Nguyên Phối Nghịch Tập

Chương 5-3


trước sau

Advertisement

Mười năm sau.

"Tiểu Vũ, con lên đại học cũng cần tiền, đừng cứ mua đồ cho bọn nhỏ nữa."

Viện trưởng mụ mụ thấy một đống văn phòng phẩm lớn, trách cứ nhìn Tiêm Vũ.

Lúc này Tiêm Vũ đã là một đại mỹ nhân duyên dáng yêu kiều, cô sáng sủa cười: "Viện trưởng mụ mụ, mẹ cứ yên tâm, con vừa quay xong một bộ điện ảnh, có lời một ít tiền, tuy rằng không nhiều, thế nhưng nộp học phí thì còn dư dả lắm." Nói xong cô cầm ra một tấm thẻ: "Đây là một chút tâm ý của con, mẹ cho bọn nhỏ thêm vài bộ quần áo mới đi."

"Viện trưởng mụ mụ không thể giúp con đến trường đã rất áy náy rồi, làm sao còn có thể lấy tiền của con được."

Viện trưởng lấy tấm thẻ nhét về tay Tiêm Vũ, vui mừng nói: "Tiểu Vũ, con là một đứa trẻ tốt."

Những đứa bé cô nhi viện thu lưu càng ngày càng nhiều, những gì bà và chồng tích góp đã dùng hết, bây giờ sinh hoạt của cô nhi viện đều dựa vào những người có lòng hảo tâm quyên tiền để duy trì. Cho nên đối với việc cho bọn nhỏ đến trường cũng đã cố hết sức, sau khi Tiêm Vũ biết được, vì giảm bớt gánh nặng của bà, đã chủ động mang theo vài đứa trẻ cùng tuổi ra ngoài làm thêm ngoài giờ, kiếm tiền đóng học phí cho mình, đồng thời còn thường xuyên mua đồ cho những đứa bé khác. Một năm trước, Tiêm Vũ bị người săn tìm ngôi sao phát hiện, sau đó ký hợp đồng với Hoa Vũ, đi lên con đường diễn xuất, ngay cả báo danh đại học cũng là Học Viện Điện Ảnh. Nghĩ đến sự phức tạp của giới giải trí,Viện trưởng mụ mụ dặn dò nói: "Nếu con thích diễn xuất, mẹ cũng không ngăn cản con, chỉ là bên trong giới giải trí nhiều thị phi, khắp nơi đều là dụ hoặc, con nhất định phải cẩn thận, đừng đi sai đường. Nếu sau này con chán ghét, thì lúc nào cũng có thể trở về, nơi này vĩnh viễn là nhà con."

Tiêm Vũ ôm lấy bà: "Mụ mụ, con biết mẹ lo lắng điều gì, mẹ yên tâm, con sẽ không để mẹ thất vọng." Sau đó thấy tấm thẻ lại giao cho Viện trưởng: "Chút tiền này mẹ giữ đi, đây là tâm ý của con với bọn nhỏ."

"Được rồi, mẹ thay bọn nhỏ cám ơn con."

Thấy thái độ Tiêm Vũ kiên quyết, Viện trưởng đành phải nhận lấy.

"Mụ mụ, mẹ yên tâm, về sau con sẽ kiếm được rất nhiều tiền, đến lúc đó mẹ sẽ không vất vả như vậy nữa."

Tiêm Vũ nhìn hai luồng tóc bạc của viện trưởng, kiên định nói.

Kỳ thật cô có rất nhiều biện pháp phát tài, nhưng cô và Viện trưởng quá quen thuộc, nếu bỗng nhiên cô cầm ra một số tiền lớn, Viện trưởng mụ mụ nhất định sẽ hoài nghi, hơn nữa sau khi bị hệ thống cảnh cáo, cô đã mơ hồ cảm giác được người của cục Xuyên không tựa hồ không thích cô đầu cơ trục lợi, cho nên cô chỉ phải làm từng bước.

Rời đi cô nhi viện, cô nhận được điện thoại của người đại diện, đối phương nói cho cô biết, bộ phim cung đình mang tên [Cung biến] do đại thần Hạng Hạo diễn vai chính đang tuyển nữ số hai, "Chị đã thay em báo danh, kịch bản cũng gửi đến hòm thư của em, nhất định phải nghiêm túc xem. Khó được một cơ hội như vậy em nhất định phải nắm chắc."

[Cung biến]? Đây không phải là lúc Vương Khả Nhân thành công tiến vào tầm mắt khán giả sao? Xem ra kịch tình đã bắt đầu.

Từ sau lần đó, Tiêm Vũ không có gặp lại Vương Khả Nhân, thế nhưng cô vẫn thường xuyên hỏi hệ thống tình huống của đối phương.

Vương Khả Nhân dưới sự tra tấn của Lý viện trưởng, thành công học được che giấu mình, thông qua bài kiểm tra, sau đó vẫn ngoan ngoãn trong cô nhi viện, từng bước đến trường, cùng trong nguyên văn bất đồng là, cô không đi con đường cao lãnh nữa, mà sửa lại đi con đường hòa đồng. Không lâu sau đó cũng được người săn tìm ngôi sao phát hiện, nhưng cô ký hợp đồng là của Gia Hoa. Rốt cục cũng cùng nữ chủ nghênh diện chống lại, Tiêm Vũ có chút kích động, nếu như kịch tình bắt đầu, vậy nam nữ chủ cũng sắp gặp gỡ, Tiêm Vũ nheo lại ánh mắt, cô nên làm chút gì đó chứ nhỉ?

Ngày thử vai, Tiêm Vũ xúi người đại diện đi trước, sau đó lái xe tới bên ngoài Gia Hoa bắt đầu chờ đợi, quả nhiên, chỉ một lát, cửa sổ tầng năm liền buông xuống một sợi dây thừng, sau đó một thân ảnh nhỏ bé bắt đầu bò xuống. Xem ra cho dù đổi phong cách, cô ta cũng vẫn không khiến người thích như trước.

Tiêm Vũ nhìn qua xe bảo mẫu bên kia, thuận tay lấy ra một thiết phiến (loại quạt chiến dùng trong chiến trường), cắt đứt dây thừng, nếu nam chủ đối với lần đầu tiên gặp mặt này ấn tượng khắc sâu, vậy thì cô sẽ hỗ trợ khiến ấn tượng càng khắc sâu thêm một chút.

"Bùm!" Vương Khả Nhân chật vật ngã xuống đất, cô ôm chân, đau đớn hô lên: "Chân của tôi!"

Lúc này một người hảo tâm đi ngang qua, hỗ trợ đưa cô đến bệnh viện, cho dù cô không cam lòng, thế nhưng chân bị thương thành như vậy, căn bản không thể đi thử vai, cô ảo não mím chặt môi, chân đang tốt làm sao lại gãy cơ chứ?

Tiêm Vũ thấy nữ chủ bị đưa đi bệnh viện, búng ngón tay kêu vang, lái xe chạy đến nơi thử vai, về phần vì sao không tìm cơ hội nói chuyện với nam chủ, Tiêm Vũ tỏ vẻ bây giờ không phải là thời cơ tốt, hơn nữa người đại diện đã vội sắp điên.

Nhìn chiếc xe đi xa, Hạng Hạo nhíu mày, không nghĩ tới trong hiện thực cư nhiên còn có cao thủ võ lâm, anh rõ ràng thấy được, cô gái kia ném gì đó ra cắt đứt dây thừng.

"Cậu đang nhìn gì vậy?" Người đại diện lên xe, nhìn thấy đại thần mình dẫn dắt đang nhìn lên trên lầu, nhìn qua theo tầm mắt anh, nhưng không thấy được cái gì.

"Không có gì." Hạng Hạo nhếch môi cười cười: "Chỉ là phát hiện một chuyện thú vị mà thôi."

[Cung biến] là bộ phim nói về một vị thái tử không được sủng thành công nghịch tập đi lên ngôi vị hoàng đế, mẫu thân của nam chính là con gái đại tướng quân, lúc Hoàng đế còn là Hoàng tử vì có thể được đại tướng quân trợ giúp mà nhịn đau vứt bỏ nữ nhân mình yêu để cưới con gái tướng quân làm Hoàng tử phi, con gái tướng quân bị hư tình giả ý của Hoàng đế mê hoặc, dốc toàn lực giúp hắn mưu đoạt ngôi vị hoàng đế, tướng quân vì con gái mình, cho nên dù không thích Hoàng đế cũng chỉ có thể đứng chung trận tuyến với hắn. Sau này Hoàng đế rốt cuộc thành công đi lên ngôi vị hoàng đế, lúc này căn cơ không ổn, chỉ phải tiếp tục bồi bên cạnh nữ nhân mình không thích - phong nàng làm Hoàng hậu, thậm chí vì trấn an tướng quân, sau khi Hoàng hậu sinh ra hoàng tử lập tức chiếu cáo thiên hạ phong hắn làm Thái tử. Tướng quân bị đủ loại hành vi của hắn mê hoặc, chậm rãi buông xuống cảnh giác với hắn.

Hoàng đế từng chút một bồi dưỡng thân tín của mình, sau khi đủ lông đủ cánh lập tức lấy tội phản quốc xử tử một nhà của tướng quân, Hoàng hậu quỳ dưới chân hắn đau khổ cầu xin, nhưng bị hắn cấm túc, nếu không phải sợ làm cho các đại thần bất mãn, ngay cả nữ nhân này hắn cũng muốn xử tử cho sạch sẽ, chỉ là bây giờ còn chưa đến lúc.

Một nhà tướng quân bị diệt trừ, Hoàng đế lập tức đưa nữ nhân mình yêu tiến cung, phong làm Hoàng quý phi. Hoàng quý phi mười phần thống hận Hoàng hậu, vốn dĩ ngôi vị Hoàng hậu là của nàng, Hoàng Thượng cũng là của nàng, nhưng lại bị nữ nhân này chiếm lấy lâu như thế. Vì vậy sau khi nàng tiến cung, chuyện thứ nhất làm chính là đi tìm Hoàng hậu, nói chân tướng cho nàng.

Nhìn Hoàng hậu mặt xám như tro tàn, nàng vừa lòng rời khỏi, quả nhiên, ngày hôm sau, Hoàng hậu tự sát, lưu lại tiểu Thái tử chỉ có sáu tuổi.

Hoàng đế đối với hành vi của Hoàng quý phi rất tức giận, hiện tại bên ngoài lời đồn nổi lên bốn phía, rất nhiều người không tin tướng quân sẽ phản quốc, lúc này vì thoát khỏi hiềm nghi hắn hãm hại trung lương, hắn cần giữ lại Hoàng hậu làm ngụy trang, nhưng toàn bộ lại bị Hoàng quý phi phá hủy. Bất quá chung quy nàng cũng là nữ nhân mình yêu, nàng khổ sở nhiều năm như vậy hắn cũng rõ ràng, nếu Hoàng hậu chết, vậy hắn đem ánh mắt dời về phía trưởng tử. Ngày hôm sau hắn liền hạ chiếu, đại khái nội dung là Hoàng hậu bởi vì tưởng niệm người thân mà ốm chết, hắn và Hoàng hậu phu thê tình thâm, vạn phần bi thống, sau đó lại tỏ vẻ tuy rằng tướng quân phản quốc, thế nhưng Thái tử vô tội, cho nên Thái tử lại vẫn là Thái tử.

Tiểu Thái tử tuổi còn nhỏ liền mất đi mẫu thân, phụ hoàng lại chán ghét hắn, sinh hoạt của hắn thế nào cũng có thể nghĩ, nhất là sau khi Hoàng quý phi sinh hạ tiểu Hoàng tử, tình huống của hắn càng thêm nguy hiểm, Hoàng đế muốn cho hài tử của nữ nhân mình yêu làm Thái tử, cho nên chướng mắt Thái tử là hắn, Hoàng đế không thể tự mình động thủ, đành phải ám chỉ người phía dưới. Từ nay về sau, các loại ám hại hạ độc ùn ùn kéo tới, sau này nhờ có Thái Hậu vẫn đi cầu kiến lễ Phật không để ý tới ngoại sự trở lại, mệnh của Thái tử mới có thể bảo toàn.

Tiểu Thái tử mười phần trí tuệ, những năm này phát sinh chuyện gì hắn xem rõ, ghi tạc trong lòng, dưới sự che chở của Thái Hậu, hắn càng điệu thấp, hắn biết lực lượng của mình quá mức nhỏ bé, cho nên một bên âm thầm liên hệ thuộc hạ cũ của ông ngoại, một bên học tập các loại tri thức, cũng cùng Thái Hậu đạt thành hiệp nghị, rốt cuộc hai mươi năm sau thành công nghịch tập, giết chết Hoàng quý phi và ái tử của nàng, giam lỏng lão Hoàng đế. Ở đây nữ chính là một công chúa phiên bang, bởi vì du ngoạn nên gặp được nam chính, hai người quen biết, sau đó phiên bang muốn cùng Hoàng đế kết thân, nữ chính trên đại điện nhìn thấy nam chính liền điểm danh muốn gả cho hắn, nữ chính biết sứ mệnh đám hỏi của mình, nàng chưa từng nghĩ qua sẽ cự tuyệt, cùng với việc gả cho người không biết còn không bằng gả cho nam nhân này. Hoàng đế bởi vì phiên bang chỉ là một quốc gia nhỏ, cho dù kết thân cũng sẽ không mang đến trợ lực cho thái tử, liền vui vẻ đồng ý. Sau khi thành thân, nữ chính và nam chính trong lúc ở chung chậm rãi lý giải đối phương, nữ chính bởi vì nam chính cơ trí dũng cảm mà bị thuyết phục, nam chính thì là thưởng thức nữ chính sáng sủa như ánh nắng. Sau này nam chính tạo phản, nữ chính cũng thuyết phục phụ vương mình xuất binh hỗ trợ. Nam chính xưng đế, phong nữ chính làm Hoàng hậu, cũng tuyên cáo một đời chỉ có một người là nữ chính.

Bộ phim truyền hình này chủ yếu nói về các loại tranh đấu gay gắt, vai diễn của nữ chính cũng không nhiều. Vai diễn của nữ số hai lại càng không nhiều.

Nhân vật Tiêm Vũ muốn thử vai là một nữ sát thủ ngốc manh, vốn là phụng mệnh đi ám sát nam chính, không nghĩ tới công phu của nam chính rất tốt, ám sát không thành lại còn bị bắt được. Sát thủ cho rằng mình hẳn phải chết, không ngờ nam chính lại thả nàng. Nhưng mà làm sát thủ thì tất yếu phải hoàn thành nhiệm vụ, cho nên nàng vẫn quanh quẩn bên người nam chính, tìm kiếm cơ hội, trong lúc ngày qua ngày quan sát lại sinh ra tình cảm với nam chính, cuối cùng chết vì cản một mũi tên cho nam chính.

Tuy rằng vai diễn ít, thế nhưng sát thủ yêu ghét rõ ràng, cũng là một nhân vật khiến người yêu thích.

Tiêm Vũ xem kịch bản một lần, vừa lúc đến lượt cô đi vào thử vai, cô thoải mái nhận được nhân vật này, sát thủ nha, đây chính là chức nghiệp của cô, chỉ cần diễn theo bản sắc không phải là được rồi sao.

Lúc này bên trong bệnh viện, một đám nữ sinh đang trong phòng bệnh thăm Vương Khả Nhân, nói chính xác chính là đến xem chuyện cười của cô, bởi vì mọi người đều là người mới, cho nên tạm thời đều do một người đại diện chiếu cố, cô gái này mỗi ngày đều bày ra một bộ hòa đồng thân thiện quấn lấy lão sư chỉ đạo và người đại diện, không dấu vết cướp đoạt cơ hội và tài nguyên của các cô, mọi người đã sớm nhìn không được. Mọi người đều học diễn xuất, làm sao sẽ nhìn không ra dã tâm trong mắt cô. Lần này thử vai, xem một bộ nắm chắc phần thắng của cô, mọi người liền không thoải mái, cho nên tìm cơ hội nhốt cô lại. Không nghĩ tới cô sẽ leo cửa sổ, lại còn bị thương chân.

"Vương Khả Nhân, tôi thật đúng là bội phục cô, cư nhiên sẽ tự nhốt mình trong phòng tạp vụ." Một cô gái đầy mặt trách cứ: "Nếu cô ra không được, vậy chờ chúng tôi trở về không phải tốt rồi sao, vì sao leo cửa sổ làm chi để bây giờ bị thương thành cái dạng này, không mất hai tháng là không bình phục được."

Vương Khả Nhân cúi đầu, trong mắt tràn đầy hận ý, đều là những người này! Vì không để cô đoạt cơ hội của họ mà cư nhiên tính kế cô. Nếu không phải cô không đem theo di động, cầu cứu lại không có ai nghe được, thì cô làm sao sẽ mạo hiểm đi trèo cửa sổ? Nhưng bây giờ cô thấp cổ bé họng, căn bản không thể làm gì bọn họ, cô chỉ có thể nhẫn.

"Tôi biết là do tôi lỗ mãng." Khi cô ngẩng đầu lên lại là một bộ vẻ mặt hiền hòa: "Đã khiến mọi người lo lắng rồi, hôm nay thử vai thế nào?"

"Người được tuyển đã xác định luôn trong lúc đó, là người mới của Hoa Vũ, tên là Mộ Tiêm Vũ."

Một cô gái khác nói, nhìn sắc mặt Vương Khả Nhân biến đổi, trong lòng cô bởi vì không trúng tuyển mà sinh ra thất lạc lập tức không còn. Tuyển ai đều so với tuyển người dối trá này tốt hơn.

Mộ Tiêm Vũ? Vương Khả Nhân kiệt lực khống chế vẻ mặt mình, bàn tay trong chăn lại gắt gao nắm lấy gra trải giường, người vẫn bị cô ghi tạc trong lòng lại xuất hiện, vì cô ta mà thơ ấu của cô tràn ngập bất hạnh, trị liệu biến thái của Lý viện trưởng đến nay vẫn khiến cô sợ hãi. Bây giờ cô ta lại xuất hiện. Mộ Tiêm Vũ, tôi sớm đã không còn là đứa trẻ yếu đuối lúc trước, đau khổ mà cô gây cho tôi, tôi sẽ hoàn trả gấp bội!


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện