Nếu Tôi Gửi Tặng Người Một Cuốn Sách

Chương 23


trước sau

Advertisement
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 23

Editor: Lăng

Vào một tối nóng nực giữa tháng bảy, nhóm chat "Tam nhân hành" liên tục nhảy tin nhắn:

"Tuần sau tôi đây chính thức quay lại công tác rồi, lạy hồn! Hai người không một ai được khuyên tôi hết!"

"Chán gần chết, cứ tiếp tục ở nhà như vậy thì tôi sắp điên luôn rồi. Bà đây muốn ra ngoài làm việc, muốn kiếm tiền!"

"Lão Ngô, lão Lương, hai người có nghe không vậy! Không được phản đối!"

Sau khi ở nhà nghỉ sinh gần bốn tháng, rốt cuộc Hàn Khai Lượng đã chịu hết nổi.

"Nghe được mà, nhưng chị cũng đâu cần điên cuồng gào thét như thế đâu?" Lương Tân Hòa bất đắc dĩ.

"Đúng vậy, cục cưng mới được hơn trăm ngày thôi mà," Ngô Tư Nguyên nói bổ sung, "Cũng không cần vội vàng vậy đâu, cậu hoàn toàn có thể nghỉ luôn một năm."

"Tha cho mình đi, một giây thôi mình cũng không ở nổi nữa, mấy người phản đối cũng vô dụng." Hàn Khai Lượng sắp sụp đổ rồi, "Tôi là con người, chứ không phải là một con bò sữa!"


Hai người đầu bên kia trầm mặc một lúc, sau đó mới nói: "Biết rồi/ Hiểu rồi."

Lúc này Hàn Khai Lượng mới thoải mái thở dài ra tiếng, nói tiếp: "Đúng rồi, tối nay hai người có sắp xếp gì thì cũng gạt qua một bên đi, phải cùng tôi ra ngoài uống rượu!"

Ngô Tư Nguyên: "Cậu không thể uống rượu được mà?"

Hàn Khai Lượng: "Uống đồ uống không cồn."

Ngô Tư Nguyên: "...... Đi đâu? Gay bar?"

Hàn Khai Lượng: "No way, ngày nào mình cũng phải ở nhà hai giống đực một lớn một nhỏ, hàm lượng hormone nam giới đã vượt chỉ số rồi. Mình muốn đi les bar!!!"

Ngô Tư Nguyên: "Mình không có ý kiến, hỏi bé Hòa đi."

Hàn Khai Lượng: "Bé Hòa, em thấy sao?"

Lương Tân Hòa nhìn WeChat cạn lời, lúc thì gọi người ta là lão Lương, lúc lại gọi người ta là bé Hòa......

Cô thoát khỏi khung chat, nhìn tài khoản quan hệ công chúng của công ty, trả lời mấy câu hỏi của trợ lý trên WeChat, trả lời vấn đề của khách hàng. Khi quay lại thì thấy Hàn Khai Lượng gửi voice chat đến: "Thế gần đây em đang hẹn hò sao?"


Lương Tân Hòa cười cười: "Không có."

"Vậy thì càng phải đi les bar!"

Lương Tân Hòa bật cười thành tiếng: "Được được, em đi với chị."

"Trước kia em có từng đến chưa?"

"Đi qua vài lần, toàn đi với Chu......" Cô dừng lại, không nói tiếp.

Hàn Khai Lượng lập tức hiểu ý: "Biết rồi! Từ nay về sau em đi với chị!"

Lương Tân Hòa: "......"

Bà chị này, chị cũng có cong đâu!

Quyết định xong, cô đang chuẩn bị đặt điện thoại xuống đi thay quần áo, bỗng ngón tay trượt xuống dưới, thấy được tên Ninh Hi.

Đã thêm WeChat được hai tuần nhưng kết quả lại là không nói chuyện.

Cô bận việc, ngày nào về cũng rất trễ, sau khi về nhà cũng chỉ muốn nằm dài trên sofa xem phim, thỉnh thoảng sẽ đọc sách, làm chút việc nhẹ nhàng, không muốn nói chuyện lắm.

Hơn nữa cũng không rõ Ninh Hi đang làm gì, dù sao vẫn chưa quen thân, không biết tìm đề tài để nói chuyện, chưa kể người ta cũng không chủ động tìm cô.


Sau khi bước chân vào xã hội, thật sự rất khó để tìm và làm bạn thân. Thời gian có hạn, cho dù có thông tin liên lạc của đối phương cũng vẫn không thể rút ngắn khoảng cách và số bước kết bạn đi.

Chỉ có một bên nhiệt tình đa phần sẽ không được, phải là cả hai cùng đến gần nhau mới có khả năng.

Thay quần áo xong, cô bắt xe đến nơi Hàn Khai Lượng giới thiệu.

Cô và Ngô Tư Nguyên gần như là bước vào bar cùng lúc, tìm chỗ ngồi xuống rồi kêu nước uống.

Quán bar này không lớn lắm, khá yên tĩnh, ánh sáng có cảm giác u tối thần bí rất phù hợp.

Rượu nhanh chóng được đưa lên. Phục vụ là một cô gái còn rất trẻ, tóc ngắn, trang điểm rất đẹp trai và hơi hướng punk, mang váy chữ T màu đen, bốt Martin, son môi đỏ sậm làm khuôn miệng trông rất đầy đặn.

*Phong cách punk-rock từ nhân vật Nana trong Manga cùng tên
Advertisement

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện