Nghèo Đến Độ Phải Dựa Mặt Kiếm Cơm

Phá Vỡ


trước sau

Advertisement
Nhìn thấy hình ảnh như vậy, đột nhiên Phong Hán không còn khẩn trương nữa, Dương Dương mập đeo tất xong, ưỡn bụng nhỏ đi từ trong phòng ra, Lam Lệ Quyên theo sau hỏi: "Dương Dương, con muốn đi tiểu không?"

Tiểu gia hỏa nghe vậy ngừng chân, cảm thụ một chút mới gật gật cái đầu nhỏ: "Muốn." Sau liền chạy ra hướng ban công, Phong Hán định đi cùng, Mẫu Trung Dân đã trước một bước bước ra ngoài: "Mọi người ngồi xuống đi."

"Gọi Yến Thanh qua ăn cơm!" Mẫu Đan đi vào phòng bếp lấy chén đũa, Phong Hán nhìn về phía Lam Lệ Quyên: "Bá mẫu, trước xin lỗi không tiếp được một hồi, con qua nhà đối diện gọi bạn tới."

"Tốt tốt tốt." Lam Lệ Quyên thật sự giống câu thành ngữ kia, mẹ vợ nhìn con rể là càng xem càng hài lòng, nhìn cái tướng mạo này này, nói chuyện lễ phép lịch sự thì thôi đi, ăn mặc cũng chỉnh tề sạch sẽ nữa: "Mau gọi bạn qua đây, đũa bát cũng chuẩn bị xong hết rồi." Chắc chắn không phải con gái mình nấu luôn.

"Vâng." Phong Hán nhìn thoáng qua Mẫu Đan trong phòng bếp, liền ra cửa.

Mẫu Đan cầm bát đũa, chỉ thấy mẹ mình chống hai tay trên bàn nhìn mấy đĩa đồ ăn chăm chú, không khỏi cười nói: "Lúc nấu con đã nếm thử rồi, không tồi." Nhất là con cua hoàng đế hấp tỏi, vừa ra khỏi nồi là cô đã làm một cái chân cua.

"Nghe mùi là biết không tồi rồi, mấu chốt là thanh đạm." Lam Lệ Quyên vô cùng hài lòng với viêc Phong Hán biết làm cơm việc, ông lão nhà mình cũng biết làm: "Hải sản quan trọng chính là tươi, không hợp nấu đặm."

"Thơmmm..." Mập Dương Dương xong việc trở về, đi theo Mẫu Trung Dân đang cầm bô trẻ em về hướng phòng vệ sinh.

Mẫu Đan nhìn xem cái mông nhỏ còn chưa che hết của tiểu gia hỏa, cười tiến đến bên người nữ sĩ Lam Lệ Quyên, ghé vào tai bà thì thầm kể chuyện "ị thối thối" sáng nay.

Lam Lệ Quyên cũng bật cười: "Nó là thế đấy, trong nhà không có người lạ thì vào tay trưởng bối nào cũng được, nhưng có người lạ là còn lo thể diện lắm cơ, ha ha..."

"Ai dạy nó thế?" Mẫu Đan cũng khó mà lý giải nổi suy nghĩ của một đứa bé 3 tuổi.

"Không ai dạy nó, có điều lúc Mẫu Tuyển được nghỉ ở nhà, kiểu gì cũng sẽ nói con là con trai, đi tiểu, ị thối thối không được lúc nào cũng gọi mẹ, nãi nãi, nên gọi ba ba hoặc là gia gia giúp con, thời gian dài, nó cũng mơ hồ hiểu được." Lam Lệ Quyên nhìn về phía con gái: "Nghiêm túc?"

Này mà cũng hỏi được sao? Mẫu Đan không rõ lắm: "Con gái mẹ trông có vẻ muốn đùa giỡn tình cảm của người khác sao?"

"Dáng dấp có điểm giống." Lam Lệ Quyên yên tâm: "Đã thích, vậy là tốt rồi. Làm người từng trải, mẹ cũng phải khuyên con một câu, hai người ở bên nhau, chúng ta không thể ủy khuất chính mình, nhưng cũng không thể ủy khuất người còn lại."

"Con hiểu." Mẫu Đan bố trí xong bát đũa, ôm lấy mẹ: "Cám ơn cha mẹ luôn luôn tin tưởng con như thế."

Mẫu Trung Dân giao bô đã rửa sạch cho cháu trai: "Con đã lớn rồi, cha mẹ không theo con cả đời được, vậy sẽ phải học cách buông tay, học cách tin tưởng con."

Ánh mắt nhìn qua cháu trai đang vác bô đi ra ban công, ông một mặt an tường, phụ mẫu chi đại ái chính là dạy cho con cách làm người, cách sống.

Phong Hán trở về nhà 1802, trong phòng trông như đã được lau qua, trong sảnh còn có thêm mấy bó hoa tươi. Cửa phòng Yến Thanh không đóng, thanh âm của cậu từ trong phòng ngủ truyền ra: "Xác định tin tức này đáng tin... Tốt... Vậy cũng không cần quản..."

Gõ cửa phòng một cái, Yến Thanh đưa tay dừng động tác của Phong Hán, lại bàn giao hai câu liền cúp điện thoại: "Chuyện cậu ẩn hôn có con tạm thời không cần đáp lại, Đại Hồng báo với tớ, Phỉ Vận Y với Khương Minh Tịnh trở mặt, đêm nay có thể sẽ có breaking news."

"Breaking news?" Phong Hán tựa vào khung cửa: "Chuyện "môi giới mại dâm"?"

Yến Thanh nhẹ gật đầu: "Tám chín phần mười."

"Dọn dẹp một chút, qua ăn cơm đi." Phong Hán vừa định đi, lại quay đầu: "Cậu liên hệ Giang Họa, nói với cô ấy một tiếng, chuẩn bị cho tốt."

"Tớ đang định gọi cho cô ấy." Yến Thanh nói liền bấm số Giang Họa, nhìn về phía Phong Hán: "Hoa Mẫu Đan uống tốt như thế, cha vợ của cậu hẳn cũng không kém đi đâu, trong nhà còn có mấy bình rượu ngon, cậu mang hai chai qua."

Này còn cần cậu nhắc? Anh trở về chính là để lấy rượu, Phong Hán đi về căn phòng tận cùng, lấy đi 3 trong 4 bình Mao Đài quý báu của Yến Thanh, sau trở lại phòng mình, cầm lấy bộ mỹ phẩm hãng A lần này đi công tác mang về, ngồi trên giường một hồi.

Cha mẹ Peony đã gặp anh, vậy hẳn là có lời muốn nói.

Yến Thanh liên hệ với Giang Họa xong, lập tức bỏ điện thoại xuống, đi đến trước gương soi soi, đêm nay thân phận của cậu cũng khác, xem như người thân của Phong Hán, vô luận như thế nào cậu cũng phải bảo đảm cho mình hình tượng hoàn mỹ.

Leng keng... Leng keng...

Mẫu Đan đang muốn kể cho cha mẹ chuyện lúc trưa, chuông cửa liền vang lên, "Khẳng định là bọn họ tới rồi." Mập Dương Dương nhanh chân chạy đến cửa, kiễng chân, với tới chốt cửa, mở cửa ra: "Thúc thúc."

"Dạ." Phong Hán đổi giày vào nhà, thấy trên bàn đã có rượu, liền cười nâng chai Mao Đài trong tay: "Bá phụ, đêm nay chúng ta uống cái này chứ?"

"Cái này tốt, vậy liền uống cái này." Nói xong, ánh mắt của Mẫu Trung Dân liền vượt qua Phong Hán, nhìn về phía Yến Thanh ở sau.

Yến Thanh lập tức lên tiếng tự giới thiệu: "Chào mọi người, Mẫu hiệu trưởng, Mẫu thái thái, cháu là Yến Thanh, bạn tốt của Phong Hán cùng Mẫu Đan, thật hân hạnh được gặp hai bác."

"Chào cháu." Mẫu Trung Dân đương nhiên biết cậu là ai, nói đến cũng buồn cười, trong này còn có một vài câu chuyện nhỏ.

Bởi vì Mẫu Đan cùng Phong Hán ở bên nhau, cái người em gái họ kia thật là lòng tham không đủ, bất quá không một lòng như trước nữa, hồi trước hai người một buổi sáng một buổi chiều gọi điện thoại đến tiểu tứ hợp viện, nói lại cùng một chuyện, chính là giới thiệu con gái nhà mình cho người đại diện của Phong Hán, khiến Lam Lệ Quyên buồn nôn đến nỗi ăn cũng ít đi mấy miếng.

"Bá mẫu, đây là tặng cho bác." Phong Hán hai tay nâng bộ mỹ phẩm: "Mong bác không chê."

Xem đóng gói, Mẫu Đan liền kết luận: "Sẽ không chê, mẹ em yêu xinh đẹp, bà liền thích những thứ này, chỉ là ngày bình thường không mua tốt như vậy, ngại phí tiền, lễ vật này xem như tặng đúng trọng tâm luôn."

"Cái này đắt lắm." Lam Lệ Quyên tiếp nhận còn xích lại gần ngửi ngửi, chính là mùi hương này: "Một bộ tốn không ít, quá phí đi."

Yến Thanh cười nói: "Không phí tiền, Phong Hán là người phát ngôn toàn cầu của hãng A, hoạt động quảng bà năm nay là sản phẩm này, cậu ấy liền mua luôn, người phát ngôn mua hàng chiết khấu cũng nhiều, nhiều đến nỗi không tưởng luôn ấy bác."

"Như vậy hả?" Lam Lệ Quyên thật đúng là thích những này, thích đến nỗi không nỡ rời tay, chỉ là đúng như con gái nói, tốn hơn trên vạn tệ mua thứ này, bà cũng có chút cắn răng: "Vậy bác nhận, bộ bác đang dùng vẫn là bác nhà tặng đâu."

Bà thích, Phong Hán cũng cao hứng.

"Đều ngồi đi." Mẫu Đan nắm tay mập Dương Dương đã cầm sẵn yếm đi vào bên cạnh bàn, nhấc cậu bé vào ghế cho trẻ em, tiếp lấy yếm đeo lên cho cậu.

"Đừng khách khí." Trong tay Dương Dương mập là một chiếc thìa nhỏ, hai mắt nhìn chằm chằm hải sản trên bàn, mấy người lớn trong phòng nghe thấy câu này cũng không khỏi bật cười.

Mẫu Trung Dân đi vào ghế chủ, ngồi xuống: "Ngồi đi ngồi đi."

Phong Hán mở rượu, nhìn về phía Mẫu Đan, còn chưa hỏi, Mẫu Đan liền vội vàng khoát khoát tay: "Đêm nay em không uống, đợi lát nữa lái xe đưa cha mẹ về tiểu tứ hợp viện, anh với Yến Thanh thay em uống với cha vài chén."

"Tốt." Phong Hán rót đầy chén cho Mẫu Trung Dân.

Sau khi ngồi xuống, Yến Thanh mới chú ý tới trên bàn bày 3 bình Mao Đài, trái tim lập tức bắt đầu đau, Phong Hán làm sao cũng không biết cái gì là khách khí thế? Cậu tổng cộng mới có 4 bình, nhưng nghe thấy Mẫu Trung Dân nói rượu này không tồi, cậu lại cười gật đầu tán đồng: "Là rất được."

Mẫu Đan gắp cho Dương Dương mập hai con tôm bự: "Muốn cô lột vỏ cho con không?"

"Không không." Tiểu mập mạp đã tự mình động thủ, động tác mặc dù không quá lưu loát, nhưng nắm giữ tinh túy, một tay ngoặt đầu, sau miệng, tay cùng sử dụng, không bao lâu liền xử lý xong một con tôm to bằng bàn tay người trưởng thành.

"Con để nó tự ăn." Lam Lệ Quyên hỏi Mẫu Đan: "Trong nồi còn có cháo hải sản đúng không?"

"Vâng."

Lam Lệ Quyên đứng dậy lấy bát của cháu trai: "Bà múc trước cho con một bát."

"Vâng." Dương Dương mập vô cùng đồng ý với cách làm của bà nội: "Đói bụng."

"Bá phụ, con mời bác." Phong Hán nâng chén rượu đứng dậy, Mẫu Trung Dân liên tục khoát tay ra hiệu anh ngồi xuống: "Đừng khách khí như vậy, liền là chuyện thường ngày, ít chút cấp bậc lễ nghĩa cũng tự tại."

"Nghe bác." Phong Hán sau khi ngồi xuống cùng Mẫu Trung Dân cụng ly, uống một ngụm hết sạch ly rượu trắng, đôi mày không khỏi cau lại, chất lỏng nóng bỏng theo yết hầu đi xuống, đã rất lâu anh không uống rượu trắng độ cao như vậy rồi.

Mẫu Trung Dân thấy thế, không khỏi cười nói: "Con cứ từ từ."

"Ăn chút đồ ăn." Mẫu Đan gắp cho cha một miếng cua, lại cho mẹ một miếng, nhìn về phía Yến Thanh ngồi đối diện: "Hải sản đều là do anh mua, anh cũng đừng khách khí." Thuận tay gắp cho Phong Hán một miếng.

"Anh cũng thử một miếng." Hôm nay Yến Thanh kỳ thật rất cao hứng, có thể nhìn ra cha mẹ Hoa Mẫu Đan đều là người thông tình đạt lý, hai người có thể chủ động nói muốn gặp Phong Hán, còn ngồi xuống ăn bữa cơm này, vậy liền đã nói rõ hai người không có ý kiến gì với Phong Hán.

"Dương Dương có muốn ăn cua không?" Phong Hán chọn lấy một miếng nhiều thịt, tiểu mập mạp ngước đầu lên nhìn một chút liền rất cho mặt mũi, nói: "Ăn, ăn ngon."

Lam Lệ Quyên cười nói: "Nó là thánh ăn chính hiệu đấy." Cầm bát tiếp nhận miếng cua Phong Hán đưa tới: "Cái gì cũng ăn."

Bên này ăn cơm hoà thuận vui vẻ, mà trên mạng cũng đã là triệt để bùng nổ, từ sau khi tin #Ảnh đế truyền kì Phong Hán ẩn hôn có con# lộ ra, Weibo của Mẫu Đan, Phong Hán cùng Yến Thanh đã thành chiến trường.

Phản ứng của netizen đối với chuyện này chia làm hai thái cực rõ ràng, một bên trắng trợn nhục mạ Phong Hán, Mẫu Đan làm người không có ranh giới cuối cùng, vì tiền vì bảo trì nhiệt độ tùy ý lừa gạt người xem các loại, còn tag các đại quan phương, yêu cầu phong sát Phong Hán cùng Mẫu Đan.

Còn bên kia vừa vặn tương phản, phần lớn Hán mê nghe nói Phong Hán ẩn hôn có con, phản ứng đầu tiên cũng không phải là tức giận, mà là kích động, thần tượng vẫn luôn là một thân một mình rốt cục có nhà của mình, không cô độc nữa.

Phong thân muội: [ Aaaa..., tui khóc mất, rốt cục không cần lo lắng anh ruột tui một ngày lại đột nhiên biến mất khỏi thế giới lạnh lùng này, tiểu bảo bối thật đáng yêu, khẳng định giống anh ruột tui như đúc.]

Phong Phong Phong: [Tui xem lại video trên mạng vô số lần, Phong rốt cục có nhà, nhưng mà khuôn mặt của bé bị che, không thể thấy rõ như thế nào.]

Chó chạy khắp nơi: [Các người đều là chó con hắn nuôi sao? Phong Hán vì tiền thật đúng là chẳng bằng con chó, hắn dám đối ngoại thừa nhận chính mình kết hôn có con sao? Sự tình bộc lộ đến bây giờ mà vẫn làm rùa rút đầu, xem thường hắn, càng xem thường bông hoa dại rách nát còn mang ra bán được kia.]

Lái xe Phùng: [Mời lầu trên nín dùm, Phong boss có kết hôn hay không liên quan gì đến mày, mê điện ảnh bọn tao hiện tại cũng rất vui vì anh ấy đã tìm được hạnh phúc của đời mình, mày bay từ cống nào ra đây vậy?]

Thiên Nam kiếm: [Lại nói, tôi đã từng nhắc nhở mọi người, Mẫu Đan còn có một người anh ruột, theo em gái ruột học ở A đại của tôi nói, anh ruột Đại thần của Mẫu Đan đã sớm kết hôn, còn có một manh bảo, rất giống cậu bé này.]

Phong thân muội: [@Thiên Nam kiếm, ngậm miệng, chúng tôi chỉ cần biết rằng tiểu Phong là Phong gia được rồi, kết quả khác từ chối tiếp nhận.]

Hồng Trần Ái Tửu: [Một đám fan cuồng, cha mẹ vất vả nuôi các người lớn lên, các người ra ngoài mặc người lừa gạt?]

Ngay lúc hai phe cực đoan cấu xé say sưa, tin tức gây sốc nhất lại lên đầu đề, #Sự kiện "Môi giới mại dâm" 5 năm trước đảo ngược#, Giang Họa muôn người mắng mỏ lại thành người bị hại duy nhất#.

Mọi người còn chưa kịp phản ứng, một trong những người trong cuộc năm đó - Khương Minh Tịnh đổi mới động thái, ghim trang đầu Weibo bài xin lỗi Giang Họa, cũng sám hối lỗi lầm của mình.

Ngay sau đó, Tô Hạ, Chương Nam, Mạch Hàm Linh, Thẩm Viện bốn vị người trong cuộc cũng đứng dậy xin lỗi Giang Họa, mà người nhấc lên chuyện "Môi giới mại dâm" năm đó đầu tiên - Phỉ Vận Y lại không xuất hiện.

Nhưng cô ta lại đăng một status: [Dưới lợi ích, bạn tốt bất hoà, sự tình năm đó, Phỉ Vận Y không thẹn với lương tâm. Họa tỷ, tôi biết năng lực của chị, bối cảnh thâm hậu, mà Phỉ Vận Y lại chỉ là một tiểu nhân vật xuất thân từ gia đình cùng khổ, mạng này không đáng tiền, ngài muốn thì lấy đi đi.]

Thân ở New Zealand, Giang Họa từ lúc tiếp được điện thoại của Yến Thanh, vẫn trông coi máy tính, nguyên nhìn thấy Khương Minh Tịnh năm người xin lỗi, cô đã lệ rơi đầy mặt, nghĩ buông xuống, nhưng bài đăng của Phỉ Vận Y lại lần nữa đẩy cô tới cực ác chi địa.

"Mở email, xem mail anh gửi cho em đi." Mẫu Tuyển tắt máy vi tính: "Có một số người, nội tâm sớm đã hư thối không chịu nổi, không phải em đeo bám họ, mà là bọn họ sẽ buông tha em hãy không."

Giang Họa cười nhạo, đưa tay lau nước mắt: "Em khóc cái gì nhỉ, không phải tất cả đều đang đợi một ngày này sao?" Mở hòm thư ra, download file, nhìn "Huyết lệ thư" ngàn chữ chồng viết cho mình, đột nhiên cảm thấy thân thể không còn lạnh lẽo nữa: "Cái này đợi lát nữa đăng, không phải tự nhiên mà bọn họ nói em sớm đã có chuẩn bị."

"Tốt." Mẫu Tuyển kéo cô vào trong ngực, hôn lên nước mắt của cô: "Họa bảo, trước đừng khóc, anh còn có việc muốn hỏi."

"Cái gì?"

"Chờ chuyện này kết thúc, có phải đến lúc em nên cho anh một hôn lễ rồi không?" Mẫu Tuyển hôn lên môi vợ: "Anh không cầu hôn lễ thịnh đại thế kỷ, chỉ muốn mời thân bằng hảo hữu đồng sự mấy người, trịnh trọng giới thiệu với họ em là vợ yêu của anh, còn có tiểu mập mạp bị dân mạng cường ngạnh quan vào chữ "Phong" là bảo bối em sinh cho anh."

Nước mắt của Giang Họa vừa ngưng, lần nữa tuôn ra như thủy triều, ôm chặt người đàn ông cô yêu: "Huhu... Thật xin lỗi..."

Vở kịch vừa mở màn, trên mạng thuỷ quân hoành hành, khắp nơi chém giết, nói Giang Họa là thế lực tà ác, muốn đánh bại được phải cầu đến Tảo Hắc Tổ xuất động, dù sao chỉ có người bình thường nghĩ không ra, không có thuỷ quân làm không được.

Hai, lại có thần bí dân mạng vạch trần, Mẫu Đan là người mới Giang Họa dẫn dắt, nhận biết Phong Hán qua một bữa tiệc, này lại càng ghê gớm.

Mà Mẫu Đan lúc này đang ăn cơm cũng được Ngô Thanh cáo tri tình hình "Đại bạo loạn" trên mạng, cô bất động thanh sắc cầm điện thoại đi phòng rửa tay.

Gửi tin nhắn WeChat cho Phong Hán, được đồng ý, Mẫu Đan liền lấy mấy tấm ảnh chụp lúc trước còn giữ, đổi mới Weibo: "Mở ra ngọn nguồn bí mật, nói hùng hồn như thế, tôi còn tưởng nửa đêm đến tận cửa nhà bạn trai tôi hiến thân không phải là cô."

Ảnh được tải lên, hai quả dưa hấu màu xanh vỡ một, Phỉ Vận Y đầu che dưa hấu đứng bên cạnh một nam sĩ là bắt mắt nhất.

Truyện convert hay : Mau Xuyên Nữ Xứng: Nam Thần Cầu Ngươi Đừng Hắc Hóa!

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện