Nếu Còn Có Ngày Mai - Tiểu Vy

Thẩm Linh Lung


trước sau

Advertisement
Công việc của một bệnh nhân vô cùng đơn giản , đơn giản đến nhàm chán

Ăn , thay băng , uống thuốc , ngủ . Một vòng tuần hoàn ngán ngẩm

Ý Như thuộc tuýp người năng động , việc bắt cô phải nằm im một chỗ như vậy thật quá khó khăn với cô

Đòi xuất viện , Vương Nguyên và Thẩm Hữu Kỳ không đồng ý . Ở lại , cô chỉ có một mình , không có ai nói chuyện , cũng chẳng có gì để làm ngoài ba cái tin lá cải trên tạp chí , báo mạng

Vương Nguyên có công việc riêng của anh , không thể ở bên cạnh cô mãi . Đến trưa hoặc tối anh mới tới

Thẩm Hữu Kỳ cũng chẳng rảnh rỗi gì , cô không biết rõ hắn làm gì nhưng chắc chắn hắn cũng bận lắm

Bởi vậy ... mới chán

Đã thế , nằm viện càng lâu , viện phí càng cao . Chưa kể phí phẫu thuật đã lên tới cả chục ngàn tệ , phí phòng dịch vụ mỗi ngày cũng hơn một ngàn , thuốc cho cô cũng toàn loại tốt . Cứ thế này , đợi đến khi cô xuất viện chắc phải báo ba mẹ ở Việt Nam bán nhà gửi tiền qua trả luôn quá

Cốc , cốc , cốc

Có tiếng gõ cửa kéo Ý Như ra khỏi mối lo lắng . Cô nhìn ra cửa , cao giọng

_ Vào đi !

Cửa được đẩy vào , Uyển Lăng đi vào với sự lo lắng

_ Ý Như ! Cô lên tiếng , ánh mắt nhìn bạn xót xa , trông Ý Như xanh xao quá . Mấy hôm nay , không thấy Ý Như đến trường , hỏi lớp trưởng mới biết cô đang nằm viện , còn lí do thì không ai biết . Nên vừa tan học , cô liền hỏi lớp trưởng lấy địa chỉ rồi đến đây luôn

_ Uyển Lăng !!! Cô kinh ngạc , sao Uyển Lăng lại biết cô ở đây ?

Uyển Lăng tới kéo ghế ngồi đối diện với cô , hỏi thăm

_ Cậu sao rồi , bị đau thế nào mà lại phải nằm viện thế hả ?

_ Mình không sao , không cẩn thận nên ngã cầu thang , đau chút ở bả vai thôi ! Ý Như cười trấn an bạn , không tiện kể cho bạn nghe , cô đành nói dối _ Mà sao cậu biết mình ở đây ?

_ Mình nghe lớp trưởng nói , ngã cầu thang kiểu gì nà bị đau ở bả vai được hay vậy ? Uyển Lăng nghi ngờ , cô chỉ nghe ngã dập mặt , gãy chân , gãy tay chứ chưa bao giờ nghe bảo bị ngã cầu thang lại bị dập bả vai

_ Mình làm sao biết được , đau thì đau thôi chứ đâu do ý mình ! Ý Như tằng hắng theo kiểu mình không biết gì

_ Ò ! Uyển Lăng gật gù dù lời giải thích không được thỏa mãn

Cửa một lần nữa được đẩy vào , nghe tiếng động , hai cô gái cùng quay lại . Bước vào không chỉ có mình Hữu Kỳ mà còn có thêm Tiểu Trân và một cô gái rất xinh đẹp , đẹp như một búp bê kiêu sa , tóc dài bồng bềnh uốn nhẹ , sang trọng , quý phái

Đến Ý Như cũng phải ngẩn ngơ chứ đừng nói đến cánh nam nhân

_ Chị Ý Như ! Vừa vào trong , Tiểu Trân đã chạy nhanh tới , nhìn cô vui mừng . Nếu cô không bị đau , cô bé đã có thể ôm lấy rồi

_ Tiểu Trân , em cũng tới nữa sao ? Cô cười mỉm , hôm nay tâm trạng cô bé đã ổn hơn

_ Em đòi anh hai mới cho tới á , chị khỏe chưa , còn đau nhiều không ? Cô bé bịn rịn hỏi , chuyện Ý Như bị thương vì cứu mình , cô bé nghe Hữu Kỳ nói lại mới biết

_ Chị khỏe rồi , không còn đau nữa !

_ Em xin lỗi , tại em chị mới bị thương ! Cô bé mặt xụ xuống áy náy

_ Em không có lỗi , là tại chị không cẩn thận thôi ! Ý Như cười hiền , an ủi cô bé

Cô ngước nhìn cô gái lạ , hỏi

_ Đây là ... ?

_ Là chị ba của em mới từ Mỹ trở về , chị Linh Lung ! Tiểu Trân nhanh nhảu giới thiệu

_ Chào cậu , cậu là Ý Như phải không , mình nghe nói cậu đã vì cứu Tiểu Trân mà bị thương , thật lòng áy náy quá ! Thẩm Linh Lung cất giọng nhẹ nhàng , cảm kích

Cô vừa về hôm qua , khi nghe mẹ kể lại , cô đã rất ngạc nhiên và cảm phục vị nữ hiệp đã cứu em gái mình . Nên hôm nay mới đòi Hữu Kỳ đến thăm

Qủa đúng như lời Tiểu Trân khen ngợi , cô gái này rất xinh , có khí chất của một nữ hiệp

_ Việc nên làm thôi mà , cậu đừng bận tâm ! Cô xua tay

_ Còn chị là bạn của chị Ý Như hả ? Tiểu Trân nhìn Uyển Lăng thắc mắc

Cuối cùng cũng có người nhớ tới Đinh Uyển Lăng . Cơ mà cô nàng chẳng cần người ta nhớ tới mình , cô còn đang bận ngắm trai đẹp nha

_ Ừ , chị ấy là Đinh Uyển Lăng , bạn chị ! Ý Như nhẹ giọng , rồi hướng mắt về Uyển Lăng , gọi

_ Uyển Lăng !

_ Hả ??? Cô nàng giật mình , mặt khẽ đỏ

Ý Như tinh ý nhận ra cô nàng có vấn đề , nhưng không hỏi , nhẹ giọng giới thiệu

_ Đây là anh Thẩm Hữu Kỳ , Tiểu Trân , bạn của mình !

_ Chào anh , chào em Tiểu Trân , em dễ thương quá à ! Uyển Lăng vuốt má cô bé cưng nựng

_ Cảm ơn chị ! Tiểu Trân vui vẻ

Hữu Kỳ chỉ gật đầu thay lời chào , không cảm xúc . Với tất cả mọi người hắn luôn giao tiếp bằng một bộ mặt lạnh lùng . Chỉ trừ Tiểu Trân và giờ có thêm một người nữa

_ Đông đủ vậy !!! Vương Nguyên vừa tới , tay xách hộp cháo anh vừa mang từ nhà tới

_ Vương Nguyên !!!! Uyển Lăng kinh ngạc , trợn mắt to nhìn anh như sinh vật lạ vừa từ trên trời rơi xuống

Cô không thể tin được , Vương Nguyên cũng tới đây

_ Anh tới rồi ! Ý Như vui lắm nhưng vẫn cố tỏ ra bình thường , trước mặt người ngoài cô không muốn biết quan hệ thật của hai người , mà thực ra quan hệ giữa cô và anh cũng đâu có gì đặc biệt , chỉ là chủ tớ thôi mà

_ Ừ ! Uyển Lăng cũng tới hả ? Anh hững hờ , đến đặt túi đồ lên bàn . Thấy Hữu Kỳ , tâm trạng anh thật tệ

_ Vâng , em mới tới ! Uyển Lăng cười

_ Để tôi giới thiệu , cô ấy là Thẩm Lung Linh , Tiểu Trân ... còn đây là Vương Nguyên ! Ý Như nói

_ Em chào anh , rất vui được làm quen ! Thẩm Linh Lung giọng dịu ngọt , chìa tay ra ngỏ ý muốn bắt tay

_ Hân hạnh ! Vương Nguyên bất đắc dĩ cười , bắt tay đáp lễ cho phải đạo

Chỉ là bất đắc dĩ cười mà khiến trái tim thiếu nữ rung rinh

Xong , anh liền rút tay về làm ai đó hụt hẫng

_ Thôi , muộn rồi , anh đưa hai em về ! Hữu Kỳ im lặng nãy giờ , giờ mới lên tiếng . Giọng trầm lắng nhưng nghe rất nặng nề

Hai chị em kia chưa muốn về , cơ mà anh hai đã ra lệnh , không muốn cũng phải về . Trước giờ chưa ai dám cãi lời hắn

Chào tạm biệt , Linh Lung cùng Tiểu Trân , Hữu Kỳ ra về trong lưu luyến

_ Anh hai , em muốn chuyển về đây học ! Đến cổng bệnh viện , Linh Lung bỗng nói

_ Tại sao ? Hữu Kỳ hơi sốc , em gái hắn xưa nay chỉ muốn sống ở Mỹ với ông bà , ba mẹ có nói thế nào nó cũng không chuyển về nước sống cùng . Lần này Lung Linh về cũng chỉ là dự lễ sinh nhật mẹ rồi đi , mẹ cố dụ dỗ mấy cũng không muốn ở lại . Thế mà giờ nó lại nói muốn về đây học ??? Điều gì đã khiến nó thay đổi suy nghĩ ???

_ Chẳng tại sao cả , em thích thế ! Cô nàng lấp liếm , trong bụng chứa đầy một "âm mưu"

_ Tuỳ em ! Hắn hờ hững đáp , không biết rõ là vì lí do gì nhưng chỉ cần Linh Lung chịu ở lại là mừng rồi . Như thế mẹ sẽ vui

_ Anh hai , mai anh hai lại đưa em tới thăm chị Ý Như nha ? Tiểu Trân giật giật tay hắn xin xỏ , cô bé rất muốn đến chơi với Ý Như

Hữu Kỳ dừng bước , ngồi xuống trước mặt cô bé , dịu giọng

_ Mai không được , anh hai bận , khi nào rảnh anh sẽ đưa em tới , được không ?

_ Anh hai nhớ nha !

_ Ok !

_ Nghoéo tay ! Tiểu Trân ngây thơ đưa ngón tay út ra

Hữu Kỳ cười dịu hiền , đưa ngón tay lớn của mình móc vào ngón tay bé nhỏ mũm mĩm . Đây chính là đóng dấu cho lời hứa giữa hai anh em hắn

Tiểu Trân cười tươi , chỉ cần anh hai móc nghoéo thì nhất định sẽ thực hiện . Luôn là thế

_ Được rồi , hai em lên xe đi , tài xế sẽ đưa về ! Hắn lại nói , mắt nhìn chiếc xe sang trọng vừa đỗ trước mặt

_ Còn anh ? Linh Lung thắc mắc

_ Anh có việc , hai đứa về trước ! Hắn trầm giọng , dứt khoát không cho cô nói thêm

_ Ò ! Linh Lung gật gù , cùng Tiểu Trân lên xe

Hắn không nói cô cũng biết , hắn định đi đâu . Chẳng phải lại lên phòng bệnh của Ý Như sao , một người luôn tỏ ra lạnh lùng , căm ghét phụ nữ mà nay lại chủ động quan tâm tới một cô gái . Thì quả không bình thường

Nếu nói là quan tâm vì để đền ơn thì cũng không nhất thiết phải tự hắn đích thân tới , chỉ cần giao cho cấp dưới làm là được

Chiếc xe BMW chuyển bánh rời xa bệnh viện , phía sau là năm chiếc xe vệ sĩ chạy theo phía sau hộ tống

Hắn nhìn theo , ánh nhìn lạnh lẽo có chút hài lòng . Sau vụ Tiểu Trân bị bắt cóc , Hữu Kỳ đã tăng thêm lượng vệ sĩ tài giỏi bảo vệ em gái

Thở hắt một cái , Hữu Kỳ xoay người trở vào bệnh viện . Hắn cần phải vào nhanh với Ý Như , không thể để cô ở một mình với Vương Nguyên . Chỉ nghĩ thôi , hắn đã không chịu nổi

Truyện convert hay : Ẩn Hôn Ngọt Sủng: Đại Tài Phiệt Tiểu Kiều Thê

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện