Sau buổi ăn, Tinh Anh bị ba mẹ gọi vào phòng nói chuyện gì đó.
Còn An Thiên thì theo Như Ý lên phòng trò chuyện, dù gì cũng lâu lắm rồi mới gặp nhau có bao nhiêu chuyện để nói.
Từ lúc vào phòng làm việc không khí bỗng trở nên căng thẳng, Cao Khải Phong và Lâm Yến Phương nhìn chằm chằm thằng con trai một lúc rồi mới lên tiếng:
\- Con có gì muốn giải thích với ba mẹ hay không?
Tinh Anh có vẻ như cũng biết tại sao bị gọi vào đây rồi, nhưng anh vẫn hỏi:
\- Con phải giải thích chuyện gì chứ?
Tính Cao Khải Phong vốn nóng nảy, nghe bị hỏi ngược lại đã hơi cáu :
\- Việc con cưới An Thiên là thế nào? Bộ nghĩ hai ông bà này hồ đồ đến nỗi không nhận ra có chuyện gì đó bất thường sao? dù là chuyện gì đi nữa ba cũng có thể lắng nghe nhưng tại sao không cho con bé một cái lễ cưới đàng hoàng hả? con nên nhớ rằng hôn nhân đối với một người đó là chuyện cả đời\.
Tinh Anh không nói gì, điều đó không phải anh không hiểu, là anh quá gấp gáp rồi, gấp gáp sợ giuộc mất cô.
\-....!
Lâm Yến Phương lúc này mới lên tiếng, nhìn con trai có vẻ trầm ngâm bà cũng vài phần hiểu được, bà sống cũng hơn nữa đời người rồi, cũng trải qua biết bao là chuyện, còn là mẹ anh nên bà hiểu con bà sẽ không phải người bộp chộp, không biết suy nghĩ:
\- Ba mẹ vừa nhìn vào đã cảm nhận được con bé và con chẳng có chút gì giống một cặp vợ chồng mới cưới cả\.\.\.\.đã vậy con vừa từ nước ngoài trở về hôm nay\, đùng một cái lại báo là đã kết hôn\, còn nữa Như Ý nói với mẹ là tụi con đăng kí kết hôn tại bệnh viện\, chuyện này là sao? con phải cho ba mẹ một lời giải thích rõ ràng về chuyện này\.
Sau đó câu chuyện được Tinh Anh kể lại một cách tỉ mỉ.
Nửa tiếng sau....!đúng là cùng một lò mà ra cha con đều giống hệt nhau không thể giấu được nỗi tức giận, Cao Khải Phong tức giận đập mạnh xuống bàn:
\- Thật là coi chúng ta chẳng ra gì mà\, chẳng trách từ lúc vợ chồng anh Hạo \( cha mẹ An Thiên\) mất chúng ta cũng dần mất liên lạc với gia đình họ\, giờ mới hiểu thì ra là không muốn con bé tiếp cận với chúng ta\, họ sợ chúng