Nàng Thiếp Của Hoạn Quan

Chương 47


trước sau

Ngọc Như múa một điệu xong, hạ màn hoàn hảo. Vì phải biết rốt cuộc Hồng Lăng này có mấy cân mấy lượng, điệu múa hôm nay có thể nói là nàng ta đã dụng tâm múa tốt nhất. Nàng ta trở lại trước mặt Tiết Lệnh Vi, nhìn không hiểu vẻ mặt trên Tiết Lệnh Vi là như thế nào.

Chẳng lẽ vũ bộ của mình không vào mắt con hồ ly tinh này được?

Ngọc Như âm thầm phỉ nhổ trong bụng, trên mặt mang theo ý cười, ngữ khí ôn hòa: "Hồng Lăng muội muội cảm thấy điệu múa vừa rồi của tỷ thế nào? Có chỗ nào chưa ổn không?"

"Ngọc Như tỷ tỷ dáng múa khuynh thành, hoàn mỹ không tì vết, sao lại chưa ổn được?"

Ngọc Như nghe vậy, cười cười: "Muội muội chớ lấy lời hay có lệ tỷ, tỷ chân thành thỉnh giáo, còn thỉnh Hồng Lăng muội muội không tiếc chỉ dạy."

"Ngọc Như tỷ tỷ nói đùa, dáng múa của muội so ra kém tỷ tỷ, nào dám nói chỉ giáo gì đây?" Tiết Lệnh Vi không phải có lệ thật, nàng xác thật cảm thấy Ngọc Như múa rất đẹp. Nếu bảo soi điểm thật thì gọi Vinh Nương tới, nói không chừng khi đó mới có thể nhìn ra, còn nàng thì không hề nhìn ra chỗ nào không ổn cả.

Người đẹp, múa cũng đẹp.

Ngọc Như trong lòng cười lạnh, cho rằng Tiết Lệnh Vi đang cố ý khiêm tốn, muốn bảo tồn thực lực. Nàng ta nói: "Không bằng muội muội múa một điệu, để tỷ mở rộng tầm mắt?"

Nàng đã "thành tâm" xin chỉ giáo như vậy, đã nói đến mức này rồi, nàng không tin Hồng Lăng thật sự không cho mặt mũi!

Tiết Lệnh Vi ấp úng, Ngọc Như đã nói muốn nàng khiêu vũ đến thế này, nếu nàng từ chối tiếp thì thành là nàng không phải.

Nhưng nàng.. không biết múa thật mà.

"Muội.." Tiết Lệnh Vi cười gượng, nếu nàng múa sẽ bị Ngọc Như chế giễu, nghĩ tới nghĩ lui, Tiết Lệnh Vi cảm thấy mình vẫn nên nói thật cho thỏa đáng. "Muội không biết múa thật, muộ nói thật đấy."

Ngọc Như sao có thể tin được? Nha đầu này nhất định đang muốn lén lút thể hiện phong thái vào ngày sinh nhật của đại nhân, phòng bị nàng đấy!

Nụ cười của Ngọc Như tức khắc có chút cứng đờ, "Tỷ đã thành tâm thỉnh giáo như thế, muội muội vẫn không chịu cho mặt mũi, nói vậy có vẻ dáng múa của tỷ tỷ căn bản không vào được mắt xanh của muội muội, cho nên muội muội mới không chịu chỉ điểm tỷ tỷ."

Tiết Lệnh Vi tựa như người câm ăn hoàng liên vậy, giải thích không rõ được. Nàng lại không thể nói mình không phải Hồng Lăng. Huống hồ, dù nàng nói mình không phải Hồng Lăng, nhìn dáng vẻ này của Ngọc Như, xem ra nàng ta cũng chỉ cho rằng nàng đang từ chối.

Thanh Nghiên đứng bên cạnh có chút không phục, tuy nghĩ đến việc có thể Tiết Lệnh Vi không muốn bày ra thực lực trước mặt Ngọc Như, nhưng Ngọc Như hùng hổ dọa người như thế, nếu không cho Ngọc Như này phục ngược lại còn có chút yếu thế.

"Ngọc Như tỷ tỷ nói sai rồi, Hồng Lăng tỷ tỷ chẳng qua chỉ là không muốn trương dương thôi, sao Ngọc Như tỷ tỷ lại nói thế?" Thanh Nghiên khẽ thúc thúc Tiết Lệnh Vi, nói: "Nếu Ngọc Như tỷ tỷ thành tâm như vậy, không bằng Hồng Lăng tỷ tỷ tùy ý nhảy một điệu đi."

Ngụ ý của Thanh Nghiên chính là để Hồng Lăng tùy tiện nhảy một điệu để tống cổ Ngọc Như, làm nàng ta câm miệng.

"Nhưng, nhưng tỷ.."

Thanh Nghiên cũng luôn cho rằng Tiết Lệnh Vi dung mạo dáng người đều đẹp, lại là đệ nhất vũ cơ Giang Nam, vậy vũ kỹ nhất định cao hơn Ngọc Như rồi.

Ngọc Như cười lạnh, dứt khoát nói theo Thanh Nghiên: "Thanh Nghiên muội muội cực kỳ đúng, cho nên Hồng Lăng muội muội vẫn là giúp tỷ tỷ ta mở rộng tầm mắt đi."

Thanh Nghiên thấy Tiết Lệnh Vi do do dự dự thì có chút kinh ngạc, tưởng Tiết Lệnh Vi khinh thường múa cho Ngọc Như xem, vì thế kéo Tiết Lệnh Vi qua, nhỏ giọng nói: "Hồng Lăng tỷ tỷ, tỷ tùy tiện nhảy một điệu tống cổ nàng ta là được, đã nói đên mức này rồi, nàng ta lại kiêu ngạo như vậy, khẳng định sẽ không bỏ qua đâu."

"Nhưng mà Thanh Nghiên, tỷ thật sự không biết múa a."

Lời này đừng nói Ngọc Như không tin, cả Thanh Nghiên cũng không tin: "Hồng Lăng tỷ tỷ, Ngọc Như tới với ý gì muội cũng rõ ràng, nhưng muội cảm thấy, không bằng tỷ múa đi, để nàng ta cảm thấy mình không có phần thắng càng tốt."

"Thanh Nghiên, tỷ nói thật mà, tỷ thật sự.. không biết múa.."

"Hồng Lăng tỷ tỷ, sao tỷ cũng nói vậy với cả muội vậy?"

Tiết Lệnh Vi quả thực dở khóc dở cười, sao không ai tin nàng thế nhỉ?

Ngọc Như thấy hai người khe khẽ nói nhỏ, lường trước có lẽ Hồng Lăng này căn bản sẽ không dễ dàng múa, liền giương giọng cố ý âm dương quái khí nói: "Chắc là Hồng Lăng muội muội thật sự coi thường vũ kỹ của tỷ, muội muội trước đó còn nói muốn có quan hệ tốt với tỷ, nhưng thái độ ngày hôm nay thật sự là làm tỷ khó hiểu đấy."

* * *

Editor: Mi An


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện