Nghe Nói Ngươi Muốn Cưới Ta?

Chương 7: Tiên nữ tỷ tỷ~


trước sau

Advertisement

"Dương lão sư, Dương lão sư,em có thể không chạy hôm nay không ạ?!" Một đứa bé kiểu tóc Na Tra giơ tay.

Dương Đồng nghe thấy ma âm này lập tức nhăn mày, "Không thể, Chu Tiểu Mạn nhanh về chỗ của em đi!"

Chu Tiểu Mạn làm nũng xin tha vài lần, đều không có đạt được ý định nàng ủy khuất đành phải nghe theo Dương Đồng bước về chỗ.

Dương Đồng vẫn không hứng ánh mắt đến Chu Tiểu Mạn, thật sự là bởi vì nha đầu này không giống như vẻ bề ngoài.Mình không để ý đến nàng bằng không nàng tuyệt đối sẽ được đằng chân lấn lên đàng đầu.

Bởi vì hôm nay có tiết thể dục cho nên Dương Đồng mặc một bộ đồng phục thể dục màu xám, tóc cột cao kiểu đuôi ngựa tay cầm đồng hồ bấm giờ.

Bọn nhóc hôm nay phải thi trung khảo cho nên hôm nay trên sân chắc chắn không thể không xảy ra một trận chiến ác liệt.

Dương Đồng thổi còi, mặt trở nên nghiêm túc: "Hiện tại đã là tháng tư, từ nay đến lúc các bạn trung khảo không còn nhiều thời, cho nên tôi sẽ nghiêm khắc hơn. Không ai được giả vờ xin nghỉ vì lý do nào hết, đã hiểu chưa!"

Dương Đồng cũng không cách quá nhiều tuổi với bọn học sinh nên càng dễ hòa hợp, ngày thường bọn học sinh cũng cợt nhả với nàng giống như bạn cùng lứa. Đây là lần đầu tiên nàng tỏ ra vẻ mặt lạnh với bọn chúng. Bọn học sinh lúc nãy còn nô đùa lập tức bị dọa đến không dám lên tiếng.

Ngoại trừ Chu Tiểu Mạn......

Dương Đồng gọi lớp trưởng chia lớp thành những đội nhỏ lần lượt chạy quanh sân thể dục để xem thử thành tích.

Theo một tiếng huýt còi bọn học sinh bước chân chạy băng băng, Dương Đồng híp mắt nhìn dòng người đang chạy xa dần.

Vốn dĩ đang tậpbình thường nhưng đến lúc đội ngũ của Chu Tiểu Mạn thì không còn thuận lợi nữa, Dương Đồng nhướng mày con nhóc này còn ghi hận mình?

Chu Tiểu Mạn:...... Nhìn chằm chằm.

Dương Đồng:......

Được rồi được rồi, mình nhận thua còn không được sao!

Tuy rằng không tình nguyện nhưng Dương Đồng vẫn chớp mắt với Chu Tiểu Mạn ý bảo " Mi ngoan một chút đê sau khi tan học sẽ được lĩnh thưởng phần quà Cửu Âm Bạch Cốt Trảo! "

Chu Tiểu Mạn ăn ý mà tiếp thu được chỉ thị trong nháy mắt đôi mắt phát ra ánh sáng, nhếch miệng phá lên cười.

Nàng duỗi tay giơ "ok", vỗ vỗ ngực.

Dương Đồng bất đắc dĩ đỡ trán,...

Có Dương Đồng bảo đảm, xếp hạng của Chu Tiểu Mạn đều hoàn thành không tồi, có thể nói là hoàn mỹ.

Dương Đồng nhìn con số kỷ lục càng dở khóc dở cười, thì ra thành tích kém lúc trước toàn bộ đều là bởi vì mình không chiều theo nguyện vọng của con nhóc đó sao.

Chu Tiểu Mạn rốt cuộc là chui ở đâu ra?

Thật ra nàng là em gái cùng mẹ khác cha với Điền Điềm nói là Dương Đồng nhìn nàng lớn lên cũng không quá. Khi còn nhỏ nàng ngoan ngoãn đáng yêu Dương Đồng cũng thường xuyên lôi kéo nàng cùng đi chơi. Dù sao cũng gắn bó như vậy muốn nói là em gái ruột cũng không có gì quá đáng. Nhưng mà nhìn lại cái tính nết hiện tại của Chu Tiểu Mạn, Dương Đồng hận không thể cho mình hai bạt tay, ai bảo mi lúc trước tiện tay! Tại sao lại muốn rủ con nhóc này cùng chơi!

Hiện tại chị của nàng không ở Loan Thành, Chu Tiểu Mạn càng ngày càng dụa dẫm vào Dương Đồng. Nếu không phải bởi vì sơ tam học tập khẩn trương tranh thủ thời gian thì nàng cũng đã dọn sang nhà Dương Đồng ở luôn rồi.

Ai biết được là Ba Dương và mẹ Dương đều thích con nhóc ngoài giả vờ đáng yêu trong thì ác ma này đâu chớ?

Thứ hai buổi trưa đều có nhiều lớp học thể dục cho nên cả ngày Dương Đồng đều phải thét to đã sớm miệng khô lưỡi khô. Sau khi trở lại văn phòng lập tức chạy đến máy lọc nước rót một ly ngửa đầu uống hết ngay lặp tức.

Một tay chống lên máy lọc nước, cảm thấy hiện tại thiệt là hối hận... May ghê mình chỉ là giáo viên thể dục thôi nếu đổi thành toán, văn anh sử vật lý hóa,.... hỏng chừng hiện tại ngồi sầu vì bị hói đầu do lo áp lực mất.

Nè nè nhìn xem sắp tới có thầy giáo lý hóa sơ tam nào không phải để đầu trọc!?

Vừa nãy còn đi nagng qua chỗ giáo viên vật lý sơ nhị ừm cái đỉnh đầu kia có thể gọi là phát sáng!

"Tiểu Dương a, mới vừa lên lớp xong?"

Dương Đồng gật đầu như giả tỏi: "Đúng vậy đúng vậy!"

"Nhìn bộ dáng này của em chắc là lại bị bọn nhóc trêu chọc hả?"

Dương Đồng khóc không ra nước mắt, "Đừng nói nữa, phút cuối cùng trước khi tan học có đứa nhóc một hai đòi thi đấu chạy xa với em. Nhóc đó cao tận 1m8 em liều mình đuổi theo mới giành được chiến thắng, nếu không còn mặt mũi nào nữa."

"Chị phải nói thật là do bọn nó thấy em còn trẻ nên mới cố tình thích chọc phá đấy"

Dương Đồng không thể phủ nhận đây chính là nguyên nhân, đặt ly nước xuống bàn làm việc trước, cười tủm tỉm nói: "Bất quá đại bộ phận học sinh vẫn là tiểu thiên sứ giống nhau đáng yêu."

Triệu lão sư dang nói chuyện lập tức chỉ vào Dương Đồng còn đang ngoác miệng cười nói: "Lần sau đừng cười như vậy trước mặt học sinh nữa, chắc là có thể cải thiện được đôi chút."

Dương Đồng sờ sờ mặt "Cảm ơn thầy Triệu, em về sau tận lực nghiêm túc."

"Bất quá trường có thêm một ít giáo viên trẻ cảm giác vẫn là không tồi, nhìn các nàng một đám người trẻ trung năng động đều làm tôi cảm thấy trẻ lại không ít." Triệu lão sư hôm nay không có tiết dạy cho nên tới tám chuyện.

Thầy Triệu có nhắc tới giáo viên mới lập tức làm mọi người chuyển đề tài.

"Đúng rồi, mọi người không biết sắp tới trường lại có thêm một giáo viên tiếng anh sao? Nghe chủ nhiệm giáo dục nói, vẫn là người từ nước ngoài về."

"Giáo viên tiếng Anh? Không phải là dạy thế cô Tiền chứ?"

"Chính là như vậy, cô Tiền không phải mang thai sao mấy lớp tiếng Anh sơ nhị dù sao cũng phải có người tiếp nhận thôi cho nên thầy chủ nhiệm đã tuyển người mới đó."

"Nhìn dáng vẻ lại là giáo viên trẻ hả?"

"Người ta từ nước ngoài về, thử nghĩ xem sao mà lớn tuổi được?."

"Tốt nhất là một người hòa đồng không phải tôi ở sau lưng nói xấu cô Tiền chứ tính tình cô ấy khiến tôi rất sợ hãi. Động một cái là phát hỏa lần trước tôi còn thấy cô ấy mắng một học sinh đến khóc."

"Kia đã là cái gì, tôi nói với mọi người chuyện này mọi người đừng nói là tôi nói ra nha."

"Chuyện gì? Mau nói đi, đừng thần thần bí bí nữa."

"Tôi nghe người ta nói cô Tiền từ chức, không chỉ đơn giản là lí do cô ấy mang thai mà nguyên nhân chính là do cách xử phạt học sinh quá bạo lực bị phụ huynh học sinh báo cáo chủ nhiệm giáo dục vì vậy cô ấy mới được phê duyệt sớm."

"Oa, không phải chứ? Còn dùng cách xử phạt về thể xác học sinh!"

"Chứ không thì tại sao lại đột nhiên liền từ chức, ngươi dám nói trong đó không có sự tình gì khác không?"

Dương Đồng nhìn đám giáo viên chúm chụm, từng người đều chia sẻ " thông tin mật" mà bản thân nghe từ người khác.

Dương Đồng tuy rằng chưa bao giờ tham dự, nhưng nghe bát quái không thể thiếu nàng được nha.

Nàng một tay chống cằm, nhàm chán mà ngáp một cái.

Trời oiiiii giáo viên chủ nhiệm lớp Chu Tiểu Mạn sao mà lại dạy thêm giờ ngay lúc này chứ, giờ này cũng là 6 giờ rưỡi rồi sao còn chưa "thả chuồng"!

Nhắc Tào Tháo Tào Tháo liền đến.

Chu Tiểu Mạn nghiên đầu dựa vào cửa sổ dùng chiêu bán manh chào hỏi với Dương Đồng.

Dương Đồng bĩu môi xem thường, lên tiếng chào hỏi với mọi người sau đó liền xách túi ra ngoài.

Chu Tiểu Mạn đi đến bên người nàng nhảy tưng từng: "Em muốn ăn cay rát hương nồi (?), có được không, có được không!"

Dương Đồng nhịn không được dùng sức xoa xoa đỉnh đầu nàng nghiến răng nghiến lợi nói: "Chu Tiểu Mạn! Em có âm mưu ăn hết tiền lương của chị đúng không hả!"

Chu Tiểu Mạn làm nũng mà ôm cánh tay nàng cọ cọ: "Chị Đồng Đồng ơi~~, chị chiều ý người ta lần này đi mờ."

Đôi mắt to chớp chớp, rất là đáng yêu.

Nha đầu này trước nay đều biết sử dụng ưu điểm của mình, Dương Đồng bật cười nhéo nhéo mặt đến lúc thấy Chu Tiểu Mạn nhíu mày mới thả tay.

"Hôm nay có nghiêm túc học không?"

"Có có!"

"Bài kiểm tra có làm hết không?"

"Đương nhiên, dễ như ăn bánh!"

"Đường còn xa lắm đưa cặp sách đây hôm nay chị đây đèo nhóc. Nhìn thấy biểu hiện hôm nay của nhóc không tồi hôm nay muốn ăn gì cứ mạnh dạn nói ra." Dương Đồng là con một, cho nên tình cảm dành cho em gái đều dành hết cho Chu Tiểu Mạn.

Chu Tiểu Mạn thấy Dương Đồng dùng ánh mắt sủng nịnh nhìn mình như cũ trên mặt tươi cười càng thêm xán lạn.

"Chị Đồng Đồng tốt nhứt quả đất!"

So với chị ruột Điền Điềm mà nói bản thân nàng càng thích người chị gái nhìn mình lớn lên này hơn.

"Leng keng" một thanh âm vang lên, Dương Đồng móc di động từ trong túi ra.

Thấy là Bạch Vi gửi tin nhắn WeChat.

【 Cậu ăn cơm chiều chưa, muốn ăn cùng nhau không? 】

Dương Đồng chưa từng chú ý mỗi lần như thế ánh mắt đều tràn ra ôn nhu mấy giây sau chưa kịp suy nghĩ đã đáp lại Bạch Vi.

"Cậu muốn đi nơi nào ăn cơm ấy, cậu có để ý không nếu tớ mang theo một "cái đuôi"?"

Thực mau, Bạch Vi cũng trả lời.

【 Không ngại, vẫn là chỗ cũ đi. 】

Chu Tiểu Mạn phát hiện lục chú ý của Dương Đồng đặt vào WeChat hơn phân nửa, nàng cố ý làm phiền mà vẫn không có phản ứng. Chu Tiểu Mạn nhón chân muốn nhìn lén là ai gửi tin nhắn nhưng bất hạnh là quá lùn nhìn không thấy nội dung WeChat.

TAT thật tức giận!

"Tiểu nha đầu, chị Đồng Đồng hôm nay cho mi biết thế nào là tiểu tiên nữ ~" Dương Đồng không có nhìn thấy cảm xúc thoáng qua của Chu Tiểu Mạn, cười nói.

Chu Tiểu Mạn hừ một tiếng, đi thì đi. Em cũng muốn nhìn xem là dạng tiểu tiên nữ gì đem chị câu mất hồn!

Tác giả có lời muốn nói: TAT hy vọng sau khi xem chương này sẽ được các tiểu thiên sứ bình chọn thiệt nhiều, cầu bình chọn!

Xuẩn tác giả như đi trên mây luôn! Cảm ơn!


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện