Nguyệt Lão

Chương 31


trước sau

Lưỡi hái rơi xuống mặt đất.

Tôi suýt chút nữa cười lên, bởi vì trên lưỡi hái găm một mũi tên.

Chỉ có Quỷ Thần mới đối đầu được với Quỷ Thần.

“Thần Cupid…”

Tôi nói lẩm bẩm, ngẩng đầu lên.

Trên bầu trời tối tăm quỷ dị, những đôi cánh trắng của Thần Cupid điểm sáng lên như những ngôi sao lấp lánh, ai ai cũng lắp tên giương cung, tôi đoán… Có khoảng vài trăm Thần Cupid!

“Đứng yên! Không được cử động!”

Thần Cupid dẫn đầu hét lớn, bay bên cạnh ông ấy là một cô gái xinh đẹp.

Tiểu Thư Màu Hồng.

“Gió rất lớn rất thuận! Lại đúng lúc gặp được Thần Cupid biết nói tiếng Trung!”

Tiểu Thư Màu Hồng giang tay nói lớn, vẻ mặt vui sướng vô cùng.

“Cám ơn cậu! Có điều không cần nữa rồi!”

Tôi nói to:

“Đừng làm khó cho Thần Chết! Tớ đã buộc lên dây tơ hồng Thất Duyên cho Tiểu Mi rồi!”

Tiểu Thư Màu Hồng sững sờ, đoàn Thần Cupid bên cạnh cô ấy cũng sững sờ.

Những Thần Chết trước mặt cũng sững sờ, sau đó hô lớn:

“Anh em trên trời nhanh đến giúp chúng tôi!”

Ba nghìn Thần Chết thu hồn nạp phách đã ở sẵn giữa không trung lập tức cùng sà xuống, cùng với đoàn Thần Cupid hình thành nên cục diện đối lập nhau, tình hình giằng co căng thẳng.

“Các ngươi không nên can thiệp vào thế hệ Thần của chúng ta!”

Thần Chết trưởng lão nghiêm nghị nói, chỉ huy những Thần Chết khác giương đao hộ thân.

“Tình yêu không có biên giới!”

Một Thần Cupid gốc Hoa nói lớn, một Thần khác cũng nói:

“Tiểu Thư Màu Hồng xa xôi ngàn dặm đến nhờ chúng tôi giúp đỡ, không có trao đổi, chỉ có thỉnh cầu tình yêu! Chúng tôi không có lí do chối từ!”

Thần Chết trưởng lão gào lên:

“Không được quấy rầy chúng tôi đang lúc chấp hành nhiệm vụ quan trọng! Chuyện lần này không có chút liên quan gì đến hệ Thần ở phương Tây các ngươi! Mọi người nhanh chóng loạn đao chém chết Nguyệt Lão kia, sớm quay về với cương vị thu hồn của mình!”

Thần Cupid dẫn đầu lập tức giương cung hét lớn:

“Các ngươi dám?! Chúng ta sẽ bắn các ngươi thành tổ ong!”

Tôi đúng là thụ sủng nhược kinh.

Tiểu Mi ôm lấy tôi từ đằng sau, lo lắng chờ đợi.

Chờ đợi điều gì?

Mẹ kiếp! Tôi không biết…

(Nguyên văn: “Fuck,I don"t know…”)

Hàng trăm Thần Cupid giương cung nhắm về hướng đoàn Thần Chết đông nghịt kia.

Số lượng Thần Chết nhiều gấp mấy lần Thần Cupid, nhưng khoảng cách đôi bên tương đối lớn, có lợi cho việc bắn tên của Thần Cupid, cho dù Thần Chết có xông vào công kích chém giết nhóm Thần Cupid thì trước lúc đó Thần Chết nhất định cũng đã hao binh tổn tướng một lượng lớn.

Thần Chết trưởng lão vô cùng rõ về điểm này, xem ra ông ấy vô cũng sốt ruột, bởi vì “Kế hoạch 921” quan trọng hơn rất nhiều so với việc cá nhân nhỏ nhặt này, nếu như không thể đúng giờ hoàn thành việc thu nhận hồn phách cũng như nếu thất bại, nhất định sẽ có hình phạt nghiêm khắc đang đợi ở đằng sau.

“Khốn kiếp! Thần Chết bọn ta làm việc! Rốt cuộc liên quan đếch gì đến các ngươi?!”

Thần Chết trưởng lão kích động quát lớn.

“Tình yêu không có biên giới!”

Thần Cupid đáp lớn.

“Đừng ép ta! Chúng ta đông gấp mấy lần các ngươi!”

Thần Chết trưởng lão dương tay lên. E rằng chỉ một cái phất tay sẽ có một trận đại chiến xảy ra.

“Chúng ta có cung tên!”

Ánh mắt của Thần Cupid dẫn đầu cũng sắp bốc lửa.

Tôi thực sự không nhẫn tâm nhìn nhiều Thần Cupid như vậy hi sinh vì tôi.

Dù sao Tiểu Mi cũng sắp gả làm vợ cho người khác rồi, tôi đã không còn có lí do tồn tại trong trời đất này nữa.

Cho nên.

“Cupid đại ca! Tiểu Thư Màu Hồng! Cám ơn mọi người! Có điều thực sự không cần khai chiến vì tôi!”

Tôi nhẹ nhàng thoát ra khỏi vòng tay Tiểu Mi, nhìn những Thần Chết bên cạnh gào lớn:

“Đến đi! Không cần khách khí!”

“Anh nói dối!”

Tiểu Mi đấm một cú sau gáy tôi, gào khóc:

“Đã nói là bảy trăm năm sau gặp lại! Giờ có cơ hội anh lại không tránh đi! Anh lại không tránh đi!”

Tiểu Thư Màu Hồng hét lớn:

“Darlie! Tớ tình nguyện ở bên cậu bảy trăm năm! Cậu đừng làm chuyện dại dột!”

Tôi lắc đầu, tôi chỉ có thể lắc đầu, chầm chậm nhặt lên nhìn lưỡi hái bị mũi tên tình yêu găm vào kia.

Tiểu Thư Màu Hồng vội gọi:

“Đừng mà! Cậu chỉ nghĩ cho Tiểu Mi! Chỉ nghĩ cho bản thân mình! Nhưng lại không nghĩ gì cho tớ! Tớ yêu cậu chẳng lẽ cậu không biết sao?! Đừng làm tớ đau lòng, tớ sẽ đi đầu thai đấy!”

Tôi nhìn Tiểu Thư Màu Hồng giữa không trung, khuôn mặt kinh hoàng và bi thương.

“Tớ mà đi đầu thai, nhất định rất đáng thương!”

Tiểu Thư Màu Hồng khóc, nước mắt rơi xuống trên mặt đất đang rung động.

Tôi biết.

Tôi biết.

“Xin hãy buông tha cho tôi.”

Tôi vứt lưỡi hái xuống, yếu ớt nói.

“Trưởng lão, thời gian sắp đến rồi, lỡ như xảy ra chiến tranh, số lượng Thần Chết không đủ, chỉ e…”

Người phụ nữ tóc dài lo lắng nói.

“Khốn kiếp!”

Thần Chết trưởng lão cố gắng bình tĩnh hô lên:

“Giải tán! Nhanh về làm nhiệm vụ câu hồn! Sau này từ từ sẽ tính sổ với các ngươi!”

Ba nghìn Thần Chết dường như thở phào nhẹ nhõm, một lúc sau thì giải tán.

“Cám ơn.”

Thần Cupid dẫn đầu vẫy tay tạm biệt với Thần Chết trưởng lão, nhưng chỉ thấy Thần Chết trưởng lão tức giận quay đầu rời đi.

Động đất đã dừng lại.

Hết thảy những hỗn loạn cũng tạm thời tĩnh lại.

Tiểu Thư Màu Hồng bay đến bên cạnh tôi, nhìn dây tơ hồng trên tay Tiểu Mi.

“Tớ giao anh ấy cho cậu.”

Tiểu Mi lau đi nước mắt, đẩy tôi qua cho Tiểu Thư Màu Hồng.

“Tớ thay cậu bảo quản bảy trăm năm.”

Tiểu Thư Màu Hồng cầm chặt tay tôi.

“Anh ấy rất ngốc, lại hay nói linh tinh, cậu chăm sóc cho anh ấy nhiều một chút.”

Tiểu Mi cúi đầu, giọng nói nhỏ nhẹ như muỗi kêu.

“Anh ấy rất ngốc, lại hay nói linh tinh, tớ sẽ giúp cậu chăm sóc cho anh ấy.”

Mũi của Tiểu Thư Màu Hồng cũng đỏ lên.

Tôi nhìn Tiểu Mi nói:

“Bảy trăm năm sau, gặp nhau dưới gốc cây trong rừng Quán Vũ, anh lại hát một lần nữa cho em nghe, để lần nữa được nghe lại lời em hứa.”

Tiểu Mi che mặt quay người bỏ chạy, dây tơ hồng trên bàn tay trái sáng lên lấp lánh trong màn đêm.

“Nhất định phải hạnh phúc nhé!”

Tôi tự mình lẩm bẩm.

Nhất định…

Tiểu Thư Màu Hồng kéo tôi, cùng với Thần Cupid chầm chậm bay qua đại dương.

Có lẽ, đây là sự bắt đầu của việc chạy trốn.

Chạy trốn bao lâu?

Không biết, nhưng tôi nghĩ, tôi sẽ mất một thời gian dài không được nhìn thấy Tiểu Mi.

Tôi ở giữa bầu trời sao nhìn Tiểu Thư Màu Hồng bên cạnh, dường như cô ấy rất kích động, nắm chặt lấy tay tôi.

“Cám ơn cậu.”

Tôi nhìn Tiểu Thư Màu Hồng.

“Cám ơn những thiên sứ này chứ.”

Tiểu Thư Màu Hồng nghịch đầu sợi chỉ trên chiếc sườn xám.

Các Thần Cupid thi nhau gật đầu chào hỏi với tôi, đôi cánh trắng tuyết lướt qua bầu trời đêm.

“Chào mừng đến với thế giới phương Tây!” Thần Cupid nói.

(Nguyên văn: “Welcome to our West world.”)

Thân là Nguyệt Lão, tôi lại tự mình cắt đứt dây tơ tình của mình.

Thân là Nguyệt Lão, tôi lại dựa vào sự giúp đỡ mạnh mẽ từ Thần Cupid.

“Cám ơn tất cả các bạn, những người bạn của tôi.” Tôi nói.

(Nguyên văn: “Thank you all, my friends.”)

Có lẽ, tôi nên bắt đầu luyện tập bắn cung.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện