Người Vá Xác

Chương 102: Báo thù


trước sau

Advertisement

Tôi ngỡ ngàng: “Báo thù ư?”Sư thúc gật đầu: “Đúng vậy, báo thù cho chú hai cháu. Cháu cũng biết tên thầy tướng râu dê đã xúi bẩy Đầu Vuốt Keo và Chử Nguyệt Nguyệt gây họa, khiến chú hai cháu bỏ mạng phải không? Tôi đã tìm ra tung tích của tên thầy tướng, có vẻ lão vẫn đang thao túng Chử Nguyệt Nguyệt và Đầu Vuốt Keo từ xa. Giờ tôi có kế hoạch thế này, tôi sẽ đi tìm tên thầy tướng, còn cháu đến chỗ Đầu Vuốt Keo và Chử Nguyệt Nguyệt, tiêu diệt con quái vật do chúng kết hợp tạo thành, hai chúng ta cùng đánh úp khiến đám bọn họ không thể phối hợp với nhau”.Nhưng tôi vừa nhìn thấy con quái vật do Chử Nguyệt Nguyệt và Đầu Vuốt Keo tạo ra rồi, trông bộ dạng gớm ghiếc của chúng chắc chỉ cần vươn tay là tôi sẽ bị hất văng. Tôi kể lại chuyện gặp con quái vật trên núi rồi lo lắng nói với sư thúc: “Chắc chắn cháu chưa động được vào nó thì đã bị nó xé xác rồi”.Sư thúc nhìn túi kim trên tay tôi, nói: “Vậy nên chúng ta mới cần đến túi kim này”.Rồi ông ấy lại nhìn tôi với vẻ vô cùng nghiêm túc: “Chử Nguyệt Nguyệt và Đầu Vuốt Keo muốn đoạt được túi kim không đơn giản vì thèm khát sức mạnh đâu. Thực chất túi kim này chính là thứ có thể lấy mạng chúng. Muốn tiêu diệt loại quái vật ghê gớm như chúng, chỉ cần tìm cách cắm ba cây kim vào tay trái, ba cây vào tay phải, hai cây lên mắt và một cây sau gáy là có thể khiến chúng bỏ mạng. Ban nãy cháu cũng nói chúng vừa đánh nhau với người của Bạch phái xong, chắc giờ ít nhiều cũng đã bị thương, kế hoạch của chúng ta sẽ càng thuận lợi hơn”.Tôi tròn mắt: “Hóa ra có thể dùng cây kim này để tiêu diệt ác quỷ sao? Nhưng cắm được kim lên người chúng cũng là cả một vấn đề, e là chưa lại gần cháu đã bị chúng dẫm nát rồi”.Thất Thất vốn im lặng chợt tiến lên một bước, cô ấy nói: “Em có thể làm hình nhân giấy để đánh lạc hướng bọn họ, dù chưa chắc có thể thành công găm đủ mười ba chiếc kim lên người họ nhưng vẫn sẽ giúp ích được phần nào”.Sư thúc gật đầu: “Tôi biết chuyện này rất khó, nhưng càng chờ đợi lâu Chử Nguyệt Nguyệt và Đầu Vuốt Keo sẽ càng mạnh hơn, đến lúc đó có muốn tiêu diệt chúng cũng khó”.Nghĩ đến vẻ hung tợn của Chử Nguyệt Nguyệt và Đầu Vuốt Keo mà tôi phải rùng mình run sợ, nhưng hai kẻ này đã hãm hại chú hai tôi, nếu để chúng sống tiếp, chúng sẽ còn hại thêm nhiều người khác nữa. Tôi dằn lòng, hạ quyết tâm: “Vâng, dù có phải liều mạng cháu cũng sẽ tiêu diệt chúng bằng được”.Sư thúc siết chặt lấy vai tôi, nói: “Được, mọi chuyện trông chờ cả vào cháu đấy”.Rồi ông ấy quay sang nói với Thất Thất: “Thất Thất, cũng phải phiền đến cả cô nữa”.Chúng tôi bàn bạc kế hoạch suốt cả ngày hôm ấy, sau khi đã xong xuôi, sư thúc rời đi ngay để tìm đến chỗ tên thầy tướng râu dê, còn tôi và Thất Thất thì ở nhà chuẩn bị cho kế hoạch. Thất Thất cắt rất nhiều hình giấy bỏ vào túi cho tôi, tôi bèn bảo cô ấy: “Trong lúc đó em hãy tạm lánh đi. Dù sao em và Chử Nguyệt Nguyệt cũng là chị em ruột, dù tình nghĩa gần cạn hết thì cũng không nên để em ra tay với cô ta. Hơn nữa bộ dạng bây giờ của Chử Nguyệt Nguyệt rất…”Thất Thất lắc đầu, cầm lấy tay tôi: “Không, em phải ở bên cạnh giúp đỡ anh. Bây giờ Nguyệt Nguyệt đã mất hết lý trí rồi, cái chết cũng như sự giải thoát cho con bé thôi”.Cuối cùng tôi vẫn thuyết phục Thất Thất không tham gia vào trận chiến này mà chỉ ra tay giúp đỡ lúc thật sự cần thiết. Dù sao cô ấy cũng đã cắt người giấy và dạy tôi cách sử dụng rất kỹ càng rồi, tôi tin mình có thể làm đúng như theo kế hoạch.Xong xuôi, chúng tôi bắt đầu truy tìm tung tích của Chử Nguyệt Nguyệt và Đầu Vuốt Keo. Vì vừa bắt gặp hai kẻ này ở Đỉnh Nãi Nãi nên tôi chắc chúng còn chưa đi xa, xác định được phạm vi rồi, Thất Thất gấp một con hạc giấy để tìm dấu tích chúng. Chúng tôi đi theo hạc giấy một lúc thì tôi ngửi được thứ mùi tanh tưởi rất đặc trưng, chắc chắn Chử Nguyệt Nguyệt và Đầu Vuốt Keo đang ở gần đây.Tôi đoán quả không sai, đi được vài bước, tôi nhìn thấy con quái vật to bự mình đầy mụn nhọt đang nằm trên núi. Người nó rải rác đầy những vết thương, khiến nó ỉu xìu hơn hẳn khi đối đầu với người của Bạch phái, nhưng không vì vậy mà con quái vật này bớt dữ dằn đáng sợ. Có yếu ớt đến mấy thì chắc chắn nó cũng có thể xơi tái tôi ngay lập tức. Nhưng tôi nhất định phải tiêu diệt nó, trả thù cho chú hai, khiến nó không thể hãm hại những người vô tội khác.Tôi ra hiệu cho Thất Thất lùi lại rồi tiến về phía trước, thò tay vào túi cầm xấp giấy lên, vung ra tứ phía. Vô số những người giấy có hình thù giống hệt tôi, tay cũng cầm túi kim xuất hiện. Tay nghề của Thất Thất rất khéo léo, đám người giấy sống động linh hoạt như thật, cùng lao về phía Chử Nguyệt Nguyệt và Đầu Vuốt Keo.Thấy một đám người giống tôi như đúc từ đâu ùa ra, con quái vật đứng thẳng dậy gầm rú, nhìn hau háu những chiếc kim trong tay đám người giấy.Tôi lẫn vào trong đám người, tìm cơ hội tiếp cận chúng…--------------------


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện