Nghĩa Vụ Của Người Nhiều Tuổi

Trận đấu thứ hai


trước sau


" Thời điểm đấu ở tầng một trên mặt đất, chúng tớ không chỉ có góp nhặt huy hiệu đối phương, còn góp nhặt công kích của đối phương." Ngả Mẫn giải thích sơ qua.
" Trước đó không phải thầy nói rằng xuất hiện bong bóng nhỏ đấy thôi? Ban đầu chúng bị tớ xem như nước bọt, thời điểm đấu ở tầng 1, những bong bóng này càng lúc càng lớn, lúc đầu cũng méo có tác dụng gì, vẫn là tiếp đó bọn tớ đấu nhiều lần, hấp thu những công kích người khác, lúc này mới phát hiện những bong bóng này có thể chứa đựng lực công kích người khác." Mã Long bổ sung.
" Chính là thờì gian phải đọc quá dài." Hạ giọng, Mã Long thấp giọng hướng thằng bạn nối khố phỉ nhổ nhược điểm năng lực của mình: "Chúng tớ vẫn luôn lo chẳng may ngay từ đầu đối phương liền cắt đứt thì làm thế nào, rìu chiến thoạt nhìn thực sự rất cứng rắn đấy!"
"Cũng may đối phương ngốc."
Cung Tứ: ...
" Kế tiếp, để chúng ta xem kỹ năng tất sát của bọn cậu nào." Trên đài đã bắt đầu mời tuyển thủ đối chiến tổ thứ hai lên đài, nghe được thanh âm của xướng ngôn viên, Mã Long vỗ nhẹ nhẹ lưng Cung Tứ một chút.
Gật đầu, Cung Tứ và Khê Lưu cùng lên đài.
Cung Tứ đi ở phía trước, Khê Lưu chậm rãi theo ở phía sau, hai người một tuấn lãng một thanh tú, vừa vào sân liền thu được tiếng vỗ tay dâng trào đỉnh điểm.
Nhất là Tạ Khai bên kia, cùng học sinh chung quanh bất đồng, bọn họ thế nhưng mang công cụ trợ uy cấp chuyên nghiệp, một khi phát động thanh thế đặc biệt kinh người!
Cung Tứ lập tức kéo kéo Khê Lưu: "Này, mấy người Tạ Khai làm như vậy, có thể hay không bại lộ chuyện cậu chính là đổng sự học viện hả?"
Khê Lưu cười cười lắc đầu:" Sẽ không, mọi người sẽ chỉ cho rằng đổng sự là fan yêu thơ cuồng nhiệt  của cậu."
" Kỳ thực đúng là vậy nha! Tớ là fan thơ của A Tứ đó!" Khê Lưu nói bổ sung.
Cung Tứ: ...
Nhìn một chút Tạ Khai ở ngay phía trước đài khán giả thổi kèn đồng nhỏ hăng say, chẳng may thổi trúng A Cát; lại từ đài khán giả lớp mười bên cạnh thấy được Thu Hạ ngồi ở giữa một đám nữ sinh vỗ tay cho mình, ngay sau đó Cung Tứ còn thấy được Đông Xuân, cùng một đám bé trai mặc quần áo đá bóng ngồi chung một chỗ, hình như Đông Xuân đang thét to những người khác cổ vũ cho cậu.
Suy nghĩ một chút, Cung Tứ cũng vẫy vẫy tay với khán đài.
Trong nháy mắt khán giả càng thêm kích động, tiếng vỗ tay như thủy triều, cuộn trào mãnh liệt trào tới trên chiến đài.
Cứ như vậy, tiếng vỗ tay ban S đối diện hoàn toàn bị bao phủ.
Từ đối diện đi lên chiến đài là một gã học sinh vô cùng thấp bé, Cung Tứ nhớ mang máng khi gã học sinh tóc vàng cao to tìm đến gây sự, tên này ở phía sau gã đó, hoạt nhìn hai người quan hệ không tệ.
Khí của gã không có xuất hiện ở trên đài, Cung Tứ chú ý tới trên tay gã cầm một cái ô, không biết đó có phải chính là khí của gã không.
Cùng Khê Lưu liếc mắt nhìn nhau, Cung Tứ nhanh chóng biến thành hình thái kéo.
Trong nháy mắt trên tay Khê Lưu xuất hiện một thanh kéo đen nhánh khéo léo.
Cùng lúc đó gã nam sinh thấp bé cũng mở ra ô.
Nước, lập tức từ đỉnh ô xuất hiện —
Địa phương chung quanh khác đều là khí trời sáng sủa khô ráo, chỉ có nơi nam sinh giơ ô đó như là hạ mưa, còn là mưa như trút nước, nước cơ hồ là từ mặt dù lao xuống, nam sinh ở dưới ô tuy rằng sẽ không bị xối, nhưng cả người gã ở trong mưa, như ẩn như hiện, gần như nhìn không thấy bóng người.
" Cùng hai bên đối chiến vừa rồi hoàn toàn khác nhau! Lúc này, hai tổ tuyển thủ của trận đấu này còn chưa nói được một lời liền khai chiến lập tức! Tôi còn chưa kịp giới thiệu, bọn họ đã bắt đầu rồi! "Em gái xướng ngôn viên tựa hồ bị dọa hết hồn.
" Tôi phải nhanh tiến hành bổ cứu giới thiệu! Hiện tại tuyển thủ ban S đang che ô là học trưởng Nạp Lương, ô trong tay anh ấy... A... không biết có phải là khí của anh ấy học trưởng Bình Xuyên hay không, hai người là tổ hợp người chi phối cấp A và khí cấp S! Mọi người không có nghe lầm, khí cấp S!"
" Học trưởng Bình Xuyên như một đóa hoa cao lãnh khó có thể tới gần thì ra cuối cùng chọn đến niên đệ là học trưởng Nạp Lương lớp 11 làm Người sử dụng sao? Xin lỗi, tôi cũng vừa biết đến tin tức này, công tác bảo mật của họ thực sự quá tốt!"
" Nhưng mà cũng khó trách, song phương định khế, theo ta được biết, đôi bên đều là thủy thuộc tính, cùng thuộc tính trùng điệp, nhất định ở phương diện thủy thuộc tính bọn họ nhất định phi thường ưu tú! Kế tiếp, bọn họ sẽ cho mọi người mang đến công kích và phòng ngự thế nào đây? Thật đúng là làm cho tràn ngập chờ mong!"
Trên khán đài liền truyền đến một trận xôn xao lớn tiếng.
Không đợi tiếng tiếng ồn ào chấm dứt, ngay sau đó, em gái xướng ngôn viên giới thiệu tổ hợp Cung Tứ bên này: "Đối chiến bên kia chính là ban F, học trưởng Cung Tứ và học trưởng Khê Lưu, lần này ban F chỉ có ba tổ học sinh, nhưng mà mỗi một mỗi một tổ đều phi thường đặc biệt, chỉ từ tư chất cá nhân mà nói, phần lớn bọn họ thậm chí còn mạnh phi thường."
" Đương nhiên, học trưởng Cung Tứ cấp bậc quả thực thấp một chút, nhưng mà anh ấy lại cùng Người sử dụng cấp bậc người thống trị là học trưởng Khê Lưu định khế thành công! Không những như vậy, tỷ số tương thích của họ có người nói vượt cao hơn đạt 99%! Đây chính là tỷ số tương thích cực kỳ cao chưa bao giờ nghe đến! Như vậy, thời điểm một đôi hợp tác ở chung với nhau va chạm ra kỳ tích gì? Tôi quả thực có chút không thể chờ đợi!"
" Thế nhưng thuộc tính hai người đều là không biết, ở trước trận chiến này, có người nói hai người còn đang tiến hành huấn luyện trụ cột là cắt sắt, đối mặt tỷ số tương thích đồng dạng rất cao, mà cấp bậc càng thêm xứng đôi là tuyển thủ Nạp Lương và tuyển thủ Bình Xuyên, bọn họ muốn phản kích thế nào đây?"
" Sử dụng phương thức cận chiến sao? Căn cứ kết quả song phương đối chiến lần trước biểu hiện, tổ tuyển thủ học trưởng Cung Tứ rõ ràng phi thường am hiểu cận chiến! "
" Tao biết đám bọn mày am hiểu đánh gần, thế nhưng, tao sẽ không cho các ngươi có cơ hội tới gần tao." Dưới mành mưa xa xôi, Nạp Lương thấp giọng nói: "Hơn nữa mày sử dụng là kéo, mặc kệ nghĩ như thế nào đều là vũ khí cận chiến, chỉ cần tao không cho bọn mày lại gần, liền thắng một nửa rồi."
Mặt của hắn chìm ở trong ô dưới làn mưa to tầm tã, âm thanh có chút mơ hồ không rõ.
" Tuyển thủ Nạp Lương nói anh ấy sẽ không cho đối phương cơ hội tới gần!" Từ màn hình theo dõi nghe được thanh âm của Nạp Lương, em gái xướng ngôn viên lập tức lớn tiếng chuyển tiếp: "Anh ấy còn nhìn thấu nhược điểm học trưởng Cung Tứ chỉ là vũ khí cận chiến! "
Bị xướng ngôn viên lớn giọng chẹn ngang, Nạp Lương nhanh chóng không thèm nói tiếp, chỉ là mặt dù nâng lên, nước rơi cũng nặng hạt hơn nhiều.
Nước từ ô rơi xuống, rơi đến trên sàn đài đối chiến, nhanh chóng tụ lại thành một khe nước nhỏ, những khe nước nhỏ dần dần dung hợp lại một nơi, cuối cùng thành một hồ nước nhàn nhạt.
Một tay che dù, Nạp Lương đứng ở sát biên giới hồ nước này.
"Lĩnh vực! Hồ thần — "Hắn nhẹ giọng nói.
Sau đó cả người hắn liền từ mặt hồ chìm xuống phía dưới! "Hồ nước "Rõ ràng tối đa chỉ sâu có vài cm, nhưng mà cả người hắn lại đều đi vào, nơi bàn chân dán sát vào vốn là mặt hồ, thoạt nhìn hắn giống như ảnh ngược xuất hiện ở giữa hồ nước!
Một màn này khiến các học sinh xem cuộc chiến đều ngây dại.
Không chỉ học sinh, ngay cả các giáo viên cũng lộ ra thần sắc kinh ngạc.
" Người sử dụng và khí cùng thuộc tính vừa mới định khế mà có thể đạt được loại trình độ này sao?" Giáo viên ban B hướng về chủ nhiệm lớp ban S sát vách đặt ra nghi vấn.
Giữa tất cả giáo viên, chỉ có chủ nhiệm ban S thoạt nhìn trông vẻ bình tĩnh, hiển nhiên, đã sớm biết Nạp Lương có thể làm được điều này.
"Đã xác định nước cờ thuộc về mình sao? Một chiêu này xuất ra, đối phương muốn đụng tới sẽ rất khó." Chủ nhiệm lớp ban C nói.
"Hừ, trốn đi thì có tác dụng gì? Đây chính là thi đấu, không tiến công thì dùng được cái gì cơ chứ." Giáo viên ban A hừ lạnh một tiếng.
Chủ nhiệm lớp ban S liếc mắt nhìn, không có hé răng, nhưng mà dường như đáp lại ông ta, Nạp Lương trên đài lần thứ hai có động tác mới: Tấn công!
Nguyên bản mặt nước yên lặng bỗng nhiên xoay tròn, hai dòng nước như những cánh tay vươn lên muốn bắt lấy chân Khê Lưu —
Tung người nhảy một cái, Khê Lưu nhanh nhẹn nhảy tới trên một chiếc cọc ở góc cố định của đài đối chiến — giống như sàn quyền anh, đài đối chiến bốn phía được dây thừng bao quanh, trừ đó ra, bốn góc đều có một cây cọc cố định, không cao, chỉ cỡ nửa người mà thôi.
Bây giờ Khê Lưu đứng ở trên một cây cọc cố định đó.
Thoạt nhìn tựa hồ Khê Lưu đã tránh khỏi công kích của Nạp Lương, thế nhưng hiển nhiên Nạp Lương còn có hậu chiêu: Sau khi thất bại một lần, trong hồ Nạp Lương nhấc lên dải sóng cao hơn, một cánh tay, hai cánh tay, ba cánh tay... Vô số dòng nước như vô số cánh tay lao về phía cọc cố định Khê Lưu đứng leo lên!
Chúng không ngừng leo lên trên cọc cố định, trên dây thừng hai bên cọc cũng tràn đầy, hiển nhiên, chúng chính là chờ Khê Lưu hướng hai bên chạy, kế tiếp vô luận Khê Lưu muốn trốn tới chỗ nào cũng sẽ bị chúng nó bắt được, mà một khi bị bắt được, nghĩ cũng biết kế tiếp Khê Lưu liền thua không thể nghi ngờ!
Nhìn những cánh tay bằng nước càng ngày càng gần, Khê Lưu đứng ở trên cột, khóe miệng bỗng nhiên lộ ra một tia mỉm cười quỷ dị.
Cầm trong tay kéo, hắn bỗng nhiên ở trong không khí cắt một đao, hai đao... ba đao.
Hai ngắn một dài, hắn tổng cộng cắt ba lần.
Không ai thấy rõ hắn cắt cái gì, nhưng mà, đến khi những "cánh tay" sắp sờ tới giầy hắn, hắn cầm kéo trên không kéo dài một cái, một cánh cửa trong không khí trong nháy mắt bị kéo ra, lộ ra bên trong không gian hỗn độn hắc sắc, một chân đạp lên "Cửa" trên không trung, Khê Lưu hướng trong nước nhìn thoáng qua, cái chân còn lại cũng đạp lên, đóng cửa lại, hắn tiêu thất ở trong không khí.


Sau khi Khê Lưu biến mất, đầu tiên trên khán đài im lặng, sau đó chợt bộc phát ra một trận ồn ào lớn tiếng kích động —
" Chờ một chút! Vừa rồi là cái gì?"
" Một cánh cửa! Các ngươi nhìn thấy không? Trong không khí xuất hiện một cánh cửa!"
" Học trưởng Khê Lưu cắt không khí ra sao?"
Vừa kinh hãi vừa kích động, các học sinh nghị luận ầm ĩ.
" Không, anh ta cắt ra không phải là không khí, mà là không gian." Phần lớn các học sinh vẫn còn xem náo nhiệt, các giáo viên thấy lại là con đường. Tỉ mỉ hồi tưởng một màn vừa phát sinh kia, giáo viên ban B toát ra từng giọt mồ hôi lớn lấm tấm trên trán.
" Là năng lực hệ không gian à?" Giáo viên ban C cũng là vẻ mặt kinh ngạc.
" E rằng không phải, so với hệ không gian càng hiếm hoi hơn... "Vẻ mặt Giáo viên ban A ngưng trọng.
" Hệ năng lực Thôn phệ."
Trong toàn bộ thuộc tính hiếm có nhất, cũng là thuộc tính khó có thể diễn tả được nhất.
Trong các loại thuộc tính năng lượng, thuộc tính thôn phệ coi như là một trong những thuộc tính ít có nhất, "Vật lấy hiếm làm quý "Dùng ở chỗ này tuyệt không quá, thuộc tính thôn phệ tuy ít, nhưng mà nó tuyệt đối là một trong các thuộc tính lợi hại nhất.
Những thuộc tính khác không thể nói không lợi hại, nhưng mà "Rời khỏi cấp năng lượng nói thuộc tính chính là không đúng đắn", năng lượng cấp cao thấp có thể trực tiếp ảnh hưởng đến phát huy thuộc tính đó; đồng dạng "Rời khỏi thuộc tính năng lượng của đối thủ để nói về thuộc tính là chẳng đúng", thuộc tính đối thủ có thể khắc chế hay không cũng có thể ảnh hưởng tới sự phát huy thuộc tính, bởi vậy, khi vừa thấy Nạp Lương xuất chiêu kia, các giáo viên tuy rằng kinh ngạc vì tốc độc nắm giữ của cậu ta, thế nhưng cũng chỉ như vậy, bọn họ sẽ không nhận xét và bình luận.
Nhưng mà khi tới lượt Khê Lưu, thời điểm thấy thuộc tính thôn phệ, bọn họ rõ ràng lưu ý rất nhiều.
Thứ nhất là rất thưa thớt, thuộc tính thôn phệ quả thực hiếm thấy.
Thứ hai lại là hữu hiệu.
Phàm chỉ cần thuộc tính thôn phệ xuất hiện, chúng giống nhau đều rất hữu dụng, người có thuộc tính thôn phệ dù cho cấp bậc có thập thế nào đi nữa, cũng đã định trước không phải một loại năng lực phế bỏ.
" Thảo nào nghe nói trò Khê Lưu trước kia thân thể rất yếu,người có thuộc tính thôn phệ trước khi định thân thể đều như nhau không tốt, còn có một bộ phận tương đối không có cách nào khác trụ được đến khi định khế, có thể trụ dược đa số là đẳng cấp không cao."
" Hơn nữa cho dù định khế, cũng không phải tùy tùy tiện tiện khí nào đều có thể dung nạp năng lượng thuộc tính thôn phệ."
" Thuộc tính Thôn phệ biểu hiện dưới nhiều hình thức, phương pháp sử dụng cũng rất nhiều, thế nhưng trò Khê Lưu sử dụng kéo như vậy thế nhưng chưa bao giờ nghe."
" Thế nhưng từ một màn kia xem ra, không khéo kéo là khí phi thường thích hợp thuộc tính thôn phệ đâu!"
" Đột nhiên rất chờ mong trận đấu kế tiếp..."
...
Nhóm Giáo viên cũng là nghị luận ầm ĩ, cuộc nói chuyện ngắn ngủi qua đi, bọn họ đem toàn bộ tinh thần tập trung vào trên chiến đài phía trước.
Bốn phương tám hướng đều là tiếng bàn luận xôn xao của mọi người, hơn nữa một màn không khí Khê Lưu vừa cắt ra đột nhiên biến mất kia tạo thành hiệu quả quá mức kinh ngạc, dưới mặt hồ, nguyên bản Nạp Lương đang vững tin nắm chắc thắng lợi bỗng nhiên có chút không yên lòng, lần tìm không thấy đối thủ của mình, cậu ta sững sờ tại chỗ.
"A! Nhìn bên kia!"
" Xuất hiện! Học trưởng Khê Lưu xuất hiện!" "Là học trưởng Cung Tứ a! "
Bỗng nhiên —
Lần thứ hai trên khán đài bộc phát ra thanh âm đưa tới sự chú ý của gã, thấy tất cả khán giả chung quanh đều nhìn về phía mình, Nạp Lương nhất thời hướng về phía bốn phương tám hướng nhìn quanh.
" Bọn họ nói thấy Khê Lưu và Cung Tứ, ở nơi nào? Thế nào tôi không thấy được?" Gã hấp tấp nói với Bình Xuyên.
"Tôi cũng không thấy được. Không! Tôi thấy được! Là Cung Tứ, Cung Tứ đang cắt không gian chung quanh đài đối chiến!" Bình Xuyên phát hiện tung tích Cung Tứ trước, theo thanh âm của hắn nhìn lại về phía trước, Nạp Lương liếc nhìn thấy một thanh kéo màu đen được nắm trong không khí.
Phân nửa cây kéo ở trong không khí, một nửa chuôi kéo bị nắm trong tay Khê Lưu, bàn tay trắng nõn ở trong khe màu đen kia như ẩn như hiện, không đợi Nạp Lương phản ứng kịp, một giây kế tiếp, chỗ bọn họ ở trên đài đối chiến bỗng nhiên nghiêng xuống, hồ nước của Nạp Lương cùng Bình Xuyên trong nháy mắt dồn vào cái khe nứt kia.
Sau khi Khê Lưu tự mình chui vào vết nứt không gian , hắn đem đối thủ của mình cũng tiến vào!
Chỉ một giây đồng hồ mà thôi, đám người Nạp Lương thậm chí ngay cả thanh âm cũng không có phát ra ngoài, trên đài đối chiến trống rỗng, hai tổ tuyển thủ đều không thấy.
" Chuyện gì xảy ra? Rốt cuộc vừa rồi có chuyện gì đã xảy ra?"
" Học trưởng Khê Lưu cắt không khí ra đem học trưởng Nạp Lương nhốt vào!"
" Trận đấu trên chiến đài chuyển tới trong không gian học trưởng Khê Lưu sao?"
" A a a a a a!!! Học trưởng Khê Lưu! Học trưởng Cung Tứ! Các anh đừng chỉ nhốt học trưởng Nạp Lương, mau đưa chúng ta cũng nhốt vào!! Em muốn xem so tài a a a a a! "
Nhìn đài đối chiến trống rỗng, khán giả trên khán đài phát ra tiếng gào thét không cam lòng.
Thế nhưng hết thảy những điều này Nạp Lương cùng Bình Xuyên đều không nghe được.
Hiện tại bọn họ đang ở một không gian tối đen, nơi đó phi thường an tĩnh, không có tiếng gió, không tiếng người, cũng không có bất luận âm thanh gì, dường như thời gian cũng không lưu động.
Chỉ có bọn họ đang động!
Không những động, hơn nữa còn là lưu động thật nhanh!
Vừa tiến vào khe hở liền bắt đầu chảy xuôi, bọn họ như là đến một đường ống tối đen không có điểm cuối, ban đầu khi mới tiến vào bị ép rơi xuống.
Rơi xuống! Tiếp tục rơi xuống! Không ngừng rơi xuống! Nạp Lương cảm giác mình dường như biến thành tiến vào cống thoát nước vẩn đục, dòng nước chảy xuôi theo đường ống tối đen, không biết chảy tới nơi nào, cũng không biết chảy tới khi nào.
『 Chuyện gì xảy ra? Đây là thế nào nữa? 』 gã theo bản năng cùng cộng tác nói chuyện.
『 Nơi này là lĩnh vực của bọn họ. 』 Bình Xuyên hừ lạnh một tiếng, hiển nhiên, chuyện rơi xuống này cũng làm hắn rất khó chịu.
『 chúng ta phải làm sao? 』 Nạp Lương tiếp tục hỏi.
『 không làm gì hết, mục đích của bọn họ là muốn tôi biến thành hình người, một khi tôi biến thành hình người, ngay lập tức cậu cũng không có chỗ trốn, khi đó bọn họ có thể đem chúng ta tùy ý xẻ thịt. 』 Bình Xuyên lại hừ một tiếng, 『 Chúng ta sẽ không thay đổi. 』
『 Chỉ cần tôi không khôi phục hình người, tiếp tục dùng loại hình thái này, cậu vẫn có thể trốn ở trong thân thể tôi, ở đây là lĩnh vực của chúng ta, hai chúng ta chính là an toàn. 』
『 nghe tôi, nhịn một chút. 』 Bình Xuyên nói với hắn.
『Tốt. 』 Nạp Lương tiếp nhận đề nghị của hắn.
Thế nhưng hắn rất khó chịu, hơn nữa còn là càng ngày càng khó chịu.
Bọn họ vẫn đang rơi, hơn nữa đường ống này càng ngày càng nhỏ, mà còn quanh co khúc khuỷu, Nạp Lương bị xoay chuyển đến choáng váng, còn phi thường muốn ói.
『 Nhịn xuống! Không được nôn ở bên trong tôi! 』 trong đầu, Bình Xuyên hét lớn.
Nhưng mà loại kêu to này cũng khiến gã có chút không cách nào chịu được.
Nạp Lương quả thực bị xoay tới hỏng. Nhưng mà chính vào lúc này, đầu óc của hắn ngược lại tỉnh táo lại, có thể tự hỏi một ít vấn đề trước không có nghĩ tới.
Bình Xuyên sai rồi... Gã nghĩ, đối phương không phải là chờ bọn hắn biến thành hình người sau đó mới đem bọn họ bắt lại, nếu như loại đường ống này chính là năng lực đối phương... Hiển nhiên Đối phương đã bắt được bọn họ rồi ...
Sai.. Sai... Phải nói cho Bình Xuyên... Trong lòng Nạp Lương suy nghĩ đang muốn lên tiếng nhắc nhở Bình Xuyên, bỗng nhiên —
Bình Xuyên cũng phát hiện không được bình thường!
Khi tiến nhập một đoạn đường ống song song, hắn chợt phát hiện mình bị cắt đứt.
Dòng nước bị chia ra vây ở giữa đường ống bất đồng, hai đường ống bỗng nhiên bị chặn lại, cứ như vậy hắn bị ngăn ở hai đường ống khác nhau!
Không đợi hắn phản ứng kịp, những đường ống này bỗng nhiên biến hóa lần nữa, đường ống nghiêng, hắn hóa thành nước lập tức bị rót vào bên trong một không gian hình lập phương, tổng cộng có chín mươi chín hình lập phương, thân thể hắn bị bỏ vào chín mươi chín hình lập phương!?
Bị phân cách thành chín mươi chín khối, Bình Xuyên ngây ngẩn cả người.
Cùng lúc đó, Nạp Lương cũng kêu to theo Bình Xuyên hiện hình ngã xuống trong nước.
" Sai! Bình Xuyên! Chúng ta đã bị đối phương bắt được, không thể đợi ở bên trong đường ống của bọn họ, chúng ta e rằng đã bị đối phường dùng hình dạng vây khốn — "
Đang nói, gã té ngã, miệng gặm bùn.
Sau đó, gã thấy được một đôi chân đang từ trong bóng tối đi về phía mình, nhìn theo giày đi lên,gã thấy khuôn mặt của Cung Tứ.
Cung Tứ?!
Nạp Lương trợn to hai mắt, gã thấy Cung Tứ một bên hoạt động các đốt ngón tay một bên càng ngày càng gần hắn, vừa đi, Cung Tứ vẫn cùng gã nói chuyện:
" Xem ra kết quả đối chiến lần này cũng là bọn mày thua."
" Hơn nữa — "
Cung Tứ giơ nắm tay về phía hắn: "Vẫn là thua giống như lần trước."
Nói xong, Cung Tứ vung một đấm về phía gã!
Mấy phút sau, trên chiến đài lần thứ hai mở ra một cánh cửa trên không, bên trong cánh cửa Cung Tứ một tay kéo theo Nạp Lương rõ ràng bị đánh một trận, còn tay kia thì kéo theo Bình Xuyên bị trói gô ← không có tham dự lần khiêu khích trước, Cung Tứ cũng không có đánh hắn.
Thính phòng an tĩnh một giây đồng hồ, sau một giây đồng hồ, em gái xướng ngôn viên lên tiếng ngọt ngào đánh tỉnh mọi người: "Trận đấu thứ hai! Ban F thắng lợi!"


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện