Nghĩa Vụ Của Người Nhiều Tuổi

Kết quả


trước sau

Cung Tứ nghĩ thân thể mình quả nhiên có tố chất rất tốt!
Trước đó, rõ ràng khó chịu muốn chết, kết quả vừa ngủ một giấc liền không thấy gì nữa. Từ trên giường lẩm bẩm vài câu nhảy dựng lên, hoạt động tay chân một chút, không chỗ nào đau đớn! Cậu lại biến thành dáng vẻ khỏe mạnh như bình thường~
Nhưng thật ra Khê Lưu thoạt nhìn vẫn là dáng vẻ nhu nhu nhược nhược.
"Tớ nói này, có giường không ngủ, không phải là cậu tự tìm khổ sao?" Một tay đem Khê Lưu ở trên ghế kéo lên, Cung Tứ lại lôi kéo hắn làm vài động tác đơn giản. Khi Tạ Khai tới thấy chính là tình cảnh hai người thiếu niên cùng nhau làm vận động kéo dài.
Tạ Khai càng lưu ý lần thức tỉnh đột ngột này hơn so với Cung Tứ.
Nắm tay an tĩnh đứng bênh cạnh đợi hai người vận động hoàn tất, lúc này ông mới tới mời bọn họ đi phòng trà sát vách, đợi đến khi Cung Tứ và Khê Lưu tới, năm vị tổng quản còn lại đều trang nghiêm đứng đợi ở đó. Trong trà phòng, hai người ngồi ở chủ tọa, đối diện đó là một cái bàn nhỏ, trên đó bày viên cầu trắc khí hôm qua kiểm tra Cung Tứ.
Tạ Khai thỉnh Khê Lưu và Cung Tứ ngồi, sau khi bọn họ ngồi xuống, ông ta gọi điện thoại nói gì đó, giây kế tiếp,phía trên quả cầu ở trên bàn thình lình hiện lên hình ảnh một nam nhân.
Hình ảnh phi thường chân thật, nếu như không phải chỉ có nửa thân trên, Cung Tứ quả thật cho rằng nơi đó bỗng hiện một người khác!
"Đây là năng lực của Người sử dụng." Vẫn là Khê Lưu hơi nghiêng người lặng lẽ bảo cậu.
Gật đầu, lúc này Cung Tứ mới biết đó là gì.
"Vị này chính là chuyên gia phân tích năng lực Joey Cram tiên sinh, đây là thiết bị trắc khí chính tay ngài ấy chế tạo. Joey tiên sinh hàng năm chỉ chế tạo 99 thiết bị trắc khí, mỗi thiết bị trắc khí cũng chỉ được sử dụng một lần, để cung cấp phục vụ đặc thù cho các khách hàng lớn. Joey tiên sinh sẽ cung cấp phân tích cặn kẽ năng lực cho mỗi vị mua thiết bị trắc khí." Tạ Khai giới thiệu.
Đợi khi thanh âm của ông dừng lại, hình ảnh nam nhân trên bàn trà dường như nghe được ông nói gì, phối hợp gật đầu.
"Trước tiên cám ơn ngài đã chiếu cố việc làm ăn của tại hạ. Thứ hai xin yên tâm, ngài là thông qua con đường bảo mật mua quả cầu trắc khí, tôi không biết thân phận của ngài, tuy rằng hôm nay chúng ta mặt đối mặt, nhưng mà ngài nhìn thấy tôi, tôi lại không thấy ngài, tôi vẫn như trước tôi không biết thân phận của ngài." Vị Joey tiên sinh tự giới thiệu trước, sau đó: "Kế tiếp, tôi liền tới nói rõ một chút tình huống của tiên sinh kiểm tra thông qua quả cầu trắc khí."
Nói xong, ông ta đưa tay đặt trên quả cầu trắc khí ——
" Đầu tiên tôi muốn nói, tiên sinh tiến hành kiểm tra rất khác với bình thường, tỉ mỉ quan sát tin tức năng lượng trong năm giọt máu gửi lại đây, lại lật lại xem tư liệu tin tức năng lượng của Khí đặc thù trong lịch sử, tôi quyết định giá trị năng lượng của lần thí nghiệm này là "cấp truyền thuyết"
"Hả?" Cung Tứ nhíu chặt lông mày.
"Oh~" Khê Lưu chỉ hơi nghiêng nhẹ đầu.
Hai người bọn họ phản ứng đều rất bình tĩnh, không bình tĩnh là sáu vị quản gia phía sau bao quát cả Tạ Khai.
Đặc biệt là Tạ Khai, vị lão giả này luôn luôn bình tĩnh nghe vậy thì điện thoại di động trong tay đều cầm không vững, trước ngực xuất hiện phập phồng rõ ràng, kích động rõ rệt.
Năm người kia phản ứng chỉ nhỏ hơn so với ông mà thôi, cũng may tất cả mọi người hàng ngày đều có chức nghiệp cực cao rèn luyện, cho dù có kích động hơn nữa cũng không cản trở chủ nhân lên tiếng.
"Vị thí sinh này trong cơ thể có trị số tư chất Khí tương quan vô cùng thấp, thậm chí thấp hơn trị số tương quan của người thường, cho dù thành công định khế với Người sử dụng, tư chất giá trị tương quan của vị ấy chỉ là vừa đạt được trình độ của người thường, loại tình huống này trong sử sách trước nay chưa từng có, so với Khí cấp SSS xuất hiện còn thấp hơn, hiện nay cấp bậc hệ thống căn bản không thể đánh giá đẳng cấp của loại trị số này, tôi quyết định chuyên biệt vì vị ấy tăng thêm một mục đánh giá năng lực mới —— H cấp."
"A?!" Cho dù thường ngày hành vi chức nghiệp có tốt cũng vô ích, Cung Tứ nghe thấy các vị quản gia sau lưng đều trợn tròn mắt dường như phát sinh âm thanh ngu si.
Thế nhưng, cũng khó trách.
Khí Cấp bậc từ S trở xuống sắp xếp lần lượt là A, B,C, D, E, F, G. G cấp đã là lưu vào trong truyền thuyết, H mà nói, còn ở dưới cấp G...
Quả thực thấp như hạt bụi đi!
Các quản gia đều trợn tròn mắt.
Khê Lưu biểu hiện vẫn rất bình tĩnh, nhưng thật ra Cung Tứ lại bĩu môi, cậu có loại cảm giác "Quả thế"
Cậu vẫn nghĩ năng lực của mình cũng sẽ không quá cao, giống như cấp truyền thuyết... Cậu đã nói có phải đối phương lầm hay không đây?
" Theo lý thuyết loại trị số khí này biểu hiện bên ngoài phải là một người thường, sẽ không cùng năng lượng Người sử dụng sản sinh bất kỳ phản ứng nào, cuối cùng suốt đời chính là người thường mà thôi, phát sinh việc định khế thành công như thế này, tôi kiểm tra có ba nguyên nhân."
"Thứ nhất." Ông ta giơ một ngón tay: " Vị tiên sinh tiến hành kiểm tra có thuộc tính khí và thuộc tính của Người sử dụng định khế khẳng định vô cùng phù hợp, tỷ số thích hợp lớn hơn 99%, chỉ dưới tình huống như vậy, bọn họ mới có thể thỏa mãn điều kiện thứ hai."
Ông ta giơ lên ngón tay thứ hai: "Bọn họ xử dụng phương pháp tiếp xúc tin tức năng lượng từng bước theo phương pháp cổ xưa, ở dưới điều kiện này, gien ẩn hình trong cơ thể người chịu kiểm tra bị Người sử dụng định khế từ từ kích phát, thẳng tiến tới hoàn toàn kích phát."
"Sau đó còn cần điểm thứ ba, Người sử dụng định khế đối với người kiểm tra là phi thường hài lòng."
Nói xong, Joey tiên sinh thu hồi ba ngón tay: "Có thể sẽ có những điều kiện khác không cần thỏa mãn, nhưng ba điều kiện này là cơ sở, thiếu một cái cũng không được."
"Cuối cùng, tôi thử phân tính thuộc tính giá trị của vị được kiểm tra, nhưng thật đáng tiếc, bởi vì giá trị không đạt tới tiêu chuẩn nên tôi cũng vô pháp xác định. Thế nhưng, liên quan đến điểm này, ngài có thể từ trên Người sử dụng định khế cùng để suy đoán, thuộc tính hai vị nhất định là phi thường phù hợp."
"Xin chào!"
Nói xong câu này, Joey Cram lần thứ hai đưa tay đặt lên trên quả cầu trắc khí, ngay sau đó, quả cầu liền hóa thành khói chui vào trong tay ông ta, rồi tất cả đều tiêu thất.
Joey Cram tiêu thất, quả cầu trắc khí trên bàn cũng biến mất.
Nhìn phía sau, sáu gương mặt già nua tái nhợt như cha chết mẹ mất, nghĩ tới vị chuyên gia kia đánh giá mình thấp đến không thể bàn cãi, Cung Tứ cảm giác mình có điểm đồng tình Khê Lưu.
***
Thế nhưng, ngược lại Khê Lưu một chút cũng không bị ảnh hưởng, nên thế nào thì cứ như vậy, nghe xong kết quả kiểm tra, lại kéo Cung Tứ ăn cơm, sau đó liền mang Cung Tứ quay về cạnh tòa nhà màu trắng - chỗ ở một nhà Cung Tứ.
"Oa~"
"A.."
"A a a!"
Em trai nhỏ không định khế, ngược lại thì anh cả lại khế thành, còn biến thành khí. Đối mặt với Cung Tứ trở về, ba anh em Cung gia vây quanh cậu, phát ra âm thanh cảm thán khác nhau mang ý tứ cảm xúc cũng bất đồng.
"Anh, H cấp gì? Em đều chưa nghe bao giờ, là cùng SSS cấp trong truyền thuyết lợi hai như nhau sao ạ?" Đông Xuân lớn giọng nhất, cướp lời hỏi.
"Ưm.. ở một trình độ nào đó thì cũng là cấp truyền thuyết." Dù sao, H cấp thấp như vậy thật đúng là trong truyền thuyết có, theo ý chuyên gia, H cấp có thể sánh ngang truyền thuyết, còn truyền thuyết hơn cả truyền thuyết, Khí cấp 3S truyền thuyết còn xuất hiện vài người trong lịch sử, bây giờ H cấp nhưng có thể chỉ có một mình cậu.
Cung Tứ nghĩ thầm.
"Anh thuộc hệ gì? Ba người chúng em đều là thủy, vậy đại ca chắc cũng không khác nhỉ?" Vấn đề kế tiếp chính là Thu Hạ.
Cái này còn lúng túng hơn —— Cung Tứ cũng không biết trả lời thế nào.
Cuối cùng vẫn là Khê Lưu thay cậu trả lời: "Bởi vì khí H cấp ở thực tế hết sức đặc biệt hiếm thấy, nên năng lượng cấp bậc khí chạm đến điểm dưới phi thường thấp, không có đạt được bất luận giá trị kiểm định một loại hệ nào, bởi vậy, tạm thời không có cách nào kết luận a~"
Mặc dù nói rất phức tạp lại rất to tát, thế nhưng thông minh như Thu Hạ nghe hiểu ngay: Chính là cấp bậc quá thấp kiểm tra không được...
Chỉ là học sinh tiểu học Đông Xuân bị lừa dối thành công.
"Oa! Kiểm tra không được? Anh Cung Tứ quá ngầu!!" Đông Xuân kích động nắm chặt nắm tay nhỏ.
"Còn anh Khê Lưu thì sao?" Hỏi không được anh nhà mình, Thu Hạ sửa hỏi lại Khê Lưu.
Đối với Khê Lưu thì tâm tình Thu Hạ khá là phức tạp, hiện nay với A Cát mà nói chính là tình huống tốt nhất, với anh mình thì không chắc chắn, nhưng với Khế Lưu thì đây có thể là tình huống kém nhất. Thu Hạ không biết nên đánh giá chuyện này thế nào, không thể làm gì khác ngoài nỗ lực tiếp nhận, dù sao trước kia anh Cung Tứ và Khê Lưu là bạn tốt, cùng cả nhà họ cũng là người quen, hôm nay hai người lại đã định khế, ở một trình độ nào mà nói, bọn họ đã là hai người như một.
"Anh sao? cùng với tình hình của Cung Tứ không khác nhau nhiều lắm, bởi vì ở trong thực tế hoàn toàn hiếm thấy, các loại năng lượng đều chạm đến điểm phi thường cao, các giá trị của các hệ đều vượt qua, bởi vậy cũng không thể nào kiểm tra." Khê Lưu cười híp mắt nói.
Thu Hạ: Đã hiểu, vị này chính là năng lượng quá cao không có cách nào kiểm tra.
"Anh Khê Lưu cũng rất ngầu quá!" ← đây là cái gì cũng không hiểu - Đông Xuân.
"Anh cũng biết ~" Khê Lưu đắc ý.
Anh nhìn em một cái, em lại nhìn anh một chút, Khê Lưu và Đông Xuân cùng nhau cười.
Hai người bên này hoà thuận vui vẻ, Thu Hạ và Cung Tứ bên kia cũng không thể không tim, không phổi như thế.
" Có tốt không?" Cung Tứ hỏi Thu Hạ.
Khi kết thúc nghi thức định khế, cậu vẫn chưa trở về, với cách làm cường thế và nhất quán của những người đó, Cung Tứ không biết bọn họ rốt cuộc có hay không giải thích với Thu Hạ nguyên nhân mình không trở về. Nếu có giải thích, rốt cuộc giải thích thế nào, Cung Tứ rất lo lắng.
"Ngoại trừ lo cho anh, tất cả đều vô cùng tốt, cùng ngày A Cát đã được bọn họ đưa trở về, hình như Tổng quản họ Tạ kia tự mình đưa về, còn nói anh cùng chủ nhân của bọn họ định khế, anh..." Thu Hạ nhìn thoáng qua Khê Lưu: "ông già có tiền có thế lại sắp chết thật là anh Khê Lưu sao?"
Khê Lưu cũng không xa lạ gì với Thu Hạ, bình thường trước kia thường đến nhà bọn họ ăn ké, uống ké, đọc ké sách cũ. Khi đó, Thu Hạ chỉ cảm thấy đối phương là một thiếu gia nhà giàu có điểm thần bí mà thôi, bây giờ xem gia thần bí là thật, nhà giàu cũng là thật, nhưng thiếu gia...
"Chính là cậu ấy, quá trình cụ thể anh không muốn nói, thế nhưng em đừng trách cậu ấy, chuyện này cũng không thể trách cạu ấy, nói nghiêm khắc thì còn phải là trách anh." Cung Tứ ngẩng đầu liếc nhìn Khê Lưu, tiếp tục nói với em trai: "Một người mạnh như vậy lại định khế phải một người như anh - củi mục, nghe ý của Tạ Khai, nhân sinh Người sử dụng của cậu ấy rốt cục bị hủy, tiếp theo có thể sống được bao nhiêu năm cũng khó nói."
Việc này là cậu "nghe trộm" được.
Nghe xong kết quả kiểm tra của mình, Cung Tứ liền đi WC, nhà Khê Lưu thực sự quá lớn,   Khê Lưu lại không thích có nhiều người hầu bên người, dưới tình huống này trực tiếp dẫn đến --- Cung Tứ lạc đường, còn không tìm được người để hỏi đường.
Cậu cũng chỉ có thể đi loạn khắp nơi, đi tới một cánh cửa nhìn quen mắt như đã từng đi qua, vừa định đẩy ra, Cung Tứ chợt nghe thấy giọng của mấy vị quản gia ——
"Lão gia thật sự xác định là Cung Tứ thiếu gia sao? Cậu ta... cậu ta chỉ có H cấp, còn là chưa từng nghe qua H cấp. Nếu nói năng lượng của lão gia là một mảnh đại dương mênh mông rộng lớn, Cung Tứ thiếu gia chỉ là cái thùng nước có 500 ml!"
Cung Tứ biết đại khái Người nói chuyện là ai, là một trong năm lão nhân đi theo sau lưng Tạ Khai.
Cung Tứ thầm nghĩ: thùng nước 500 ml ... Đó không phải thùng nước mà là chai nước khoáng.
"Không, 500 ml sợ rằng cũng không được, nhiều nhất là 50 ml!" Nói lời nào là một lão nhân, Cung Tứ cũng mơ hồ có chút ấn tượng: "50ml làm sao để đủ? năng lượng của lão gia nhiều như vậy chứa ở đâu? Đây không phải là phế đi sao?"
"Nói là phế đi đã là tốt, tôi lo hơn là thân thể lão gia sẽ vẫn giống như trước, như vậy sau khi khế định một chút tác dụng cũng không có ..." Lần này mở miệng là một lão bà bà.
Sau đó Cung Tứ nghe thấy thanh âm của Tạ Khai:
"Trương Luân, Tổ Mã Cổ, Tiểu Tước, lão gia và Cung Tứ thiếu gia định khế là sự thật, sau này các ngươi phải đem Cung Tứ thiếu gia trở thành lão gia mà đối đãi, lời này ta chỉ nói một lần, các ngươi có minh bạch ý của ta không?"
"Cùng cậu ấy ký kết khế ước, là lão gia quyết định, cũng là năng lượng lão gia quyết định."
" Các ngươi vĩnh viễn không nên nghi ngờ điều này. Cùng với —— "
Thấy Tạ Khai càng nói càng nghiêm túc, bỗng nhiên, Cung Tứ nghe thấy ông chuyển giọng:
" Lão gia nói chúng ta gọi ngài là lão gia, lại gọi Cung Tứ thiếu gia, nghe có chút không xứng đôi, ngài ấy yêu cầu chúng ta sau này gọi là thiếu gia."
"Nếu không liền đổi Cung Tứ thiếu gia thành lão gia."
Kế tiếp chính là mấy vị quản gia thảo luận về vấn đề xưng hô một hồi.
Bíp ——
Bên ngoài, Cung Tứ ở cửa không cẩn thận "Nghe trộm" được một chút nội dung.
Cậu lại càng cho rằng chính mình đã liên lụy Khê Lưu, không chỉ liên lụy Khê Lưu, còn để Khê Lưu giấu giếm cho mình, nói cái gì mà "Đều là sự lựa chọn của ngài ấy." Rõ ràng là mình không cẩn thận ngã nhào cường chế định khế!
Cung Tứ hổ thẹn trong lòng sâu hơn một tầng.
" Nói chung, mấy đứa đối tốt với cậu ấy chút." Giống như Tạ Khai căn dặn các quản gia khác, Cung Tứ cũng căn dặn mấy đứa em của mình một chút.
Nhìn Thu Hạ hiểu chuyện gật đầu, Cung Tứ vui mừng nhìn về phía sau Thu Hạ ——
Vừa mới như vậy, cậu đã có thể thấy "Cánh" Thu Hạ.
Sau khi cùng Khê Lưu ký kết khế ước, Cung Tứ bắt đầu có thể thấy dòng chảy năng lượng xung quanh Người sử dụng và khí.
Người sử dụng và khí đã định khế thì năng lượng chung quanh là phi thường ổn định, tựa như có một rào chắn vậy xung quanh bọn họ, những năng lượng này có nhan sắc không giống nhau, hoặc đậm hoặc nhạt quấn quanh thân chủ nhân, tựa như một tầng ánh sáng huỳnh quang.
Mà Người sử dụng chưa định khế liền lộ ra ngoài rất nhiều, năng lượng của bọn họ không kiêng nể gì mà thả ra ngoài, có nhan sắc và cảm nhận khác nhau.
Chẳng hạn như Thu Hạ, chung quanh nó có một luồng năng lượng dị thường khổng lồ hàn băng và lạnh lẽo, cho dù trong phòng cũng không đủ, xung quanh coi như vĩnh viễn là một bí cảnh mùa đông. Từ đàng xa nhìn sang, Thu Hạ tựa như đang ở trong một mảnh băng thiên tuyết địa.
"Cánh" Thu Hạ có màu trắng —— Cung Tứ nghĩ.
A Cát là thủy sắc, thủy sắc trong suốt —— Cậu cúi đầu nhìn về phía A Cát trong lòng Thu Hạ, sau đó ngẩng đầu nhìn Đông Xuân ở phía xa xa chính là màu xanh nhạt, lam sắc nhàn nhạt, cuối cùng, tầm mắt rơi về trên người Khê Lưu bên cạnh Đông Xuân.
Khê Lưu thì là màu đen, giống như một hắc động, so với bất cứ người nào "Cánh" còn lớn hơn, phảng phất giống như vực sâu tối đen.
Phảng phất chú ý tới tầm mắt của cậu, Cung Tứ thấy Khê Lưu theo tầm mắt của cậu nhìn ngược lại, sau đó nở nụ cười.
Theo nụ cười này, năng lượng hắc sắc chung quanh hắn trong nháy mắt theo hắn mà chuyển động, xoay tròn, lại phảng phất như một vòng xoáy trong biển sâu.
"Có chút đáng sợ phải không?" Cậu nghe thấy Thu Hạ nhẹ giọng nói sau lưng mình :"Nhìn kỹ sẽ khiến cả người run sợ - năng lượng màu đen."
"Anh và người đáng sợ như vậy định khế a..."
Lẳng lặng nhìn phía trước một màu đen, Cung Tứ hơi nghiêng đầu, đường nhìn cuối cùng lướt qua tấm màn đen, rơi vào trên mặt Khê Lưu.
Đại khái là năng lực của cậu có giá trị quá thấp đi, đối mặt với Khê Lưu như vậy, cậu cư nhiên không cảm thấy có chút sợ hãi.
Chỉ là trong cơ thể loáng thoáng có một loại cảm giác là hưng phấn là chuyện gì đây?
Nhẹ nhàng nắm chặt tay, Cung Tứ nhíu mày.
"Anh, trước khi mọi người qua, em và Đông Xuân đã thảo luận qua." Thu Hạ nói tiếp.
Quay đầu nhìn lại, Cung Tứ đối mặt với biểu tình chân thành của Thu Hạ.
"Lần này đến lượt bọn em cùng anh."
Nghe không có hiểu ý, Cung Tứ ngẩn người, sau đó cậu thấy Thu Hạ mỉm cười với mình:
" Sau khi Khí và Người sử dụng định khế, trên cơ bản thì Người sử dụng và Khí sẽ không chia cách, anh Khê Lưu thân thể không tốt, hai anh lại vừa mới định khế, tiếp theo còn phải vào trường học chuyên biệt, việc cần học tập rất nhiều, không có khả năng trở lại Trấn Lãnh Thủy đi?"
"Nơi đó, trường học chuyên biệt cũng không tiếp nhận học viên cấp bậc Người thống trị." Mang theo hiểu rõ, Thu Hạ nghiêm túc nói với anh mình: "Bởi vậy, lần này đến lượt ba chúng em cùng anh."
"Anh sinh hoạt ở đâu thì chúng em ở đấy, có thể ở cùng một chỗ, liền thuê cùng một chỗ, không thể thì bọn em sẽ thuê ở gần đó, tranh thủ khi đến trường, bọn em sẽ tự tìm đối tượng định khế trước, chúng em đều sẽ cùng với anh."
Nói xong, Thu Hạ nhìn về phía anh mình, mỉm cười.
Kinh ngạc nhìn em trai, Cung Tứ ngây ngẩn cả người.
Thành thật mà nói, trước đây cậu luôn nghĩ A Cát bị định khế, sau đó mình phải làm thế nào, thế nhưng, tới bây giờ lại đổi thành mình định khế, mấy đứa phải làm sao bây giờ. Nghe Thu Hạ từ từ nói kế hoạch sau này, mấy đứa định đi đâu thuê phòng, tới trường nào... Không đợi được Thu Hạ nói xong, Cung Tứ dồn sức ôm mạnh đứa em trai này một cái.
Thu Hạ vùi đầu trong lồng ngực chẳng biết từ khi nào đã trở nên rắn chắc rất nhiều, Cung Tứ kinh ngạc phát hiện Thu Hạ không biết từ khi nào đã sắp cao vượt qua mình rồi.
--------------
Tiểu kịch trường
Cung Tứ: Tớ đã nói tớ là người thường → mười tám năm chưa từng bị kiểm tra ra.
Cung Tứ: Tớ đã nói tớ là khí cấp thấp → thành công xác định đẳng cấp thấp nhất trong lịch sử.
Khê Lưu: Nghe thật là lợi hại a^-^
Đầu To: (ˊ•͈ ꇴ •͈ˋ)
***
Kế tiếp Cung Tứ lại bắt đầu sinh hoạt là người có năng lực.


----------


Wattpad trên điện thoại lỗi không cập nhật được T__T


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện