Nếu Tôi Gửi Tặng Người Một Cuốn Sách

Chương 19


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 19

Editor: Lăng

Nói nhiều

Lương Tân Hòa đã phải giả cười suốt cả một buổi sáng.

Người đàn ông bên cạnh là một trong những nhà cung cấp cho "Tam nhân hành" của bọn họ, cô vốn ít khi tham dự vào việc xã giao của công ty, đa phần đều do Ngô Tư Nguyên và Hàn Khai Lượng phụ trách. Trước kia bọn họ quan tâm cô, nhưng giờ lão Ngô đang bận dự án khác, lão Hàn thì đang cho con bú, cô cũng nên cáng đáng một ít.

Địa điểm là do cô chọn, dù sao ra ngoài tham quan triển lãm thì vẫn đỡ hơn vào nhà hàng "nói chuyện" nhiều lắm. Chỉ là cô không ngờ người này nói chuyện nhiều đến vậy.

Vừa gặp mặt đã tặng hoa, còn là hoa hồng Cappuccino mà cô thích, có lẽ là đã hỏi thăm người trong công ty, cô chỉ đành nhận lấy vì lòng thành này. Hai người đi qua vài khu trưng bày, vị huynh đài này vẫn thao thao bất tuyệt phát biểu ý kiến của mình, lại còn muốn hỏi ý kiến của cô. Vậy nhưng không chờ cô nói xong, bản thân lại tiếp tục blah blah thao thao bất tuyệt lần nữa.


Lương Tân Hòa đầu cả đau, nhưng chữ "Nhẫn" đã khắc kín lục phủ ngũ tạng, cô lén nhìn thời gian, hẳn là đã đủ thời gian cho một lần "Xã giao công việc" rồi.

Cô nở một nụ cười nhạt trên mặt, đang muốn nói là mình có việc phải đi trước thì đối phương lại mở miệng muốn mời cô đi ăn cơm trưa. Cô đột ngột bị nghẹn lại, đối phương đã nhìn một bức tranh khác rồi tiếp tục phát biểu ý kiến.

Cô thầm kêu khổ trong lòng, trong đầu nhanh chóng xoay chuyển xem ai có thể tới cứu mình được.

Tiếc là điện thoại ở trong túi nên không tiện lấy ra. Cho dù có lấy ra nhắn WeChat cho đồng nghiệp vờ là mình có công chuyện thì hôm nay lại là cuối tuần, trước đó còn nói là mình được nghỉ.

Làm sao mới ổn đây?

Xem ra vẫn không thể tránh khỏi việc đi ăn! Help me, một bữa ăn phải ăn bao lâu hả!


Cô sầu não, tầm mắt cũng đồng thời nhìn khắp nơi tìm chỗ đột phá, ngay giây tiếp theo đã gặp hai chị em Hạ Như Ý và Ninh Hi.

Cô hơi nao nao, hai chị em đứng ở cách đó không xa cũng đang nhìn về phía cô.

Lương Tân Hòa chớp chớp mắt với hai người họ, lại chớp chớp mắt, chủ yếu là hướng về phía Hạ Như Ý, làm khẩu hình —— Cứu em chế ơi!

Cô thấy hai chị em họ liếc nhau, Hạ Như Ý tủm tỉm, vô cùng trượng nghĩa đi đến, trên mặt còn lộ ra vẻ vui mừng bất ngờ đầy chân thực: "Ơ kìa Tân Hòa, khéo quá, ở đây mà cũng gặp được em."

Lương Tân Hòa cũng không rõ Hạ Như Ý sẽ giải quyết giúp cô như thế nào, nhưng vẫn vô thức phối hợp: "Chào chị Như Ý, thật là trùng hợp." Ngay sau đó cùng giới thiệu người đàn ông bên cạnh, "Đây là giám đốc XXX."

Hạ Như Ý "Ồ" một tiếng, vươn tay: "Ngưỡng mộ đã lâu, anh nhà tôi trước đó còn hợp tác với các vị đó."


Đối phương bắt tay chị ấy, cười nói: "Không biết chồng quý cô đây là......"

"À, là công ty do anh ấy thành lập, XX đó. Anh có nghe qua chưa?"

Ánh mắt người đàn ông lập tức khác hẳn, ngay cả hàm răng cũng lộ thêm vài chiếc.

Cả hai cùng đi dạo và trò chuyện.

Lương Tân Hòa lập tức bị bỏ qua, cô đi tụt lại vài bước, sóng vai với Ninh Hi đang đi theo sau

Cô ấy khẽ nói: "Chị cô giỏi xã giao quá."

Ninh Hi ngửi được ít hương thơm trên chóp mũi, không biết đó là mùi gì, rất nhẹ.

Cô dừng một chút, nhìn xuống dưới: "Ừm."

Người chị họ này của cô rất dễ làm quen, lại giỏi nhìn mặt đoán ý, cũng rất nhiều chuyện.

Vừa rồi chị ấy đứng bên này nhìn chằm chằm Lương Tân Hòa một lúc lâu, nhưng miệng vẫn không quên phân tích: "Xem ra lúc trước chị suy đoán sai rồi, cô Lương là thẳng đó. Em nhìn đi, người đàn ông kia rõ ràng là có ý với cô ấy, chị đoán là bọn họ đang đi xem mắt? Trông biểu cảm của cô Lương có vẻ không nhập tâm lắm, phỏng chừng là không ưng người đàn ông này."
Ninh Hi: "...... Chị nhìn ra được à?"

Hạ Như Ý: "Thì em nhìn đi, miệng người đàn ông đó nói không ngừng nghỉ, căn bản là không cho cô ấy cơ hội nói chuyện. Đàn ông mà nói nhiều là không được."

Ninh Hi nhìn chị một cái.

Hạ Như Ý lý lẽ hùng hồn: "...... Sao thế? Em nhìn chị à? Nữ thì không giống, phụ nữ nói nhiều thì sẽ hấp dẫn hơn, biết không hả?"

Ninh Hi yên lặng dời mắt đi.

"Em nhìn dáng vẻ muốn tìm cớ thoát thân của cô ấy đi......" Hạ Như Ý tiếp tục suy đoán, không ngờ chị ấy lại đoán đúng thật.

"Giúp đại ân rồi." Lương Tân Hòa nhỏ giọng nói, thở hắt ra, cố ý thả chậm bước chân.

Ninh Hi mấp máy môi nhưng không nói gì.

Lương Tân Hòa ngước mắt, cười với cô một cái, cô cũng kéo ra một nụ cười nhẹ, hai người trầm mặc. Bỗng dưng không tìm được đề tài nói chuyện, chỉ có thể xem tranh.
Bản lĩnh của Hạ Như Ý rất cao, hơn mười phút sau chị ấy đã nhận danh thiếp của đối phương, hai bên còn thêm WeChat lẫn nhau, lịch sự tự nhiên ám chỉ chị và Lương Tân Hòa đã lâu không gặp nên muốn tâm sự nhiều hơn. Đối phương cũng sẵn sàng thuận tay đẩy thuyền cho phần nhân tình này, vui vẻ đồng ý.

Lương Tân Hòa chào hỏi anh ta xong thì cảm ơn Hạ Như Ý: "Cảm ơn chị Như Ý, đợi chút nữa em mời khách, cùng đi ăn đi?"

Hạ Như Ý cười cười, khẽ đánh vào tay cô ấy: "Không cần khách sáo vậy đâu. Đúng rồi, em với Tiểu Hi đi dạo trước đi, chị đi xem thằng con chị một chút."

Ninh Hi: "......"

"Cứ thế nhé, hai bé chơi vui nha." Hạ Như Ý vẫy vẫy tay.

Hai người nhìn bóng lưng Hạ Như Ý rời đi vài giây.

Lương Tân Hòa bỗng hỏi: "Chị cô đang xem chúng ta như mấy đứa nhỏ học mẫu giáo sao?"
Ninh Hi để ý khi cô ấy cười rộ lên thì bên má có một lúm đồng điếu cạn.

Lông mi cô khẽ run, nói: "...... Nếu cô có việc bận thì cứ......"

"Ồ, thật ra không có đâu, nếu đã đến đây thì đi dạo chút đi."

Ninh Hi ngầm đồng ý.

Hai người từ một trước một sau dần trở thành đi song song.

Ninh Hi cũng mang một chiếc áo T – shirt màu trắng phối với một chiếc quần jean ống xuông, đuôi tóc uốn xoăn nhẹ, có cảm giác mềm mại tự nhiên thoải mái. Lương Tân Hòa cảm thấy tinh thần cô ấy đã tốt hơn trước rất nhiều.

Vẫn ít lời như cũ nhưng lại không còn lạnh nhạt nữa.

Hai người cũng không hề nói chuyện khi xem tranh, bước chân Ninh Hi rất nhẹ nhàng thanh thoát, nếu không phải bên cạnh có mùi thơm như có như không thì Lương Tân Hòa thật sự sẽ cảm thấy như chỉ có một mình cô vậy.
Đi đi, ánh mắt cô bị một bức tranh hấp dẫn.

Là bóng lưng của một cô gái trẻ.

Đi chân trần đứng trước một chiếc tủ lạnh hai cánh đang mở, tay trái cầm một chai rượu, tay còn lại giữ cửa tủ lạnh, đang xem đồ ăn trong tủ lạnh.

*Ảnh lấy trên Weibo tác giả, có thể tác giả bức tranh là tên trên tranh

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện