đào hố kẻ đó...


Hơn nữa con gấu nhỏ này đào hố---


Cô tự lấy mình là tâm, đào ra xung quanh thành một hình tròn, tự cô lập mình trên đảo hoang. Cô không thích kẻ nào, kẻ đó mà đến gần cô thì sẽ rớt vào trong hố. Đến một tên rớt một tên...


360 độ không góc chết!


Sau khi ngươi rớt xuống hố cô sẽ ngồi ở trên đảo hoang kia, nhìn chằm chằm xuống ngươi.


Nếu như ngươi không giãy giụa trèo lên thì thôi, cùng lắm làm một tên yếu gà xui xẻo.


Nhưng nếu như ngươi muốn trèo lên mà nói, cô sẽ cảm giác được nguy cơ, sau đó không do dự lấp kín miệng hố, chôn ngươi trong đó.


Sưu Thần Hào cảm thấy Thẩm Anh Bác rõ ràng là rớt xuống hố rồi, nhưng lại cố gắng trèo lên.


Khiến nó nhìn tới thật nhịn không được có một chút đồng cảm.


" Ta không thích, đồ xấu xí. "


Xấu xí, không phải là nhìn mặt. Mà là nhìn tâm, tâm đẹp thì người đẹp. Tâm xấu xí, thì là mặt to.


Cô lúc nói câu này còn không nhịn được cười hì hì mấy tiếng.


Cái này mẹ nó ai có thể nhịn được?


Khiêu khích!


Đây chắc chắn là khiêu khích!


Thẩm Anh Bác mặc dù chỉ là con nuôi của Thẩm gia, nhưng từ bé mẹ nuôi đã rất yêu thương hắn, em gái cũng thích hắn, hắn cũng không có đám thân thích thích gây chuyện. Đi ra ngoài người ta còn cung kính gọi một tiếng Thẩm thiếu, nào đã từng bị sỉ nhục như vậy?


Cho dù ' Hệ thống nuôi dưỡng Bá Tổng' có hứa hẹn với hắn chỉ cần sau khi có được Phồn Tinh thì sẽ có được một ngàn điểm tình cảm, nhưng hắn cũng không thể nhịn được, tức giận quay người đi.


Lấy lòng ả tiện nhân này. Hắn! Làm! Không! Được!


Hắn đồng ý tốn chút tâm tư kỹ xảo với những người phụ nữ khác, lấy ít điểm tình cảm cũng không muốn ở chỗ Phồn Tinh rước nhục!


Phồn Tinh cũng là một gấu nhỏ giao xảo, ở sau lưng hắn chậm rãi nói lớn một câu--


" Cố gắng giảm cân! "


Thẩm Anh Bác lúc đó tức giận đến cả khuôn mặt tím đỏ, trên cổ cũng bắt đầu chuyển hồng.


Giảm con mẹ cô!


May là hôm nay hắn tìm Ngọc Phồn Tinh nói chuyện cố ý tìm chỗ vắng người.


Nếu không bị người khác bắt gặp, hắn thật sự nhịn không được mà chém người phụ nữ này thành hai khúc!




trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện