Nàng Thiếp Của Hoạn Quan

Chương 36


trước sau

Advertisement

Vốn dĩ Ngọc Như cho rằng Triệu Duật chính là người như vậy, nhưng khi nàng ta thấy bộ dáng nhìn Hồng Lăng vừa rồi của Triệu Duật, mới phát hiện căn bản không giống.

Trước khi Ngọc Như nhập phủ Đề đốc đã được một ma ma do phụ thân đưa đến chuyên môn dạy dỗ, tất cả những gì nàng ta học được đều nhằm vào Triệu Duật, lấy việc giành được sự tin cậy cùng sủng ái của Triệu Duật làm mục đích cuối cùng, cho nên chỉ cần Triệu Duật yêu cầu, nàng ta đều có thể thực hiện dễ như trở bàn tay.

Khi đầu lưỡi chạm vào tai Triệu Duật, Ngọc Như cố ý phát ra một tiếng than nhẹ như có như không.

Cái tư thế cùng cách trêu chọc này, Tiết Lệnh Vi nhìn mà mặt đỏ tai hồng. Ngọc Như là một vưu vật, lại cực kì nhiều thủ đoạn lấy lòng nam nhân. Nếu là nam nhân tầm thường nhất định không chịu đựng được bị trêu chọc thế này. Nhưng Triệu Duật là thái giám, nếu hắn là nam nhân bình thường khẳng định đã sớm đuổi mình ra, trải qua một đêm xuân với Ngọc Như rồi.

Xem ra thật sự đúng như lời những cung nhân trước kia nói, mặc dù thái giám không có mệnh căn, nhưng cũng hướng tới loại chuyện này, cũng thích nữ nhân.

Ngọc Như thấy mình đã hết sức trêu chọc rồi, vậy mà Triệu Duật vẫn không dao động, huống chi nha đầu Hồng Lăng này còn ở đây, nếu không để con nha đầu biết mình lợi hại, khó tránh khỏi tâm nguyện khó yên. Vì thế trong lòng nghĩ ra một ý, mặt quay sang, bỗng nhiên dịch về phía môi Triệu Duật.

Nhưng lúc sắp tiếp cận môi Triệu Duật, Triệu Duật lại kịp thời quay mặt đi, một tay đẩy nàng ta ra. Ngọc Như không phòng bị, lập tức ngã ngồi xuống đất. Tiết Lệnh Vi kinh ngạc nhìn Ngọc Như bỗng nhiên bị Triệu Duật đẩy xuống đất không lưu tình chút nào, không nghĩ tới Triệu Duật đột ngột đẩy Ngọc Như ra như thế.

Ngọc Như hô nhỏ một tiếng, mày liễu chau lại, bất chấp đau đớn dâng lên từ xương cụt, vội vàng quỳ trên mặt đất, kinh hoảng thất thố: "Ngọc Như đi quá giới hạn, mong đại nhân thứ tội!"

Ánh mắt Triệu Duật nhìn Ngọc Như rõ ràng trầm xuống vài phần. Nhưng y không truy cứu, chỉ nói: "Ngọc Như, nếu lần sau không nhớ, nàng biết hậu quả rồi đấy."

"Vâng, Ngọc Như nhất định ghi nhớ!"

Tiết Lệnh Vi căn bản không hiểu đã xảy ra chuyện gì, chẳng lẽ không phải Triệu Duật kêu Ngọc Như lấy lòng y, muốn nàng học sao? Sao đột nhiên Ngọc Như lại sợ hãi đến vậy?

Giọng của Triệu Duật có chút thanh lãnh: "Nàng đi xuống đi."

"Vâng, Ngọc Như cáo lui." Ngọc Như vội vã đứng dậy từ dưới đất, cúi người lui ra ngoài.

Sau khi Ngọc Như ra ngoài, Triệu Duật lúc này mới chuyển ánh mắt lên người Tiết Lệnh Vi: "Xem nãy giờ, nàng đã học xong chưa?"

Tiết Lệnh Vi do dự một lát, nói: "Nhưng.. rốt cuộc đại nhân thích, hay là không thích như vậy?"

Khóe môi Triệu Duật hơi giương lên, lại nói một câu: "Nàng nói xem?"

"Nếu đại nhân thật sự thích, vậy vừa rồi vì sao đẩy Ngọc Như ra?"

- - Vốn ngay từ đầu khi Tiết Lệnh Vi thấy Ngọc Như bắt đầu trêu chọc, còn kinh ngạc không ngờ Triệu Duật thích phương thức này, lại nghĩ kiểu lấy lòng quá lộ liễu như thế, nàng căn bản không làm nổi, nhưng ai ngờ Triệu Duật đột nhiên đẩy Ngọc Như ra.

Nàng có chút không đoán được rốt cuộc Triệu Duật có thích cách lấy lòng đấy không.

"Nhiễm Nhiễm, nàng thật sự thích ta thân cận với nữ tử khác trước mặt nàng sao?"

Tiết Lệnh Vi bị hỏi nghẹn lời.

Đây là vấn đề nàng nên suy xét sao? Dù nàng không thích xem loại chuyện này, cảm thấy quái quái khi Triệu Duật thân cận với nữ tử khác, nhưng nếu Triệu Duật bằng lòng, nàng có thể nói gì sao? Mặc dù là Triệu Duật làm trò trước mặt nàng dùng mấy thứ trên giá gỗ lên người Ngọc Như, nàng cũng không có quyền lợi nói mình không thích đi?

Tiết Lệnh Vi nói: ".. Đại nhân vui là được."

Sau khi nghe xong, cả một đoạn thời gian sau đó Triệu Duật không nói gì.

Tiết Lệnh Vi trộm ngước mắt lên, thấy dường như Triệu Duật lại không vui mấy, nàng cảm thấy Triệu Duật của bây giờ đúng là âm tình bất định, cứ thích trầm mặt thật khó hiểu, cũng không nói rốt cuộc y thích hay không thích cách đấy của Ngọc Như, nếu y không thích được lấy lòng theo kiểu này, nếu nàng thật sự ngây ngốc học theo Ngọc Như, không phải cũng sẽ bị y đẩy ra, như khi y đẩy Ngọc Như ra sao?

Tiết Lệnh Vi đứng bên cạnh một hồi lâu, Triệu Duật không chịu nói chuyện, Tiết Lệnh Vi mặc mỏng, đứng lâu nên có chút lạnh, liền nhịn không được lặp lại: "Vậy.. đại nhân muốn nghỉ ngơi, hay là.."

* * *

Editor: Mi An


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện